Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1729 - Chương 1774: Trăng Sáng Trên Sông

Chương 1774: Trăng sáng trên sông Chương 1774: Trăng sáng trên sôngChương 1774: Trăng sáng trên sông

Khuôn mặt Thần Nữ Thái Tố nở nụ cười yêu thương, tràn đầy năng lực của một mẫu thân. Nàng mỉm cười nói:

- Cầu xin ta, ngươi cũng biết quy củ đấy.

Hạo Thiên Tôn quỳ xuống, mãnh liệt dập đầu lạy nàng, hôn lên mũi chân nàng, nhưng ánh mắt vô cùng bình tĩnh.

Thần Nữ Thái Tố cười nói:

- Ngươi cầu xin ta, đương nhiên ta sẽ đồng ý. Ngươi yên tâm, ta sẽ đi cùng ngươi, mang theo chí bảo của ta, bảo đảm ngươi sẽ nhận được lợi ích lớn nhất. Bởi vì ngươi càng mạnh mẽ, ta càng vui vẻ...

Trên Thiên Hà, Tân Mục, đồ tể và đám Điền Thục ngồi trên một chiếc thuyền tốc độ cao, trong khoang thuyền chất đầy rượu ngon. Điền Thục Thiên Vương lo lắng đến độ vò đầu bứt tai, đôi lúc muốn mở một vò rượu để uống thì bị đồ tể dùng sống đao đẩy tay hẳn ra.

- Uống tiết kiệm một chút.

Lạc Vô Song lạnh lùng nói:

- Cái tên nhát như thỏ đế nhà ngươi, chỉ có một thuyền rượu này thôi, đợi đến lúc đối đầu với Thiên Tôn thì cho ngươi uống để tăng thêm lòng dũng cảm. Trên đường ngươi uống hết, kiểu gì lúc đối mặt với Thiên Tôn cũng bị dọa cho sợ chết khiếp.

Điền Thục Thiên Vương cười khẩy nói:

- Ta bị dọa đến sợ chết khiếp? Đúng vậy, ta bị dọa đến sợ chết khiếp đấy! Lạc Vô Song, lúc đối mặt với Thiên Tôn, chẳng lẽ ngươi không sợ hãi sao?

Lạc Vô Song nhìn Thần Đao của mình, thản nhiên nói: - Sẽ không. Từ khi ta phá thân trong tâm, cho dù là ai đứng ở trước mặt ta cũng không thể ngăn cản ta vung đao.

Điền Thục hừ một tiếng, nói:

- Sau khi uống rượu ta cũng vậy.

Triết Hoa Lê ngồi trên mạn thuyền nhìn Tân Mục, đột nhiên cười nói:

- Tần giáo chủ, rốt cuộc cảnh giới hiện tại của ngươi là gì? Ta phát hiện sau khi ngươi tới Thiên Đình, không phải là không làm nên trò trống gì, trái lại tu vi còn cao thâm hơn rất nhiều.

- Cảnh giới Cửu Ngục Đài.

Tân Mục suy nghĩ, nói:

- Nói chung là tương đương với cảnh giới Ngọc Kinh của các ngươi, có điều ta hơn các ngươi một cảnh giới Ngũ Thái.

Mọi người đều không khỏi tò mò, đứng dậy, nhao nhao tiến lên hỏi thăm. Tân Mục giải thích: - Cảnh giới của ta từ đầu đến cuối chỉ có một, đó chính là cảnh giới Linh Thai Thân Tàng. Nhưng cảnh giới Linh Thai Thần Tàng của ta lại chia thành hai loại cảnh giới, một loại là Đạo Cảnh, cũng tức là hệ thống Đạo Cảnh ba mươi sáu Trọng Thiên. Một loại khác là cảnh giới Đại Tổ Đình. Thật ra Đạo Cảnh và cảnh giới Đại Tổ Đình là phụ thuộc lẫn nhau, cảnh giới tu vi tăng thì Đạo Cảnh cũng tăng.

