Chương 1718: Thân thông vô song
Chương 1718: Thân thông vô songChương 1718: Thân thông vô song
- Đế Hậu, bọn ta không tiện giúp đỡ, xin lỗi.
Đột nhiên giọng nói của Cổ Thần Thái Cực truyền đến bên tai của Đế Hậu nương nương.
Đế Hậu nhẹ nhàng gật đầu, lạnh lùng nói:
- Không cần hai vị giúp đỡ.
Nàng vừa nói xong, sa mạc cát trắng xung quanh bọn họ đột nhiên gió yên sóng lặng, cát trắng ngừng dao động, mọi thứ đều bình yên trở lại.
Soạt!
Lĩnh vực Linh Thai Thần Tàng của Tần Mục đột nhiên trải rộng, khóe mắt của Đế Hậu nương nương giật một cái. Vừa rồi Tân Mục còn quay lưng về phía nàng, lúc này lại trực tiếp đối mặt với nàng. Thật ra Tân Mục không hề quay người, nhưng nàng lại có thể thấy được mặt chính diện của Tân Mục, điều này khiến Đế Hậu có chút khó hiểu.
- Giả thần giả quỷ!
Đế Hậu nương nương khinh thường hừ một tiếng, giơ một ngón tay lên, một Đại Uyên Quy Khư xuất hiện trên đỉnh đầu Tân Mục, dài đến vạn dặm, hệt như một vết nứt hình mũi khoan, trực tiếp nuốt chửng Tần Mục!
Đây chính là Huyền Tân.
Đế Hậu nương nương quay người rời đi:
- Không chịu nổi một đòn.
Nhưng vào lúc này, một tiếng ầm vang kinh thiên động địa phát ra từ trong Đại Uyên Quy Khư, hệt như một con quái vật khổng lổ nuốt chửng con mồi không thể tiêu hóa được, bị nghẹn lại cổ họng, nuốt không trôi, nhả không ra. Đế Hậu nương nương nhíu mày, dừng bước xoay người lại. Chỉ thấy Tần Mục đứng trong Đại Uyên Quy Khư, thân thể sừng sững bất động, cho dù Đại Uyên Quy Khư khủng khiếp cỡ nào cũng không mảy may làm gì được hắn.
- Nương nương, đừng quên, nhục thân của ngươi vẫn còn nằm trong tay ta.
Bên trong Đại Uyên Quy Khư, Tân Mục thò một cánh tay ra, nắm thật chặt:
- Tất cả bí ẩn về nhục thân của ngươi đã bị ta tìm hiểu vô cùng rõ ràng! Ta đã dùng thuật số vi mô và vĩ mô đúc tạo nên một mô hình cấu tạo hình thái nhục thân rất chỉ tiết vì ngươi đó.
Hắn cười thách thức:
- Ta hiểu rõ nhục thân của ngươi hơn cả ngươi!
- Nam nhân ghê tởm!
Đế Hậu nương nương cười giễu nói: - Xem ra ta không chỉ nên chém đứt hai tay của ngươi, mà còn phải chém đứt đầu của ngươi mới được!
Lúc này, Nghiên Thiên Phi đang chạy đến tinh vực Thái Cực, tiến vào sa mạc cát đen rộng lớn, mà Tường Thiên Phi và Thần Khí Ngự Thiên Tôn cũng đi theo Tuyệt Vô Trần vào sâu trong sa mạc rộng lớn.
Tường Thiên Phi và Thần Khí Ngự Thiên Tôn đều là tồn tại cấp độ Thiên Tôn, cho dù là Tuyệt Vô Trần cũng không thể phát hiện. Chỉ thấy Tuyệt Vô Trần đi vào trong một khu mỏ quặng đẹp đẽ, khu mỏ quặng kia thay đổi khôn lường khiến hai vị Thiên Tôn đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Bọn họ đi vào bên trong khu mỏ quặng, nhưng thấy khu mỏ quặng này thể hiện rõ sự đẹp đẽ của đại đạo Thái Cực, âm dương sinh hóa, không ngừng biến đổi.
