Chương 1781: Nhận của ta một lạy
Chương 1781: Nhận của ta một lạyChương 1781: Nhận của ta một lạy
Triết Hoa Lê cười khanh khách nói:
- Hạo Thiên Tôn? Là Hạo nương nương chứ?
Trên thuyền nhỏ, bốn người cười phá lên, cười đến té xuống, dù là Lạc Vô Song nghiêm túc cẩn thận cũng nhịn không được mà lộ ra chút ý cười.
- Các ngươi làm càn!
Âm Thiên Tử cũng không kiềm chế được nữa, bay cao lên trời, y phục phần phật, vạt áo đỏ thẫm tung bay, bốn Thiên Cung và Thiên Môn Minh Đô tráng lệ nguy nga lơ lửng sau lưng, trong cổng cũng hiện ra bốn tòa Thiên Cung, tổng cộng có tám tòa Thiên Cung nghiền ép về phía năm người trên thuyền nhỏ. Hắn lạnh lùng nói:
- Hôm nay ta tiễn năm tên khốn nạn các ngươi về trời!
Ngay trước mặt đại quân Bắc Thiên Minh Đô, hắn lao vút lên rồi nghiền ép, muốn tạo dựng uy tín, uy nghiêm của bản thân trước mặt đội quân của mình. Hắn không hề dựa vào sức mạnh của người khác để leo lên vị trí Hắc Đế của Minh Đô, mà là dựa vào bản lãnh thật sự của mình!
Tuy rằng trong Thiên Đình, hắn không phải là Thiên Tôn, nhưng cũng là Tiểu Thiên Tôn với tám tòa Thiên Cung!
Uy thế của Âm Thiên Tử cưồn cuộn ngất trời, còn chưa đến thuyền nhỏ. Đột nhiên vẻ mặt của năm người trên thuyền nhỏ nghiêm chỉnh lại, trở nên vô cùng nghiêm túc. Bóng dáng của năm người đan xen, chỉ trong nháy mắt, Đao Đạo bật mở ba mươi tầng Hư Không!
Soạt!
Một thanh Thần Đao bay lên chém xuống, Âm Thiên Tử bị chém đứt đầu, đứt người, Thiên Cung sau người nứt ra, Thiên Môn Minh Đô cũng ầm âm bị chém thành hai nửa!
Biểu cảm trên khuôn mặt Âm Thiên Tử chưa hết cứng lại, dường như không ngờ tới thực lực của năm người này sau khi hợp lại kinh khủng như vậy, hắn thực sự không ngờ tới.
Mặc dù Tần Mục nói đã đánh hắn sợ đến tè ra quần ngay trước mặt bốn Thiên Sư Thiên Vương của Thiên Đình, nhưng trên thực tế người bị đánh cho sợ đến tè ra quần lại chính là Tân Mục, nếu không phải Tần Mục khiến cho Bạch Ngọc Quỳnh phải ra tay thì thật sự có khả năng đã bị Âm Thiên Tử tiêu diệt.
Nhưng mà trước khác nay khác.
Thực lực hiện giờ của Tân Mục đã nghiêng trời lệch đất hơn lúc đó, luyện thành Đạo Cảnh hai mươi sáu Trọng Thiên, tu vi cảnh giới cũng đến Cửu Ngục Đài, có thể lay chuyển Đế Hậu nương nương mà không thua trong trận chiến ở tinh vực Thái Cực Tổ Đình, xông vào Trảm Thần Đài Tổ Đình mà không chết!
Hắn và đám người đồ tể hợp lại nâng cao Đạo Cảnh lên tới ba mươi Trọng Thiên, đại đạo lạc ấn vào ba mươi tầng Hư Không!
Tân Mục đã tu luyện đến bước này, lòng tràn đầy tự tin, thậm chí cho rằng năm người bọn họ hợp lực có thể lay chuyển một hai chiêu với Thiên Tôn mà không bị tiêu diệt, đó là lý do tại sao nhất quyết muốn đến Huyền Đô!
Bởi vì bản thân Âm Thiên Tử chỉ có bốn tòa Thiên Cung, dựa vào tác dụng của Thiên Môn Minh Đô mới có tám tòa Thiên Cung, đối mặt với năm người hung hãn như vậy thì một đao chém đứt đầu là chuyện đương nhiên.
Nhưng mà, thứ mạnh mẽ nhất của Âm Thiên Tử không phải là pháp lực, cũng không phải là cảnh giới, mà là đại đạo Luân Hồi, thân thông Luân Hồi của hắn.
Mặc dù hắn bị một đao chém làm đôi, ngay cả Tiểu Thiên Đình được tám tòa Thiên Cung tạo thành cũng bị bổ đôi, nhưng Thiên Môn Minh Đô sau lưng hắn lại phát ra sức mạnh kỳ dị, cưỡng ép cánh cổng nứt ra phải khép lại.
Khi thi thể của hắn xuyên qua Thiên Môn Minh Đô, một cảnh tượng kỳ dị xảy ra, dưới Thiên Môn Minh Đô, Minh Hải đột nhiên hiện lên, nước biển dào dạt cuồn cuộn, toàn bộ nước biển là do linh hồn hắc sa tạo thành, đen kịt.
Minh Hải sóng lớn trào dâng, vỗ lên Thiên Môn. Mà trong tích tắc khi thi thể của Âm Thiên Tử xuyên qua Thiên Môn, thân hình hắn biến mất không thấy đâu nữa. Từ sau cánh cổng, một vị Bán Thần có huyết thống Huyền Vũ bay ra, đầu rồng, lưng rùa, thân người đứng ở trên mặt biển. Ngay từ năm đó, lúc đám người Thánh Nhân tiêu phu đã nghĩ cách cứu viện Đế Dịch Nguyệt. Đế Dịch Nguyệt, Thiên Âm nương nương, Điền Thục, Diêm Vương và một nhóm cao thủ bao vây tấn công Âm Thiên Tử, trăm trận vất vả, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể bắt được Âm Thiên Tử.
Lúc đó, bọn họ đánh chết Âm Thiên Tử mấy lần, phá hủy thân thể mấy lần, nhưng từ đầu đến cuối Âm Thiên Tử có thể dựa vào Thiên Môn Minh Đô để khôi phục hoàn chỉnh, hắn xuyên qua Thiên Môn Minh Đô tương đương với một lần chuyển thế, không những nam nữ đều có thể tùy ý biến hóa, thậm chí ngay cả các giống loài cũng có thể biến hóal
Đây là tác dụng của đại đạo Luân Hồi.
Trong lòng Âm Thiên Tử vừa sợ vừa tức, vừa ngẩng đầu lại đón nhận một vệt đao quang từ trên trời giáng xuống! Vệt đao quang đó bổ đôi Thiên Môn Minh Đô vừa khép lại với nhau, chém từ trên đỉnh đầu của thân thể mới của hắn xuống dưới.
- Mục Thiên Tôn, chết tiệt...
Hắn còn chưa kịp nói câu nào thì đã bị một đao chém thành hai khúc. Hắn mượn Thiên Môn Minh Đô để luân hồi sống lại, còn chưa đứng vững đã bị Tần Mục và đám người đồ tể hợp sức giết chết!
Thiên Môn Minh Đô ầm ầm chấn động, chìm vào trong Minh Hải cùng thi thể của Huyền Vũ Âm Thiên Tử.
Minh Hải đột nhiên biến mất, sau đó xuất hiện ở phía sau doanh trại quân đội Bắc Thiên Minh Đô. Thiên Môn Minh Đô lần nữa từ từ bay lên, Âm Thiên Tử hồi sinh từ cổng sau.