Chương 1885: Trời Hồng Mông chưa mở, cây này là ta trồng (2)
Chương 1885: Trời Hồng Mông chưa mở, cây này là ta trồng (2)Chương 1885: Trời Hồng Mông chưa mở, cây này là ta trồng (2)
Cuối cùng Thái Thủy Chi Noãn - kẻ đã thoát thân được, cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng chỉ thấy Tân Mục giống như một cái xác khô nằm trên mặt đất. Hắn vội vàng ngồi xuống bên cạnh Tần Mục, thân thể Tân Mục cứng ngắc, không thể động đậy, mà con ngươi của mắt dọc giữa mi tâm lại đang đảo loạn lên.
Thái Thủy Chi Noãn đứng bên cạnh hắn, lấy lại bình tĩnh sau sợ hãi, nói:
- Lúc nào ngươi cũng thích làm loạn, làm bừa. Bây giờ rước họa vào thân rồi đấy! Gốc cây này muốn hấp thụ sức mạnh của đại đạo thiên địa, không có sức mạnh của đại đạo thiên địa, nó đành phải hấp thụ ngươi.
Hắn nói đến đây, cây thế giới trong Linh Thai Thần Tàng của Tần Mục không còn gì để nuốt nên đã dừng hấp thụ.
Trong Linh Thai Thần Tàng của Tân Mục, ngoại trừ Linh Thai và hồn phách của hẳn ra, thì chỉ còn lại gốc cây thế giới, tất cả những thứ khác đều không còn tồn tại nữa!
Cũng may phần lớn bảo vật mà Tần Mục thu thập được đều cất giữ trong mắt dọc giữa mi tâm mà không đặt trong Linh Thai Thân Tàng. Những bảo vật này đều được bảo vệ, không bị cây thế giới nuốt chứng.
Đột nhiên, cây thế giới nuốt cả Linh Thai và nguyên thần của Tân Mục vào †rong cây.
Nhưng vào lúc này, một chuyện kì diệu xảy ra.
Tân Mục cảm thấy bản thân và gốc cây này hòa làm một thể, nguyên thân của hẳn dường như hoàn toàn dung hợp với cây thế giới, có thể cảm ứng được nhánh cây, cành lá và rễ cây. Những cành nhánh đó giống như cánh tay hẳn, lá cây giống như bàn tay hẳn, những sợi rễ cây giống như dây thần kinh xúc giác của hẳn, có thể nhận biết rõ ràng mọi thứ ở bên ngoài.
Không chỉ có vậy, hắn còn cảm nhận được dường như thân thể của mình được đại đạo tạo thành, những đại đạo đó có cái do hắn trăm đắng ngàn cay tham ngộ ra, ví như Tạo Hóa, Thần Thức, hay các loại đại đạo Tiên Thiên và các loại đại đạo Hậu Thiên.
Có một số là đại đạo mà hắn vừa mới tiếp xúc, ví như Thái Sơ, Thái Tố, Thái Cực, Thái Thủy, còn có một số là đại đạo có lẽ hắn chưa từng tiếp xúc, ví như Thái Dịch!
Bây giờ tất cả đại đạo đều trở nên vô cùng rõ ràng, hệt như đã biến thành bản năng của hắn, ý thức của hắn, dường như sự kì diệu được chất chứa trong đại đạo cũng trở thành tư duy của hẳn. Cây thế giới trong Linh Thai Thần Tàng của hắn đột nhiên khẽ rung động.
Hỗn độn mở ra, chỉ trong nháy mắt, dường như Linh Thai Thân Tàng của hắn đã trải qua thời kì khai thiên lập địa!
Trong nháy mắt vũ trụ mở ra, đầu tiên là hư vô mênh mông không bờ. Trong hư vô không hề có thứ gì cả, hệt như như Đại La Thiên của Hư Không Chung Cực trong truyền thuyết.
Nhưng một lát sau, cảnh tượng khai thiên lập địa lại biến thành cảnh tượng sinh ra "khí". Khí này chính là Tiên Thiên Nhất Khí, tràn ra trong Thần Tàng của hắn!
