Chương 1844: Quân không phụ ta, ta không phụ quân
Chương 1844: Quân không phụ ta, ta không phụ quânChương 1844: Quân không phụ ta, ta không phụ quân
Điểm càng tiến bộ hơn là, nàng đã tiếp xúc rồi kết hợp với thành quả biến pháp của Diên Khang sớm hơn mười Thiên Tôn, chỉ cần có lợi cho tộc Tạo Vật Chủ, nàng đều tiếp thu tất cả.
Nàng đã từng học hệ thống phù văn đại đạo của Diên Khang để tăng cường uy lực đạo pháp thần thông Thân Thức.
Trước đây, khi Tạo Vật Chủ tưởng tượng đều cố gắng miêu tả đối tượng tưởng tượng giống y như đúc mà không tưởng tượng theo góc độ đại đạo, nhưng khi có hệ thống phù văn đại đạo của Diên Khang, uy lực thần thông của bọn họ lập tức được nâng cao, uy lực càng ngày càng mạnh!
Đặc biệt là cường giả như Lãng Uyển Thần Vương. Trình độ thần thức vô cùng mạnh mẽ có thể khiến nàng tập hợp sức mạnh kinh khủng trong nháy mắt, tưởng tượng ra Tứ Đế Cổ Thần!
- Ta không phải là đối thủ của hắn.
Lãng Uyển Thần Vương ra một đòn, Hỏa Thiên Tôn bị thương nghiêm trọng, nhưng ánh mắt lại không dừng lại trên người Hỏa Thiên Tôn, mà là dừng lại trên bàn tay lớn mà Hỏa Thiên Tôn đánh xuyên qua tầng tầng Hư Không, xông thẳng về phía bọn họ. Nàng lắc đầu nói:
- Với đòn đánh này, chúng ta đều phải chết.
Bàn tay Hỏa Thiên Tôn càng lúc càng lớn. Dưới sự điều khiển của pháp lực ngất trời, uy lực một chưởng này của hắn chẳng những không hề suy giảm, ngược lại còn đang tăng mạnh!
Pháp lực của hắn kém hơn Hồng Thiên Tôn, bởi vì một đòn của Hồng Thiên Tôn có thể trực tiếp phá vỡ ba mươi lăm tâng Hư Không, đả thương kẻ thù nơi đó, mà Hỏa Thiên Tôn tuy kém hơn Hồng Thiên Tôn, nhưng cũng không thua kém nhiều lắm.
- Không chết được.
Tân Mục khẽ dịch chuyển bước chân, thôi thúc Bỉ Ngạn Thần Châu Độ bay vút lên trời cao, lướt ngang trong Hư Không. Bàn tay Hỏa Thiên Tôn đánh "ầm" một cái, tuy ba mươi lăm tầng Hư Không kịch liệt chấn động, nhưng Bỉ Ngạn Thần Châu vẫn mang theo ba người trong nguy hiểm gang tấc thoát khỏi tầm tay của một chưởng kia.
Vù vù...
Bỉ Ngạn Thần Châu lao ra khỏi ba mươi lăm tầng Hư Không, xuất hiện trên mặt biển Thiên Hải. Nơi xa, Hỏa Thiên Tôn hét lên một tiếng, vòng lửa sau đầu xoay tròn xoắn nát tất cả Chu Tước Huyền Vũ Thanh Long Bạch Hổ, sau đó phi thân nhảy vọt trên bầu trời, hóa thành một tia lửa trốn đi thật xa.
- Vì sao hắn không giết chúng ta?
Lam Ngự Điền đưa mắt nhìn Hỏa Thiên Tôn đi xa, khó hiểu nói.
- Đạo tâm của hắn đã suy bại rồi.
Ánh mắt Tần Mục lóe lên, nói:
- Một đòn không trúng, hắn đã không còn lòng tin, với lại hắn đang bị thương, hắn không dám để bản thân bị thương thêm. Hắn lo lắng rằng khi mình bị thương, các Thiên Tôn khác sẽ nhân cơ hội lấy mạng hắn.
