Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1801 - Chương 1846: Lai Lịch Của Phi Hương Điện

Chương 1846: Lai lịch của Phi Hương Điện Chương 1846: Lai lịch của Phi Hương ĐiệnChương 1846: Lai lịch của Phi Hương Điện

Ánh mắt hắn lóe sáng nhìn về phía Lam Ngự Điền, Lam Ngự Điền đã đứng dậy.

Tân Mục cất bước đi ra khỏi Thiên Hải.

- Đi thôi, tới Thập Vạn Thánh Sơn. Chúng ta xem thử xem rốt cuộc bên trong Phi Hương Điện có cái gì!

Trong Thập Vạn Thánh Sơn náo nhiệt lạ thường, Tân Mục và Lam Ngự Điền tới nơi đó, chỉ nghe thấy người què đang khoe khoang với người câm và người mù, nói hắn ra ra vào vào Thiên Đình mà thần không biết quỷ không hay, hệt như vào chốn không người.

Người mù nghe mà trợn trắng mắt, người câm cứng họng không nói nên lời, đám người khác như Hư Sinh Hoa hay Giang Vân Gian đều cực kỳ khâm phục.

Tân Mục bước lên phía trước, chỉ thấy người què đang đứng trước một cái vỏ trứng khổng lồ, trong vỏ trứng còn có một chút nguyên dịch. Người què vô cùng thẳng thắn, phân chia nguyên dịch trong vỏ trứng cho mọi người.

Thoáng thấy bọn họ đến, người què vui vẻ nói:

- Mục Nhi đã trở về! Lam mập mạp cũng quay về rồi! Tiểu mập mạp, ngươi lấy trộm Phi Hương Điện đấy hả?

Tần Mục vội vàng tiến lên, lúc nhìn thấy vỏ trứng, gương mặt không khỏi biến sắc, thất thanh nói:

- Đây là nửa vỏ trứng còn lại của Thái Sơ Thiên Đế?

Người què dương dương đắc ý, hai tay chống nạnh nói:

- Là ta trộm đấy! Ta dùng hết tốc độ, lại còn lãng phí vô số bảo vật và mấy bộ Đế Thi thì mới lấy được bảo vật này!

Tân Mục nhìn thấy ai nấy đều cầm nồi, bát, muôi, chậu, đứng ở bên cạnh vỏ trứng, mà rõ ràng trong những cái nồi, bát, muôi, chậu, kia là nguyên dịch Thái Sơ. Hắn không khỏi dậm chân nói:

- Các ngươi đều uống rồi hả?

Tư bà bà vội vàng quay đầu đi chỗ khác, lặng lẽ lau khóe miệng, lúc này mới xoay đầu lại, tỏ vẻ lạnh nhạt.

Hoa Huyên Tú thấy thế cũng lặng lẽ lau khóe miệng, sau đó chọc chọc eo của vị Tổ Sư thiếu niên, nói nhỏ:

- Văn Nguyên, khóe miệng của ngươi vẫn còn dịch trứng...

Tổ Sư thiếu niên Văn Nguyên vội vàng lau miệng, hỏi:

- Còn nữa không?

Hoa Huyên Tú quan sát cẩn thận một lượt, giúp hắn lau lại lần nữa, lúc này mới nói:

- Không còn.

Lúc này Tổ Sư thiếu niên kia mới yên tâm.

Người què ngạc nhiên nói:

- Không uống thì giữ lại làm gì? Dịch trứng trong vỏ trứng còn rất nhiều, có thể chia cho ngươi một ít, thơm lắm đấy...

Tân Mục dở khóc dở cười, trán nổi gân xanh:

- Đây là dịch trứng của Thái Sơ Thiên Đế, hắn sớm đã xuất thế, dịch trứng không thể luyện hóa hoàn toàn, mà bây giờ hắn đã có được mạch khoáng Thái Sơ, có năng lực luyện hóa nguyên dịch. Ngươi đánh cắp vỏ trứng của hắn thì cũng thôi đi, vì sao ngay cả dịch trứng cũng đánh cắp? Nếu hẳn muốn thành đạo thì chắc chắn phải thu về tất cả nguyên dịch, Nguyên Thạch, thần thức, ngay cả là tộc Tạo Vật Chủ, bao gôm Thái Đế và Cung Thiên Tôn cũng đều phải chết, bị hắn thu thần thức về! Các ngươi đã uống bao nhiêu?

