Chương 1832: Cái chết của Thiên Công (5)
Chương 1832: Cái chết của Thiên Công (5)Chương 1832: Cái chết của Thiên Công (5)
- Khí thiên sát nông đậm như vậy, quả nhiên Thiên Công sắp chết rồi!
Tường Thiên Phi bị Hồng Thiên Tôn đánh đến mức dính chặt trên Trảm Thần Đài cũng không khỏi mừng rỡ. Cơ thể nàng phồng lên rồi xẹp xuống, sau đó lại phông lên rồi xẹp xuống, cuối cùng khôi phục như lúc ban đầu. Nàng dốc sức thôi thúc Trảm Thần Đài và hai thanh Thần Đao sát khí, nuốt chửng khí thiên sát bên trong Huyền Đô.
Khí thiên sát vô cùng nồng đậm khiến hai thanh Thân Đao sát khí của nàng điên cuồng hấp thu.
Ở nơi xa, cái đầu khổng lồ của Thổ Bá đã xuất hiện bên trong Huyền Đô. Đó là một cái đầu trâu, mặt hổ, sừng dài, trông vô cùng to lớn. Một bàn tay hắn ấn lên người Cung Thiên Tôn, một bàn tay khác nằm lấy Nghiên Thiên Phi.
Cung Thiên Tôn và Nghiên Thiên Phi bị U Thiên Tôn không tiếc mọi giá đánh trọng thương, mà Thổ Bá xuất hiện vừa đúng lúc, đợi đến lúc quân địch mệt rồi tấn công, trấn áp hai vị Thiên Tôn này.
Đột nhiên, cơ thể Thổ Bá chấn động mạnh, quay đầu nhìn về hướng Thiên Công.
Chỉ thấy nơi đó sắc đỏ đầy trời, tỉnh khí Thiên Công nhuộm đỏ Huyền Đô khiến vô số ngôi sao trở nên đỏ thẫm như máu.
Vẻ mặt Thổ Bá buồn bã, nhưng ba con mắt lại lập tức lộ ra vẻ chờ mong:
- Đạo huynh, ngươi thoát khỏi Thiên Đạo rồi sao? Ta nên chúc mừng ngươi, hay nên khóc vì ngươi đây?
Nhưng vào lúc này, đột nhiên Thái Cực Đồ dịch chuyển, xung quanh Thổ Bá bỗng nhiên xoay tròn. Thổ Bá biến sắc, vội vàng buông Cung Thiên Tôn và Nghiên Thiên Phi ra, hai tay trái phải ngăn cản Thái Cực Đồ.
Cùng với âm thanh chấn động kịch liệt vang lên, Thổ Bá ngăn chặn uy năng của Thái Cực Đồ lại, cơ thể khổng lồ đùng đùng nổ vang, từng mảng dung nham trên người rụng ra, vô số linh hồn U Đô khóc thấu trời đất, chạy tán loạn khắp nơi.
Thổ Bá vội vàng trấn an những quỷ thần kia, chỉ thấy hai vị Cổ Thần một nam một nữ máu me khắp người xuất hiện trước mặt hắn, khắp người đều là vết kiếm do kiếm để lại, cuốn Nghiên Thiên Phi lên sau đó bay đi.
Thái Cực Đồ chính là chí bảo do sa bàn luyện thành của Cổ Thần Thái Cực. Hai vị Cổ Thần đang giao chiến với Khai Hoàng, nhìn thấy Nghiên Thiên Phi bị thương, vội vàng tiến lên cứu giúp, nhưng lại bị Khai Hoàng đánh một đòn khiến bọn họ bị thương rất nặng.
Thổ Bá đang muốn thò bàn tay ra, đột nhiên vết thương của Cung Thiên Tôn nhanh chóng khỏi hẳn. Nàng thầm giật mình, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Hạo Thiên Tôn đang cất bước đi về phía hắn.
