Chương 1745: Tàn đao, đoạn nhận (3)
Chương 1745: Tàn đao, đoạn nhận (3)Chương 1745: Tàn đao, đoạn nhận (3)
Sau đó lại có người xông tới phía trước, còn chưa ngã xuống lại có hơn mười người liều chết lao tới, cố gắng ngăn cản Thần Binh Nam Đế.
Hết nhóm người này đến nhóm người khác ngã xuống, nhưng vẫn có người không ngừng lao về phía trước.
- Dân chúng Diên Khang trước nay chưa từng đánh mất nhiệt huyết!
Trong lòng Tần Mục bùng lên một ngọn lửa. Hắn xách đao quát lớn, cất bước tiến lên phía trước, bước chân dần tăng tốc. Phía sau hắn, bảy người còn lại trong đội ngũ cũng theo hắn lao về phía trước, từng tiếng gào thét đồng loạt vang vọng:
- Đằng sau chính là Diên Khang!
- Đằng sau chính là phụ mẫu, chính là thê tử, chính là con cái!
- Không thể để cho Thần Binh Nam Đế bước vào Diên Khang nửa bước!
- Thi thể của chúng ta chính là những đỉnh núi cao không thể leo lên, ngăn chặn kẻ thù trước núi!
Càng ngày càng nhiều binh sĩ Diên Khang lao tới, tiếng hét thấu trời. Phía đối diện, đại quân Bán Thần của Nam Thiên cũng nhanh chóng hành động, đợi khi đối phương mỏi mệt thì sẽ tấn công. Tân Mục vung vẩy đao sắt, chặn đứng vô số linh binh đánh tới, nhưng bên cạnh vẫn có từng chiến hữu ngã xuống.
Chẳng qua ngay sau đó lại có những người khác thay thế vị trí của những chiến hữu đã ngã xuống, vây quang hắn lao về phía trước.
- Đằng sau chính là Diên Khang!
Hắn ra sức lao về phía trước, đồng đội cùng chiến đấu đang đỡ đao cho hẳn, đang vì hắn mà chặn lại công kích của kẻ thù, từng người ngã trên đường chinh chiến.
Hắn đã quên mất bản thân là Thiên Tôn, quên mất bản thân nắm giữ sức mạnh thay trời đổi đất, quên mất thần thông mà mình đã học, quên mất tu vi phong ấn trong cơ thể mình.
Hắn chỉ có một cây đao, nhưng mà bên cạnh hắn có vô số chiến hữu.
Vô số người bảo vệ hắn, vây quanh hắn, lao về phía Thần Binh Nam Đết
Không ngừng có người ngã xuống, không ngừng có người thay thế, nhưng mà số người vẫn càng ngày càng ít đi, cuối cùng bọn họ đã đánh xuyên qua vòng vây, đi tới phía trước Thần Binh Nam Đế.
Hai chân Tân Mục dùng sức nhảy lên không trung, thân hình vượt qua hai con cự thú kia, đao sắt trong tay bổ mạnh về phía Thần Binh Nam Đất - Kệ hắn đi.
Một vị tướng lĩnh Bán Thần đột nhiên ngăn các Bán Thần xung quanh lại, cười giễu nói.
Coondg...
Đao sắt của Tân Mục bổ lên Thần Binh Nam Đế, sau đó lập tức vỡ thành vô số mảnh.
Thân thể của hắn đáp xuống, chỉ còn lại chuôi đao trong tay.
Tân Mục ngơ ngác nhìn xung quanh, xung quanh là chiến hữu của hắn, bao quanh ở bên cạnh bảo vệ hắn, mà ở bên ngoài là vô số Bán Thần đang mỉa mai nhìn bọn họ.
- Sau lưng chính là Diên Khang!
Các chiến hữu của hẳn còn lớn tiếng gào thét, lần lượt tiến lên, cố gắng đánh vỡ thứ vũ khí diệt thế này.
Những Bán Thần kia lạnh lùng nhìn bọn họ, không hề ra tay.
- Sau lưng chính là Diên Khang...
Tân Mục nắm chặt đao gấy, đây là thanh đao bảo vệ, là thanh đao giết chóc trên chiến trường, có đại nghiệp, có đại ác, nhưng cũng có đại thiện.
- Đủ rồi, giết bọn họ đi.
Tên tướng lĩnh Bán Thần kia lên tiếng, hờ hững nói.
Đột nhiên, Tân Mục giơ đao gãy lên, tức giận gào thét, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn, trong nháy mắt đao quang kinh khủng chém ngang qua chiến trường!
Đao gãy trong tay hắn không còn sắc bén, thế nhưng lại còn thứ ánh sáng chói lòa. Không ngờ rằng bên trong thanh đao gãy làm bằng sắt thường này tuôn ra thần quang, một thần quang sáng chói.
Vô số linh binh chấn động trong đao quang đao khí, âm ầm bay lên, cho dù là những Bán Thần hay là những Thân Thông Giả mạnh mẽ kia, lúc này cũng khó có thể điều khiển linh binh của bọn họ.
Linh binh của bọn họ giống như đang quỳ bái, khuất phục trước tinh thân, khuất phục trước đại đạo.
Sức mạnh của linh binh ùa đến, hội tụ, dũng mãnh lao về phía thanh đao gãy kia.
Đó là tinh thần của đao, đại đạo của đao, trách nhiệm và gánh vác của đao!
- Sau lưng chính là Diên Khang!
Tân Mục chém đao quang xuống.
Răng rắc.
Thần Binh Nam Đế xuất hiện một vết nứt, vết nứt càng lúc càng lớn.
Tàn đao, đoạn nhận, phàm nhân, chém vỡ Thần Binh Nam Đế.
Lúc này, đồ tể cũng đang trong chiến trường, đứng nhìn đao quang đáng kinh ngạc kia. Trong chớp mắt, khi tất cả linh binh bay lơ lửng trên không trung, đại đạo của đao nổ vang. Hắn rất quen thuộc loại đại đạo này.
Đạo của đao, than bất bình, chém chông gai, thủ một phương.
Hiện tại, Tân Mục đã làm được tới bước thứ ba.
Khi loại tỉnh thần bảo vệ này trỗi dậy ngút trời, tất cả ý chí đều hóa thành trường thành, tăng cường lên thanh đao làm bằng sắt thường trong tay Tần Mục, để hắn nắm giữ sức mạnh phá vỡ tất cả.
Tiếng hoan hô vang lên trên chiến trường, đột nhiên sĩ khí của các tướng sĩ Diên Khang ngay lập tức tăng cao, nhiệt huyết trong cơ thể bọn họ sôi sục. Loại đao quang và Đao Đạo hoang dã khốc liệt này đã truyền cảm hứng cho bọn họ, để bọn họ chiến đấu dũng cảm, gan dạ không sợ chết, lao vào trong trận địch. Đám Bán Thần Nam Thiên hơi chân chừ, hơi sợ hãi. Trên chiến trường, sĩ khí giống như là cán cân, một bên nặng hơn sẽ lấn át bên còn lại, rất ít khi cân bằng hoàn toàn.