Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1762 - Chương 1807: Ngươi Sắp Chết

Chương 1807: Ngươi sắp chết Chương 1807: Ngươi sắp chếtChương 1807: Ngươi sắp chết

Năm người vội vàng dừng lại để tránh bị cuồng phong thổi bay. Đợi đến khi lưồng gió này qua đi, năm người đang chuẩn bị xuất phát, đột nhiên lại có thiên lôi chấn động, lôi quang tạo thành biển sấm cuồn cuộn, một nắm đấm xuyên qua biển sấm vượt qua bọn họ!

Tần Mục, đồ tể, Triết Hoa Lê, Lạc Vô Song và Điền Thục đang say khướt ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên chỉ thấy một cảnh tượng vô cùng hoành tráng: vô số cánh tay đang cầm chưởng pháp, ấn pháp, quyền pháp, câu pháp khác nhau giáng xuống từ bầu trời của Huyền Đô, tấn công ba Thiên Tôn!

Sức mạnh chứa đựng trong mỗi lòng bàn tay đều đang dâng trào và mạnh mẽ như thể trong mỗi một đòn tấn công đều có bốn mươi chín Thiên Đạo! Mỗi một đòn tấn công của Thiên Công đều đại diện cho sức mạnh của cảnh giới Thiên Đình đại viên mãn!

Tường Thiên Phi đã sử dụng hai thanh Trảm Thần Huyền Đao để đón đầu đòn đánh đầu tiên, chém đứt một tay của Thiên Công, nhưng đòn tấn công thứ hai khiến nàng và Trảm Thần Đài cùng bay ra ngoài, rồi đến đòn thứ ba, thứ tư, thứ năm cũng nhanh chóng ập đến như vũ bão!

Lang Hiên Thân Hoàng cố hết sức thôi thúc đạo quả. Sức mạnh của thần thông Thái Sơ vô cùng mạnh mẽ, liên tục đánh nát từng cánh tay của Thiên Công thành từng mảnh, chặt đứt từng bàn tay, nhưng mà ngay sau đó đột nhiên đạo quả chuyển động một cách khó hiểu, cũng bị đại thủ ấn Thiên Đạo đánh bay chỉ với một chưởng.

Hắn đứng giữa không trung, đại thủ ấn Thiên Đạo liên tiếp đánh lên người hắn, khiến hắn hộc máu!

Thạch Kỳ La dùng hết sức mạnh khống chế ba Thần Khí Ngự Thiên Tôn, nhưng mỗi một chưởng mà Thiên Công hạ xuống giống như Tổ Thần Vương đã thống nhất bốn mươi chín bảo vật Thiên Đạo thành một đòn chí bảo Thiên Đạo, đánh đến nỗi Thần Khí Ngự Thiên Tôn không thể ngẩng đầu, đánh đến nỗi đạo tâm của nàng chấn động, đánh đến nỗi từng tòa Thiên Cung sau đầu Thần Khí Ngự Thiên Tôn sụp đổ tan rãi

Đây là sức chiến đấu mà cảnh giới Thiên Đình đại viên mãn có được!

Mặc dù Thiên Công không có cảnh giới, nhưng ở trong Huyền Đô, hắn đại diện cho võ lực mạnh nhất trên thế giới!

- Tứ Diện Thần, Tứ Diện Thần hoàn mỹ, không có bất kỳ sơ hở nào!

Điền Thục rót rượu, lẩm bẩm nói. Trái tim Tân Mục chùng xuống, hắn biết Thiên Công không phải hoàn mỹ. Thiên hạ có nơi Huyền Đô không chiếu rọi đến được, cũng có nơi Thiên Đạo không thể đến được.

Lúc này, hắn thấy Hồng Thiên Tôn thoát khỏi sự quấy nhiễu của Nguyệt Thiên Tôn, bay đến đây.

Khoé mắt Tần Mục giật giật, dời tâm mắt khỏi Hồng Thiên Tôn, trâm giọng nói:

- Chúng ta tiếp tục tiến về phía trước!