Thổ Bá tập trung nhìn vào bóng người chuyển động sau lưng Hạo Thiên Tôn, nhưng chỉ thấy Hư Thiên Tôn với hai chiếc sừng trên đầu đi theo sau Hạo Thiên Tôn.
Hư Thiên Tôn đi về phía hắn, thân hình dần dần thu nhỏ lại, tuổi tác cũng đang nhỏ đi, biến thành một bé gái đỉnh đầu có hai cái sừng nhưng lại bị hai bím tóc cao ngất che khuất.
- A Sửu phụ thân.
Bé gái kia gọi về phía hắn.
- Nữ nhi...
Trong lòng Thổ Bá run lên, đại đạo U Đô lập tức hóa thành dây gai rậm rạp chẳng chịt, quấn quanh, siết chặt trái tim hắn.
- Nữ nhi!
Tâm trạng Thổ Bá rối bời. Hắn hộc máu, phun trào ra thứ dung nham cuồn cuộn. Đột nhiên Hạo Thiên Tôn giơ tay lên, Vạn Đạo Thiên Luân bay ra, nhanh chóng xoay tròn, càng lúc càng lớn, chém về phía mi tâm của Thổ Bá.
Vạn Đạo Thiên Luân là vạn đạo tập hợp hóa thành Tiên Thiên Nhất Khí. Tiên Thiên Nhất Khí như hoa cái, vô cùng sắc bén, sau một khắc đã phi tới trước mặt Thổ Bái
- Thổ Bá, tỉnh lại!
U Thiên Tôn kéo lấy cơ thể trọng thương bay tới, đứng chắn trước mặt Thổ Bá. Nguyên thần to lớn của hẳn từ từ bay lên, dùng hai tay chặn Vạn Đạo Thiên Luân lại. Ngay lập tức, đôi bàn tay của hắn máu me đầm đìal Nhục thân và nguyên thần của hắn bùng cháy ma hỏa U Đô hừng hực, liều chết ngăn cản Vạn Đạo Thiên Luân, nhưng vết thương của hẳn vốn đã cực kỳ nặng, hoàn toàn không thể ngăn cản nổi đòn đánh này của Hạo Thiên Tôn.
Bỗng nhiên một vệt kiếm quang liên tục lóe sáng bay tới, đồng thời tấn công về phía Hạo Thiên Tôn và Thái Tố phía sau hắn!
Hạo Thiên Tôn cười ha hả, bay lên trời, phóng qua đỉnh đầu Thổ Bá. Trong tích tắc hai người bay qua Thổ Bá, Thái Tố quay đầu nhìn về phía Khai Hoàng đang cầm Vô Ưu Kiếm trong tay, lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Ngươi có thể nhìn thấy ta?
Khai Hoàng không đáp, cong ngón tay gảy kiếm liên tục ba cái. Cung Thiên Tôn đang muốn giết U Thiên Tôn đột nhiên hộc máu, kiếm quang toàn thân bắn ra bốn phía, nhục thân lại máu me đầm đìa, thế là đành bất đắc dĩ chạy thục mạng theo Thái Tố.
Thiên sát khắp trời càng ngày càng nồng đậm. Giờ khắc này, các chòm sao của chư thiên vạn giới biến thành đỏ như máu, nền trời cũng biến thành đỏ tươi giống như trời đang chảy máu, như thể bất cứ lúc nào thác máu cũng có thể tuôn xuống từ trên trời.
Cho dù là hai thanh Thần Đao trên Trảm Thần Đài của nàng cũng không kịp nuốt chửng sát khí mạnh mẽ như vậy. Chỉ thấy hai thanh Thần Đao bên trong khí thiên sát càng ngày càng chân thực, dân dần ngưng tụ hình thể thật sự, có hình có chất!
Từng lớp vảy ngược trên người hai con đại long huyết sắc dựng thẳng lên, hàn quang lập loè. Chúng quấn lấy nhau trên Trảm Thần Đài, vảy rồng va chạm, ánh lửa lóe khắp nơi!