Chương 1729: Quy củ của Đại Khư
Chương 1729: Quy củ của Đại KhưChương 1729: Quy củ của Đại Khư
Mà xung quanh tán cây Nguyên Mộc là chư thiên vạn giới đang lơ lửng, tỏa ra các loại ánh sáng rực rỡ.
Trong lòng Thạch Kỳ La và Tường Thiên Phi tuyệt vọng, lập tức từ bỏ ham muốn tiếp tục chiến đấu, thân thể bay đi, bỏ trốn.
Địa Mẫu Nguyên Quân không ngăn cản, ngay sau đó, Nguyên Mộc sụp đổ giống như cát bay, chư thiên vạn giới cũng biến mất không thấy gì nữa, sa mạc rộng lớn kịch liệt chấn động cũng bình ổn trở lại, chậm rãi khôi phục lại bình thường, vẫn như hệt cũ, một bên là sa mạc cát đen rộng lớn, một bên là sa mạc cát trắng rộng lớn.
Hình bóng của hai vị Cổ Thần Thái Cực xuất hiện, khí tức khô cạn, vẻ mặt có chút khó coi. Hai người dìu nhau đi về phía Nghiên Thiên Phi, cười khổ nói:
- Bọn ta bị hồng trần thế tục quấy nhiễu, quả nhiên không thể phát huy đại đạo Thái Cực đến cực hạn, nếu không cũng không đến mức bị bọn họ đánh đến mức này, càng không để bọn họ chạy trốn.
Nghiên Thiên Phi cười nói:
- Thực lực của hai vị đạo huynh không thể coi thường, tiểu muội phục sát đất. Bản lĩnh này của hai huynh cũng phải là hạng nhất hạng nhì trong mười Thiên Tôn. Hai vị liên thủ với nhau thì bất bại, cho dù là cường giả Đại Thiên Đình đại viên mãn, hai vị cũng có thể mặc sức chiến đấu!
- Nương nương quá khen rồi...
Ánh mắt hai vị Cổ Thần quét qua, nhìn về phía Nguyên Thạch và vỏ trứng của mình, sắc mặt không khỏi tái mét, cùng nói:
- Vỏ trứng của bọn ta đâu? Nghiên Thiên Phi vội vàng nhìn lại, chỉ thấy bảy viên Nguyên Thạch Thái Cực vẫn còn, nhưng hai miếng vỏ trứng mà Cổ Thân Thái Cực phá xác ra đã không cánh mà bay!
Sắc mặt Nghiên Thiên Phi không khỏi sa sầm, thầm nghĩ:
- Kẻ nào đã trộm? Có thể lặng yên không phát ra khí tức ẩn núp trong chiến trường, bản lĩnh này đúng là thâu thiên hoán nhật... Nhưng vì sao tên trộm này lại không trộm Thần Thạch Thái Cực, mà lại trộm vỏ trứng vô dụng nhất?
Vẻ mặt hai vị Cổ Thần âm u bất định, vị nữ Cổ Thần nói:
- Bên trong vỏ trứng này còn có một phần nguyên dịch mà bọn ta chưa luyện hóa, vậy mà bị kẻ kia trộm mất. Nếu như bị kẻ kia luyện hóa, vậy thì đạo hạnh của bọn ta sẽ không thể viên mãn...
- Đừng lo lắng. Vị nam Cổ Thần an ủi:
- Không có Nguyên Thạch và Thân Thạch Thái Cực, không thể nào luyện hóa nguyên dịch, cho dù kẻ trộm kia đánh cắp vỏ trứng thì cũng không có tá dụng gì
Trong lòng Nghiên Thiên Phi khẽ dao động, nhớ tới việc bên trong mắt dọc giữa mi tâm Tần Mục có một khối Nguyên Thạch Thái Cực, nói:
-Nếu người kia nắm giữ Nguyên Thạchvà Thần Thạch Thái Cực thì có thể luyện hóa nguyên dịch không?
Hai vị Cổ Thần đều biến sắc, lập tức biết nàng đang nói tới ai, không nhịn được mà liếc mắt nhìn nhau.
Thế nhưng người kia thật sự có năng lực trộm mất vỏ trứng dưới mí mắt của bọn họ ư?
- Gần đây không có cao thủ, người duy nhất có thể được xưng là cao thủ cũng chỉ có hẳn.
Nghiên Thiên Phi nói:
- Bản lĩnh của Mục Thiên Tôn rất nhiều, hắn học những thứ cực kì phức tạp, nói không chừng có thủ đoạn ẩn núp đến nơi đây, chiếm lấy vỏ trứng của các ngươi. Chẳng qua vì sao hắn không trộm luôn Nguyên Thạch Thái Cực?
Vị nam Cổ Thần suy nghĩ trong phút chốc, nói:
- Với hắn mà nói, một viên hay tám viên Nguyên Thạch Thái Cực cũng không khác nhau là mấy. Hắn không hiểu được sự diệu kỳ trong Nguyên Thạch, lấy mất phần Nguyên Thạch còn lại thì chẳng khác nào hoàn toàn trở mặt với bọn ta, cho nên mới lưu tình để lại.
Vị nữ Cổ Thần cau mày nói:
- Tuy chúng ta đoán ra hắn, nhưng không có chứng cứ rõ ràng, chỉ sợ không thể nào khiến hắn giao ra vỏ trứng. Vỏ trứng là chuyện nhỏ, nguyên dịch bên trong vỏ trứng mới là quan trọng nhất. Nếu bị hắn luyện hóa chiếm đoạt...
Vị nam Cổ Thần lắc đầu nói:
- Nếu hắn còn nhớ tới chút ân tình chúng ta chỉ dẫn hắn đến Đại Hắc Mộc thì sẽ trả lại nguyên dịch, không cần lo lắng. Hắn không lấy Nguyên Thạch cũng đã là muốn giữ lại chút tình nghĩa, không đến mức hoàn toàn đắc tội chúng ta. Nương nương, bọn ta đến lãnh địa của ngươi chờ vài ngày trước, xem hắn có trả lại hay không.
Nghiên Thiên Phi lắc đầu cười giễu:
- Sao tên tiểu tặc kia có thể trả lại chứ? Có lẽ hiện tại hắn đang húp lấy húp để nguyên dịch ấy chứ.
Nàng ngẩng đầu nhìn Đại Uyên Quy Khư, không còn pháp lực của Cổ Thần Thái Cực chống đỡ, Đại Uyên Quy Khư nhanh chóng đi xa, không gian dân dân mở rộng.
Chẳng mấy chốc, Đại Uyên đã trở lại vị trí ban đầu trong thế giới.
Nghiên Thiên Phi thu nhục thân của Đế Hậu nương nương lại, ba người đứng dậy rời đi.
Lần này, tuy Nghiên Thiên Phi bị Tần Mục làm nhục thân Đế Hậu, còn bị Tường Thiên Phi và Thạch Kỳ La đánh lén, bị thương nhẹ, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ.
Nàng được Cổ Thần Thái Cực giúp đỡ, trở thành đồng minh với Cổ Thần Thái Cực, hơn nữa còn thấy được hi vọng vô địch từ trên người Cổ Thần Thái Cực!
Khi Cổ Thần Thái Cực hóa thành Thần Nữ Quy Khư, chiến lực được thể hiện ra thật khiến người ta lóa mắt!
Cùng lúc nắm giữ sức mạnh của Đế Hậu và Nguyên Mẫu, uy năng khống chế sinh diệt sẽ không có bất kỳ nhược điểm nào!
Tôn tại hoàn mỹ như vậy không thua kém gì Thiên Công và Thổ Bái