Lúc này, bọn họ rơi vào tình cảnh đâu đâu cũng là công kích của Thiên Công, mỗi một thần thông Thiên Đạo đều vô cùng hoàn mỹ, sức mạnh cường đại khiến cho Hư Không khắp nơi sụp đổ, khiến cho năm người bọn họ phải tiến lên phía trước một cách khó khăn.

Tân Mục mang theo bọn họ cố gắng leo lên phía trước. Năm người thi triển đao pháp chém mảnh vỡ Hư Không sượt qua cơ thể, nhưng cho dù như vậy, bọn họ vẫn nhanh chóng chẳng chịt vết thương.

Mà phía trước, dường như đôi vai của Thiên Công là một con đường dài vô tận, không biết khi nào mới là điểm cuối.

Đúng lúc này, một đợt chấn động dữ dội truyền đến. Tân Mục chống đỡ Hư Không đã vỡ vụn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh sáng chói mắt, không thể nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì.

Mắt dọc giữa mi tâm của hắn mở ra, chỉ thấy Hồng Thiên Tôn đang phá vỡ từng đợt tấn công của Thiên Công, phá giải thần thông Thiên Đạo một cách vô cùng đơn giản bằng pháp lực mạnh mẽ và thần thông tuyệt diệu!

Hắn đã cứu đám người Lang Hiên Thần Hoàng. Cho dù tấn công của Thiên Công mãnh liệt như thế nào, bá đạo như thế nào, thế nhưng cũng không thể đả thương đến hắn chút nào. Hình như tình huống này đã được tập luyện rất nhiều lần, thân thông Thiên Đạo nào của Thiên Công hắn cũng vô cùng quen thuộc, thậm chí hắn còn nghĩ ra đại đạo phá giải tất cả tấn công của Thiên Công.

- Đương nhiên ngươi có thể phá giải thần thông của ngươi, Hồng Thiên Tôn, ngươi mong chờ sức mạnh của Thiên Công như vậy sao...

Vẻ mặt Tân Mục u ám, quay đầu lại, giọng nói khàn khàn:

~ Tiếp tục tiến lên!

- Chúng ta đang đi đâu đây?

Cả người Triết Hoa Lê bê bết máu, giận dữ nói:

- Tân giáo chủ, cho dù chúng ta có thể tới vai của Thiên Công, nhưng đối mặt với thế tấn công này thì chúng ta cũng không nhúng tay vào được! Ngay cả bản thân Thiên Công cũng không ngăn được, chúng ta có thể ngăn được sao?

Lạc Vô Song lặng lẽ gật đầu, nhìn lướt qua Đế Khuyết Thần Đao lóe lên trước mặt phản chiếu bóng dáng cơ thể mình đầy thương tích, nói:

- Mục Thiên Tôn, chúng ta đã tận tình tận nghĩa rồi.

- Ngăn được!

Tân Mục tiếp tục đi về phía trước, trầm giọng nói:

- Chỉ cần đến Linh Đài của Thiên Công, chúng ta có thể ngăn được!

Đột nhiên tiếng đàn truyền đến, lên xuống trái phải lơ lửng không yên, lúc đông lúc tây. Tức khắc, Hư Không hỗn loạn bên cạnh đám người Tần Mục bị tiếng đàn kích thích, biến mất không dấu vết.

~ Tranh thủ hiện tại, chúng ta xông lên!

Tân Mục lớn tiếng quát. Năm người tăng tốc lao về phía trước, dân dân, vai của Thiên Công đã ở ngay trước mắt, thấp thoáng cũng có thể nhìn thấy được khuôn mặt của Thiên Công ẩn hiện trong ánh sáng.

Đột nhiên tiếng đàn dừng lại, Đạo Hỏa cuồn cuộn, âm thanh dây đàn đứt vang lên.
Bình Luận (0)
Comment