Chương 1712: Đại chiến thế giới sắp tới (3)
Chương 1712: Đại chiến thế giới sắp tới (3)Chương 1712: Đại chiến thế giới sắp tới (3)
Giọng nữ trong trứng truyền ra, dịu dàng cười nói:
- Mục Thiên Tôn, không cần trốn nữa, ta đã phát hiện ra ngươi từ lâu rồi. Bởi vì thấy được pháp thuật thần thông của ngươi, tự biết không thể ngăn cản ngươi, cho nên ta mới luôn ẩn nhẫn. Mời ngươi hiện thân.
Đế Hậu nương nương thầm kinh ngạc, vội vàng đứng dậy, quay đầu nhìn lại thì thấy không biết Tân Mục đã đứng cách nàng không xa từ lúc, đang rảo bước về phía này.
- Thực lực của hắn chẳng ra làm sao, nhưng thủ đoạn lại hiếm thấy, ngay cả ta cũng bị lừa gạt.
Đế Hậu nương nương thầm cảnh giác, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười chào hỏi Tân Mục.
Tân Mục chào lại, cũng chào hỏi với Cổ Thần Noãn trên tế đàn bát quái, ngồi xuống với Đế Hậu nương nương.
Hắn thò tay rút kiếm theo thói quen, định giống như lần trước, cắm thần kiếm của mình lên tế đàn. Thế nhưng đợi tới khi mò vào khoảng không, lúc này hắn mới nhớ ra tàn kiếm của mình bị Vô Ưu Kiếm của Khai Hoàng đánh nát, trong lòng không khỏi thấy hơi tiếc.
- Trên hội nghị Thiên Minh, Khai Hoàng không nể tình gì cả, đánh nát kiếm của ta, thể hiện rõ Kiếm Đạo của hắn mới là số một. Nếu không, thanh kiếm của ta mà cắm trên tế đàn thì có thể khiến Cổ Thần Thái Cực nhớ lại cảm giác sợ hãi khi bị ta uy hiếp khống chế, tránh cho bọn họ giở trò gì sau lưng ta.
Hắn nghĩ một chút, cười nói: - Hai vị đạo huynh trong trứng ung dung thật đấy, mời Đế Hậu nương nương đến uống trà mà lại không mời ta. Giao tình của chúng ta đâu rồi? Hai vị chỉ điểm cho ta thánh địa bậc nhất Tổ Đình là Đại Hắc Mộc Tổ Đình, tức là Thập Vạn Đại Hắc Sơn, nơi khỉ ho cò gáy đó, ta đã chiếm rồi! Ta vẫn còn chưa cảm ơn hai vị đây!
Giọng nam trong trứng cười lớn, cao giọng nói:
- Mục Thiên Tôn đừng có được lợi mà khoe mẽ. Ngươi có được vô số lợi ích ở Đại Hắc Mộc, còn cần ta chỉ rõ sao?
Giọng của nữ Cổ Thần truyền ra, lanh lảnh nói:
- Đối với người khác mà nói, đó là nơi nguy hiểm nhất Tổ Đình, nhưng đối với ngươi mà nói, đó lại là thánh địa bậc nhất. Bọn ta nói như vậy không sai chứ?
Tân Mục hừ một tiếng, muốn tìm kiếm cắm lên tế đàn, nghĩ thâm: - Lòng dạ của hai vị Cổ Thần này không hề đơn giản, chỉ có cắm kiếm ở trên trứng, bọn họ mới có thể nói thật, đáng tiếc... Ta nhất định phải tìm được thần kim tốt nhất, rèn được thần kiếm tốt nhất! Nói đi cũng phải nói lại, hình như ta bị Câm gia gia lừa rồi. Hắn lừa ta nói rằng tàn kiếm ta luyện chế là thần binh tốt nhất...
Hắn ngẩn ngơ xuất thần, vô thức vuốt chòm râu dưới cằm.