- Cảnh giới Đại Tổ Đình chia làm cảnh giới Thiên Cung Thiên Đình và cảnh giới Ngũ Thái. Trong đó cảnh giới Thiên Cung Thiên Đình là hệ thống Thiên Cung Thiên Đình mà các ngươi tu luyện, chẳng qua cảnh giới Thiên Cung Thiên Đình của ta có điểm khác. Ta khai phá ra cảnh giới Cửu Ngục Đài, nhiều hơn các ngươi một cảnh giới.

- Nhưng mà ta vẫn chưa tìm hiểu ra cảnh giới Ngọc Kinh bên trong Tổ Đình phân chia như thế nào, ta còn chưa từng nhìn thấy thành Ngọc Kinh của Tổ Đình. Trong cảnh giới Ngọc Kinh có chứa Lăng Tiêu và Đế Tọa hay không, cũng còn chưa biết.

- Còn cảnh giới Ngũ Thái thì hiện tại ta còn đang tìm hiểu, đã sơ bộ luyện thành Tứ Thái, tìm hiểu ra vài loại thần thông, lĩnh ngộ ra Đạo Cảnh mấy Trọng Thiên, có thể tạo thành năm loại cảnh giới khác nhau hay không, thì cũng còn chưa biết.

Tần Mục trầm ngâm một lát, nói:

- Nói chung thì là như vậy.

Bốn người khác nghe mà nghẹn họng trân trối giương mắt nhìn, mãi mà không nói nên lời. Triết Hoa Lê cười ha ha nói:

- Thứ này là ngươi lĩnh ngộ được trong Tổ Đình à?

Tân Mục cười nói:

- Nếu tới Tổ Đình thì các ngươi nên trải nghiệm bốn Thiên Môn, Dao Trì Dao Đài và Cửu Ngục Đài trong Tổ Đình một phen. Năm người chúng ta hợp tác có thể đạt tới ba mươi Trọng Thiên của Đạo Cảnh, nhưng lúc tách ra, Đạo Cảnh của mỗi người đều không cao, cao nhất vẫn là ta, Đạo Cảnh hai mươi sáu Trọng Thiên. Nếu như các ngươi có thể trải nghiệm ở những nơi này, có lẽ Đạo Cảnh sẽ đuổi kịp ta.

Hắn dừng lại một chút, bổ sung thêm:

- Có lẽ sẽ kém một chút, nhưng cũng không kém quá nhiều.

Triết Hoa Lê sung sướng khoa tay múa chân, nói:

- Nếu như lần này có thể sống sót trở về từ Huyền Đô, chắc chắn ta phải đi một chuyến!

- Hừ, đại cát đại lợi!

Điền Thục nhổ mấy bãi nước bọt, nói:

- Nói không biết nghĩ, bớt nói những lời xui xẻo đi. Tân Mục nở nụ cười tự tin, nói:

- Lần này Thiên Đạo đang cân tự bảo vệ mình, chỉ cân đến Huyền Đô, Thiên Đạo. sẽ cảm nhận được đạo tâm của chúng ta. Có Thiên Đạo giúp sức, có lẽ thực lực của chúng ta lại tăng thêm một bậc nữa, sẽ có thể sống sót! Cộng thêm những cường giả như Khai Hoàng, Lãng Uyển, Nguyệt Thiên Tôn và U Thiên Tôn giúp đỡ, chắc chắn có thể biến nguy thành...

Chữ "an" còn chưa nói ra, ánh mắt Tân Mục nhìn thẳng về phía trước.

Mọi người vội vàng nhìn về phía trước, chỉ thấy một nam nhân trung niên đeo kiếm bên hông, đi về phía này xuôi theo Thiên Hà. Không ngờ đó lại là Khai Hoàng Tần Nghiệp.

Khai Hoàng tới mũi thuyền, dừng bước. Đám người đồ tể vội vàng chào hỏi, Điền Thục thì trốn vào trong khoang thuyền, không dám thò đầu ra. Tân Mục vội vàng dừng thuyền lại, vươn nửa người ra, hỏi:

- Sao ngươi không tới Huyền Đô mà chạy đến đây?
Bình Luận (0)
Comment