- Ta phải trở về Bỉ Ngạn Hư Không rồi, Mục Thiên Tôn, ngươi tiễn ta một đoạn.
Lãng Uyển Thần Vương nhẹ giọng nói.
Tân Mục do dự một chút, gật đầu.
Hai người đi trên Thiên Hải, mặt biển rất yên bình, chỉ có bước chân của bọn họ bước xuống mới có thể tạo nên từng đợt gợn sóng.
Lam Ngự Điền không đi theo mà ngồi xuống, hắn cảm nhận được đại đạo kỳ diệu ẩn giấu trong vùng biển Thiên Hải này, cho nên dự định đả tọa yên tĩnh lĩnh hội một phen trước.
- Ngươi đang ngăn cản ta và Cung Thiên Tôn gặp mặt lẫn nhau.
Lãng Uyển Thần Vương đột nhiên nói.
Một đợt sóng nước bất giác xuất hiện dưới chân Tần Mục, sau đó lan rộng về nơi xa. Lãng Uyển Thần Vương nhìn hết đợt sóng nước này đến đợt sóng nước khác, nhẹ giọng thở dài:
- Quả nhiên như thế. Trong trận chiến Huyền Đô, ngươi ở giữa ta và Cung Thiên Tôn rất nhiều lần, khiến ta cảm thấy hơi ngạc nhiên, vì vậy ta mới có suy đoán này. Ngươi đang lo lắng điều gì, Mục Thiên Tôn?
Lúc trước nàng đều gọi Tân Mục là Thánh Anh, mà kể từ trận chiến Huyền Đô, nàng đổi cách xưng hô gọi Tân Mục là Mục Thiên Tôn.
Thánh Anh là đại diện cho Thánh Anh của tộc Tạo Vật Chủ, mà Mục Thiên Tôn thì đại diện cho thân phận và địa vị cao cao tại thượng của Tân Mục, là một loại tôn kính.
Tân Mục không phủ nhận, Thiên Hải quá kỳ diệu, cho dù hắn phủ nhận cũng sẽ bị Thiên Hải phơi bày bằng sóng nước khi đạo tâm hắn dao động.
- Ta đang lo lắng sau khi ngươi qua lại với Cung Thiên Tôn, ngươi sẽ bị Cung Thiên Tôn thuyết phục, phản bội liên minh giữa chúng ta.
Tần Mục thản nhiên thổ lộ nỗi lòng, nói:
- Trận chiến Huyền Đô cực kỳ quan trọng, nếu như ngươi phản bội liên minh giữa chúng ta, sẽ gây ra tổn hại vô cùng nghiêm trọng, ta không thể dễ dàng để chuyện đó xảy ra được. Bởi vậy, ta mời Khai Hoàng ra tay đả thương Cung Thiên Tôn, nhưng mà không ngờ rằng Thái Tố lại chữa lành vết thương cho Cung Thiên Tôn. Cuối cùng, nàng vẫn xuất hiện trong Huyền Đô, bởi vậy lúc ngươi gặp mặt nàng, ta bắt buộc phải ngăn cản.
Lãng Uyển Thần Vương nghiêng mặt nhìn hắn, làn da của nàng giống như ngọc bích ấm nhuận. Nàng nhẹ giọng cười nói:
- Từ khi nào mà Mục Thiên Tôn lại không tự tin đến như vậy? Ngươi cho rằng †a sẽ qua lại với Cung Thiên Tôn, sẽ nương nhờ Cung Thiên Tôn, sẽ nương nhờ mười Thiên Tôn, trở thành một thành viên trong số bọn họ, chẳng lẽ ngươi cảm thấy sức hấp dẫn của bản thân không bằng bọn họ?
Sắc mặt Tân Mục đỏ lên, từng đợt sóng nước dưới chân như cánh bướm liên tục lan rộng.