Đế Hậu nương nương liếc nhìn hắn, thấy hắn đang trong tình cảnh này rồi mà vẫn còn có thể phân tâm nghĩ đến chuyện khác, không khỏi khâm phục, nghĩ thầm:
- Hình như lúc nào Mục Thiên Tôn cũng bất cần đời như thế... Quái lạ, đạo huynh trong mạch khoáng Thái Cực có xuất thân giống với nam nhân hèn hạ bạc tình kia, thần thông quả đại có thừa, vậy tại sao trong lời nói lại mang theo chút vẻ sợ sệt Tân Mục nhỉ? Nhưng nàng không biết lần trước khi Tân Mục đến, hắn đã phải trải qua tầng tầng gian nan hiểm trở, nếu không học thần thông Vật Chất Bất Dịch thì đã bị Cổ Thần Thái Cực và khu mỏ quặng giết chết từ lâu rồi. Xác chết cũng có thể bày ra được trăm ngàn tư thế không giống nhau rồi.
Bởi lẽ Cổ Thần Thái Cực không làm gì được hắn, lại bị hắn cắm kiếm lên tế đàn, chịu uy hiếp của hắn, bởi vậy mới sợ hãi hắn.
Dĩ nhiên chuyện như vậy, Cổ Thần trong trứng sẽ không nói cho Đế Hậu.
- Đạo huynh, các ngươi gọi ai gia đến là vì chuyện gì?
Đế Hậu nương nương hỏi.
Giọng nam trong trứng vang lên, cười nói:
- Mấy năm trước Thái Tố đến tìm ta, muốn ta rời núi cùng bàn chuyện lớn, ta không đồng ý. Nhưng nàng không nghe theo, nàng xuất thế sớm, bọn ta không làm gì được nàng, trong tình cảnh bất đắc dĩ chỉ có thể bảo nàng đi tìm Hạo Thiên Tôn.
Trong lòng Đế Hậu nương nương hơi chấn động:
- Một vị Cổ Thần trong trứng khác đi †ìm Hạo Thiên Tôn ư? Hạo Thiên Tôn nhận được sự trợ giúp của Cổ Thần này, chỉ sợ khó đối phó hơn rồi!
Giọng nữ trong trứng vang lên, nói:
- Lần này Tổ Đình được mở hoàn toàn, chỉ sợ nơi thanh tịnh này của bọn ta cũng khó bảo toàn. Vì thế bọn ta cũng cần một vị đạo hữu. Bởi vì bọn ta từng chịu thiệt bởi một sinh linh Hậu Thiên nào đó, bị người kia đe dọa, không thể không dâng Nguyên Thạch Thái Cực, cho nên không tin tưởng sinh linh Hậu Thiên được nữa.
Tân Mục sờ mũi, lại muốn rút kiếm cắm lên trên tế đàn, nghĩ thâm: - Ta nhất định phải luyện lại một thanh thân kiếm!
- Cho nên bọn ta cân tìm một vị đạo hữu có thể tin cậy trong đám Cổ Thần.
Trên tế đàn, giọng nam vang lên:
- Thái Cực, đại đạo Âm Dương, sinh sinh biến hóa, vô cùng vô tận. Cổ Thần trong thiên hạ hợp với đại đạo của bọn ta và bổ sung được cho nhau nhất chính là nương nương.
- Nương nương chính là Đạo Sinh Cổ Thần, là Quy Khư Giả, là nơi vạn vật chết đi, cũng là nơi vạn vật được sinh ra.
Giọng nữ trong trứng truyền tới, nói:
- Trong Tịnh Đế Song Liên, một người đại diện cho đại đạo Hủy Diệt, chính là Nữ Thần Hủy Diệt chỉ sợ thiên hạ không loạn; một người còn lại đại diện cho đại đạo Sinh Mệnh, chính là Cổ Thân thai nghén chúng sinh. Cổ Thần Thái Sơ chọn ngươi làm Đế Hậu là vì nguyên nhân này.