Giang Vân Gian cầm chậu rửa mặt nói:

- Nguyên dịch này ngửi thì rất thơm, nhưng uống lại không thấy mùi vị...

Tần Mục hung dữ trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói:

- Đại đạo Thái Sơ chính là Tiên Thiên Nhất Khí và thần thức, được sinh ra từ trong hỗn độn, có mùi vị mới là lạt

Giang Vân Gian cúi đầu xuống, không dám nói lời nào.

Dù sao Tân Mục cũng là nghĩa phụ của hẳn, hắn rời nhà đi ra ngoài trải đời, Tân Mục có quyền thay phụ mẫu dạy dỗ hẳn.

Mọi người đều tha thiết mong chờ nhìn về phía Tân Mục, rõ ràng đều đã uống nguyên dịch Thái Sơ.

Tân Mục đi tới đi lui, đột nhiên thở dài:

- Thôi thôi, Hiểu Thiên Tôn muốn tiêu diệt Thái Đế, tiêu diệt Tạo Vật Chủ, sau này chắc chắn sẽ đối đầu với chúng ta. Uống cũng đã uống rồi, cùng lắm thì tiêu diệt hắn là được!

Mọi người reo hò, Lam Ngự Điền đi thẳng tới, la lên:

- Què gia gia, cho ta một chậu với!

Tần Mục vội vàng nói:

- Không thể uống nhiều! Loại nguyên dịch này cần dùng Thần Thạch Thái Sơ, Nguyên Thạch Thái Sơ để luyện hóa! Nếu không sẽ tích tụ trong cơ thể, làm tổn thương đến nhục thân và nguyên thần của các ngươi, không hề bổ ích! Ta có kinh nghiệm!

Ngụy Tùy Phong la lên:

- Sư đệ, kinh nghiệm của ngươi đều từ uống mà ra, như vậy thì không phải chia cho ngươi!

Lam Ngự Điền vui vẻ nói:

- Hiểu Thiên Tôn bị trục xuất rồi, chúng ta có thể thừa dịp mạch khoáng Thái Sơ trống rỗng, đi tới đó trộm lấy Thần Thạch Thái Sơ để luyện hóa nguyên dịch!

Mọi người lại reo hò lên.

Tân Mục vội vàng nói:

- Nơi đó có bảo vật Thiên Tôn của Hiểu Thiên Tôn trấn áp, không thể hành động thiếu suy nghĩ

Người què hưng phấn nói:

- Hậu cung của Thiên Đế còn đến được thì sợ gì mạch khoáng Thái Sơ và bảo. vật Thiên Tôn? Chúng ta mang theo Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đi, người câm, những năm qua các ngươi chế tạo Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, có thể dùng không?

Người câm cười giễu, người mù khoanh hai tay trước ngực, hừ lạnh nói:

- Đương nhiên là có thể!

Tân Mục tối sâm mặt, chờ đến bọn họ đùa vui đủ rồi, lúc này mới bước lên nhìn nguyên dịch Thái Sơ trong vỏ trứng, mặc dù còn thừa lại không nhiều, nhưng cũng có thể đổ đầy vài chậu nước.

Hắn cất nguyên dịch còn lại đi, suy nghĩ một lát, gọi Giang Vân Gian đến, nói:

- Vân Gian, ngươi lập tức mang những nguyên dịch này chạy tới Vô Ưu Hương, giao cho Lãng Uyển Thần Vương, nói nàng không cần luyện hóa thần thức Thái Đế nữa, luyện hóa nguyên dịch này có thể giúp nàng tăng trình độ thần thức lên.
Bình Luận (0)
Comment