Đại đạo Thái Cực có thể biến vật trong trời đất trở nên có sinh mệnh, ví như cự thú Thái Cổ, cỏ cây côn trùng, nhân thân ma quái, thậm chí ngay cả Cổ Thần cũng có thể bồi dưỡng.
Đại đạo Thái Cực cũng có thể biến vật chất trong vũ trụ trở nên không có sinh mệnh, ví như ao hồ sông suối, đại dương mênh mông, mây mưa sấm chớp, mặt trăng mặt trời vì sao, quả là tạo hóa thần kỳ.
Cho dù là Tường Thiên Phi và Thạch Kỳ La khống chế Thần Khí Ngự Thiên Tôn cũng thấy hoa cả mắt, tán thưởng năng lực của Cổ Thần Thái Cực, tán thưởng vẻ huyền diệu của mạch khoáng Thái Cực.
Chẳng qua bây giờ bọn họ vẫn không biết, nơi này chỉ là một khu mỏ quặng giả do khu mỏ quặng thật dựng lên để che mắt bọn họ.
Trong Noãn Sinh Cổ Thần, Cổ Thần Thái Cực biến hóa đa đoan nhất, một khi làm giả, cho dù là Thiên Tôn cũng khó phát hiện ra ảo diệu trong đó.
Tường Thiên Phi và Thân Khí Ngự Thiên Tôn theo dõi Tuyệt Vô Trân lâu như vậy, nhưng Tuyệt Vô Trân từ đầu đến cuối không hề vào sâu khu mỏ quặng, cho nên bọn họ không khỏi hơi nôn nóng và hoài nghỉ.
Thần Khí Ngự Thiên Tôn đang muốn thăm dò sức mạnh của khu mỏ quặng này, đột nhiên giọng nói dịu dàng mềm mại của Tuyệt Vô Trần truyền tới:
- Đế Hậu Quy Khư bái kiến đạo huynh, vẫn mong đạo huynh hiện thân gặp mặt!
Thần Khí Ngự Thiên Tôn lập tức nhẫn nại, thấy sự biến hóa của khu mỏ quặng dần dần trở nên yên ổn lại, một thông đạo xuất hiện ngay dưới chân Tuyệt Vô Trần.
Tuyệt Vô Trần cất bước đi vào sâu trong khu mỏ quặng.
Hai vị Thiên Tôn tiếp tục theo chân nàng, lại đi mất một hồi lâu. Đợi đến khi bọn họ sắp mất hết kiên nhẫn thì đột nhiên có hy vọng, phía trước xuất hiện một tế đàn thiên nhiên vô cùng mỹ lệ, bên trên có tám viên Nguyên Thạch Thái Cực bảo vệ một viên Thần Noãn.
Hai vị Thiên Tôn lại nhẫn nại, nhìn Tuyệt Vô Trần làm lễ với Thần Noãn kia, sau đó ngồi xuống.
Tuyệt Vô Trần nói chuyện với Thần Noãn, đầu tiên là hỏi han một phen. Lúc hai vị Thiên Tôn nhịn không được định hiện thân, bọn họ đột nhiên chuyển đề tài, nói đến tình hình chung của thế giới. Thần Noãn ba hoa, khoác lác đến trời đất mù mịt, khiến hai vị Thiên Tôn lại phải tiếp tục nhẫn nại.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên hai vị Thiên Tôn chợt cảm nhận được một đợt chấn động thân thông không nhỏ truyền đến. Trong lòng ai nấy giật mình, ngay cả khu mỏ quặng Thái Cực này cũng hơi rung lắc nhẹ trong cơn chấn động, hệt như một bức tranh bị gió thổi nhẹ qua, khẽ đung đưa mấy cái.