Giây phút Tiên Thiên Nhất Khí tràn ra, vũ trụ hệt như nguyên dịch đặc quánh, hóa thành trạng thái năng lượng thuần túy, năng lượng hữu hình vô chất tràn ngập tất cả vũ trụ nguyên thủy.
Năng lượng bùng nổ, vũ trụ nguyên thủy mạnh mẽ giãn nở, không gian ra đời, năng lượng của vật chất nguyên thủy tuôn ra theo đó, vẫn chưa ngưng tụ lại với nhau, bởi vậy hữu hình hữu chất mà vô thể.
Cuối cùng, vũ trụ nguyên thủy giãn nở đến mức nhất định, vật chất nguyên thủy tập trung phong phú, tụ lại một chỗ, hình thành nên ngôi sao sáng rực, hình thành nên tỉnh hệ bao quanh, phân cách âm dương, chuyển động qua lại, hình thành một vài Thái Cực Đồ trong vũ trụ.
Đại lục cổ xưa nhất hóa thành Tổ Đình, cây thế giới cắm rễ trên đó. Đại đạo tập trung phong phú, hóa thành bốn Thiên Môn, Dao Trì Dao Đài trên Tổ Đình, sát khí ngưng tụ hóa thành Trảm Thần Đài, ánh sao hội tụ hóa thành Thiên Hà và Thiên Hải.
Vô số tỉnh không phản chiếu trên Thiên Hải, Huyền Đô hiện lên, Thiên Đạo tụ họp thành chòm sao Huyền Đô, soi sáng mọi ngóc ngách trong không gian, vật chất †rong những không gian kia hình thành nên từng chư thiên.
Đấn lúc này, Nguyên Giới bay lên, U Đô thành lập, Tứ Cực Thiên theo thời thế mà sinh ra.
Trong tỉnh trần, tinh đấu và tỉnh tú của chư thiên, từng vị Cổ Thần được sinh ra, trên có Thiên Công, dưới có Thổ Bá, giữa có Địa Mẫu, Tứ Cực của vũ trụ có Tứ Đế Cổ Thần.
Dưới chân Thiên Công có Thiên Âm Giới, dưới chân Thổ Bá có Quy Khư.
Không biết từ lúc nào, nguyên thần của Tần Mục đã tách khỏi cây thế giới, đứng dưới tán cây, nhìn xung quanh, chỉ thấy năm giai đoạn hình thành vũ trụ sinh ra năm loại đại đạo, hình thành năm mạch khoáng trong Tổ Đình.
Trong những mạch khoáng đó, từng viên Nguyên Thạch đang được sinh ra, lún sâu trong mạch khoáng, hào quanh tập trung trong đó, chất chứa sức mạnh đại đạo mênh mông.
Ngay cả mạch khoáng Thái Dịch mà hẳn ngày nhớ đêm mong nhất cũng đang trong quá trình hình thành!
Khí hỗn độn trong mạch khoáng Thái Dịch mờ mịt, thế nhưng cũng đang dần hình thành nên Thần Thạch!
Tân Mục kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, các loại lĩnh ngộ của đại đạo Tiên Thiên Ngũ Thái chồng chất lao tới, có vài thứ trước giờ hắn chưa từng lĩnh ngộ được, mà giờ đây lại giống như kiến thức biết được ngay từ khi sinh ra, xuất hiện trong đầu hắn!
- Có lẽ cây thế giới này chính là quái vật cướp đoạt linh khí trong trời đất mà sinh ra, bây giờ ngươi đã biết sợ chưa?
Thái Thủy Chỉ Noãn vẫn còn đang lảm nhảm bên cạnh Tần Mục, nói:
- Sợ cũng vô dụng! Bây giờ ta không cứu nổi ngươi, ta cũng chẳng thể làm gì cái cây kì quái này, ngay cả Nguyên Thạch Thái Thủy của ta cũng đã bị nó nuốt rồi. Trước mắt ngươi kiên trì một chút, ta đi tìm Thái Dịch, ta giống hắn, đều là Noãn Sinh Cổ Thần, tốt xấu gì hắn cũng phải nể mặt ta một chút.