Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1732 - Chương 1777: Kiếm Chống Thiên Đình

Chương 1777: Kiếm chống Thiên Đình Chương 1777: Kiếm chống Thiên ĐìnhChương 1777: Kiếm chống Thiên Đình

Hắn vắt óc suy nghĩ mà vẫn không hiểu.

Trình độ đạo tâm tăng lên thì trí tuệ hay tư duy cũng sẽ càng cao hơn, nhưng mà dường như trí tuệ của Lang Hiên Thần Hoàng thấp xuống, đây là chuyện khiến hẳn không hiểu.

- Mục Thiên Tôn, cuối cùng ta cũng biết tại sao ngươi có thể sống sót trên Thiên Đình rồi!

Triết Hoa Lê nhanh mồm nhanh miệng, cười giễu nói:

- Ngươi đã dùng nịnh bợ nhập đạo, tu thành Thiên Cung nịnh bợt

Tân Mục phản bác lại, Lạc Vô Song lạnh lùng nói:

- Gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, Mục Thiên Tôn là người "trong ngành".

Hai sư đồ bọn họ cùng trả thù khiến Tân Mục sặc một phen, trong lòng cũng dễ chịu một chút.

Mọi người vừa nói vừa cười, nhưng không ai nhắc đến chuyện Âm Thiên Tử đang ở phía trước chờ bọn họ.

Bọn họ lại lướt qua đại quân mà Tường Thiên Phi chỉ huy, cuộc chiến giữa Tường Thiên Phi và Nguyệt Thiên Tôn tuy rất đặc sắc, nhưng rõ ràng là hai người đều không dùng hết sức lực. Tường Thiên Phi cố ý nhường để Nguyệt Thiên Tôn gây rối, sau đó kệ cho nàng rời đi.

Tân Mục và Tường Thiên Phi hỏi han vài câu, lấy thân phận minh chủ Thiên Minh cổ vũ nàng lập chiến công lớn hơn cho Thiên Đình rồi sau đó tiếp tục lên đường.

Trên thuyền, mọi người lại trêu chọc Tân Mục gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, mọi người cười ầm ầm suốt đoạn đường.

ở phía trước trên Thiên Hà, một tòa Thiên Môn Minh Đô cao chót vót đứng thẳng, hàng trăm lâu thuyền mặt quỷ dừng trên mặt sông, xếp thành thế trận trên mặt nước. Trong đội quân dưới Thiên Môn Minh Đô, Âm Thiên Tử ngồi trên bảo tọa giữa đại điện nguy nga lộng lẫy, thưởng thức ca múa.

Đồ tể liếc Điền Thục một cái:

- Thiên Vương muốn uống rượu à?

Điền Thục vác Đế Khuyết Thần Đao lên vai, cười ha hả nói:

- Đánh Thổ Bá, đánh Thiên Tôn, ta còn phải uống say mèm, nhưng đánh Âm Triêu Cận, uống rượu cái quái gì! Lão tử lại không phải sợ hắn!

Cùng lúc đó, Khai Hoàng tới Tổ Đình, cất bước trèo lên trên Thiên Đình, không coi ai ra gì, tự ý xông vào thành Ngọc Kinh, trèo lên trên Bảo Điện Lăng Tiêu, kiếm quang lóe lên, chém đầu Cổ Thần Thiên Đế.

- Quả nhiên là giả.

Khai Hoàng tung một cước đá bay thi thể trên đế tọa, ngồi trên đế tọa, đặt Vô Ưu Kiếm ngang trên đầu gối, nhắm mắt ngưng thần, điều dưỡng khí tức.

- Hạo Thiên Tôn, ta không tới giết ngươi, mà là nhận ủy thác của người khác đến giết Cung Thiên Tôn.

Khai Hoàng không hề mở mắt, không nhanh không chậm nói:

- Ngươi không muốn thương tích chồng chất thì có thể lui xuống. Còn nữa, các ngươi tạo ra một Thiên Đế khác đi, kẻ này bị ta giết rồi.

Bên ngoài điện Lăng Tiêu vô cùng yên tĩnh. Một lát sau, tiếng bước chân truyền đến, dần dần đi xa. Khai Hoàng ngồi im không động đậy, vân nhắm hai mắt lại, không mở ra. Thương thế của Hạo Thiên Tôn vẫn chưa khỏi hẳn, cho dù có Thái Tố giúp đỡ thì hắn cũng không dám đối đầu với mình.

- Bây giờ trong Thiên Đình vẫn còn lại ba vị Thiên Tôn là Nghiên Thiên Phi, Hạo Thiên Tôn và Cung Thiên Tôn. Hạo Thiên Tôn đã rút lui, nhưng lúc hắn trở lại chính là lúc ba vị Thiên Tôn hợp tác.

Khai Hoàng thầm nói:

- Mục Thiên Tôn nói Nghiên Thiên Phi có Cổ Thần Thái Cực giúp đỡ, Hạo Thiên Tôn có Cổ Thần Thái Tố giúp đỡ, cho nên muốn ta nhất định phải làm Cung Thiên Tôn bị thương nặng, hắn cũng coi trọng ta thật đấy.

Tay phải của hẳn gác lên chuôi Vô Ưu Kiếm, nhìn như không hề dùng sức, nhưng mu bàn tay lại hiện lên từng đường gân xanh. Hắn lại nghe thấy tiếng bước chân, là tiếng bước chân của một nữ tử.

Ngón út của hẳn cong lại nắm chặt chuôi kiếm, tiếp theo là ngón áp út, ngón giữa rồi ngón trỏ.

Bên ngoài điện Lăng Tiêu, Cung Thiên Tôn cất bước đi vào trong điện. Bỗng nhiên đồng tử nàng co rút lại, ánh mắt dừng lại trên thân thể không đầu và đầu người rơi ở một bên của Thiên Đế Cổ Thần.

Trên đế tọa, Khai Hoàng mở mắt, ngón tay cái giữ chặt chuôi kiếm, mạnh mẽ rút kiếm, trong nháy mắt tiếng rút kiếm làm chấn động điện Lăng Tiêu.

Vô Ưu Kiếm vừa được rút ra, cơ thể hắn đã đến trước mặt Cung Thiên Tôn, vừa ra tay đã trực tiếp dùng Kiếm Đạo ba mươi lăm Trọng Thiên!

Trong nháy mắt, Kiếm Đạo Vô Thượng, Kiếm Vực Vô Thượng ba mươi lăm tầng cùng bùng nổ. Trong nháy mắt trong điện Lăng Tiêu, dường như kiếm quang nhét đầy đại điện nơi mà chư thần lạy châu Thiên Đất

Chốc lát sau, kiếm quang bàng bạc mênh mông đâm thủng điện Lăng Tiêu.

Lúc này, bên trong Thiên Đình còn có vô số Thần Ma sinh sống ở đây. Cùng lúc đó, bọn họ đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, đồng loạt nhìn về hướng Lăng Tiêu Bảo Điện.

Trong ánh mắt ngớ ra của bọn họ, ngàn vạn kiếm quang bắn ra từ trong tòa Lăng Tiêu Bảo Điện tượng trưng cho quyền uy tối cao của Thiên Đế.

Kiếm quang kia không gì phá nổi, xuyên thủng Lăng Tiêu Bảo Điện. Kiếm quang đẹp đế đến kinh ngạc bắn ra từ mọi hướng chia cắt bầu trời, để lại trên bầu trời từng vết nứt không gian sâu không thể đo được!

Ầm! Trong Lăng Tiêu Bảo Điện vang lên tiếng nổ lớn do thần thông bộc phát khuấy động, Cung Thiên Tôn bị thương mấy chục chỗ, nhanh chóng rút lui ra ngoài điện!

Mà vào lúc này, những kiếm quang bắn ra từ bên trong điện xuyên thủng bầu trời lại tiếp tục xé rách ba mươi lăm tầng Hư Không. Bên trong những vết nứt chạy thẳng tới ba mươi lăm tầng Hư Không kia đều có bóng dáng mờ ảo của một vị Khai Hoàng cầm kiếm đánh tới từ trong ba mươi lăm tầng Hư Không!
Bình Luận (0)
Comment