Chương 1903: Ta là ngọn gió không bị ràng buộc (2)
Chương 1903: Ta là ngọn gió không bị ràng buộc (2)Chương 1903: Ta là ngọn gió không bị ràng buộc (2)
Trong lòng hắn sợ hãi, cho dù là Thiên Tôn mạnh mẽ nhất trong mười Thiên Tôn cũng khó có thể dùng một tay khống chế hẳn một cách chắc chắn, huống chỉ là đánh bại hắn chỉ bằng một đòn!
Mà bây giờ, chỉ sợ một đòn này của tên quái nhân đã có thể giết chết hẳn, coi hẳn thành tế phẩm, coi như chất dinh dưỡng!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên hắn nhìn thấy một bóng dáng nhỏ nhắn đang bay sát từng miếng vảy rồng, đi trên vảy rồng với tốc độ cực nhanh, nhanh chóng lại gần quái nhân cao gầy.
- Mục Thiên Tôn...
Long Hao không suy nghĩ nhiều, sáu cái đầu bay lượn trên dưới, cố gắng tránh né hào quang bản ra từ quái nhãn của tên quái nhân, nhưng vẫn không tránh kịp, bị một ánh hào quang chém trúng, một cái đầu lại rớt xuống.
Hắn giống như con mãng xà lớn nhiều đầu bị chém đứt đầu, phát ra tiếng kêu thảm thiết long trời lở đất, nhưng lại khó thoát khỏi số mệnh phải chết.
Đột nhiên Tân Mục đã bay tới trước người quái nhân kia, năm ngón tay giang rộng ra, tung một chưởng ấn vào ngực quái nhân kia!
Ầm!
Hào quang chói lòa bùng nổ, Thái Cực Đồ phóng đại kia được hắn khắc sâu vào trong cơ thể quái nhân!
Thái Cực Diễn Biến Âm Dương Hành!
Tân Mục trở tay lật thuận, hai tay như mưa điên cuồng chưởng về phía ngực tên quái nhân! Chỉ thấy những chỗ bàn tay hắn chạm đến, thân thể quái nhân đang nhanh chóng hóa đá, diện tích hóa đá càng lúc càng lớn, xu thế hóa đá cũng càng lúc càng nhanh!
Quái nhân kia phát ra tiếng rống giận dữ long trời lở đất, thả Long Hao ra, thò tay chụp lấy Tần Mục.
Tần Mục đi khắp trên người quái nhân, mỗi một đòn đều là thần thông nhập đạo Trọng Thiên thứ hai mươi ba của hắn - Thái Cực Diễn Biến Âm Dương Hành, đánh thẳng từ bụng tới hầu kết, từ hầu kết đánh tới cánh tay cụt.
Bàn tay chụp vào Tân Mục của tên quái nhân dần dần dừng lại, đầu vai hắn đã hóa đá, bàn tay không thể chụp lấy Tân Mục, nhưng một ánh hào quang từ con mắt giữa mi tâm của hắn lại chém về phía Tân Mục.
Long Hao biết lúc này chính là thời điểm mấu chốt nhất, hắn áp chế sợ hãi trong lòng, nâng móng vuốt sắc nhọn lên ngăn trước Tân Mục.
Hào quang trong mắt vô cùng sắc bén, xoẹt một tiếng, chém vào móng vuốt hắn.
Long Hao đau đến mức ngẩng cao năm đầu, thở hổn hển không dứt, nhưng đuôi lại quét ngang tới, tiếp tục ngăn trở đòn đánh này.
Cái đuôi của hắn đứt gấy!
Cùng lúc đó, toàn bộ cánh tay của quái nhân hóa đá, xu thế hóa đá vẫn đang lan lên phía trên dọc theo cổ.
Tần Mục đã vòng trở lại từ cánh tay hắn, đánh lên mặt hắn hết đòn này đến đòn khác, vô cùng chuẩn xác giáng xuống các huyệt vị thừa tương, địa thương, đoài đoan, đại nghênh, giáp xa, nhân trung, nghênh hương trên mặt hắn.
Tân Mục không ngừng bước đi, đánh lên phía trên, phi như bay, dạo vòng vòng dọc theo đầu hắn, đánh tới bách hội trên đỉnh đầu, cuối cùng chưởng ấn xuống, nửa người trên của quái nhân hoàn toàn hóa đát
Soạt!
Tân Mục lại chạy như điên xuống dọc theo thân thể hắn, chưởng ấn hết thần thông này đến thần thông khác, chưởng Thái Cực Diễn Biến Âm Dương Hành lên hai chân, trước người và sau người hắn!
Cuối cùng, một chưởng ấn cuối cùng đánh lên trên đầu ngón chân quái nhân, hóa đá nốt ngón chân hắn!
Tần Mục đáp xuống đất, thân thể lảo đảo một chút, lung la lung lay, suýt nữa không thể đứng vững.
- Chỉ dựa vào Thái Cực Diễn Biến Âm Dương Hành thì không phong bế được tồn †ại như này!
Hắn cưỡng ép hít một hơi, thôi thúc lĩnh vực Thần Tàng, nguyên khí còn sót lại trong cây thế giới vận chuyển, điên cuông thôi thúc công pháp, bay lên trời, chưởng ấn về phía quái nhân lần nữa!
Thái Tố Hốt Khai Hỗn Độn Bao!
Thái Thủy Chất Hình Vấn Thanh Minh!
Hai loại thần thông luân phiên đánh vào thân thể hóa đá của quái nhân cao gầy, khiến hắn ngày càng hư hóa, chuyển biến thể năng lượng thành tồn tại hữu hình vô chất!
Đột nhiên, pháp lực của Tân Mục hao hết, rơi xuống từ giữa không trung.
Long Hao lao xuống khỏi không trung, lấy bản thân làm đệm thịt, một người một rồng đập xuống đất, trượt xa hơn mười dặm, lúc này mới miễn cưỡng dừng lại.
Tân Mục giãy giụa đứng dậy, nhưng lại lung lay ngã xuống, lăn khỏi người Long Hao, ngã vào trong bụi bặm. Thân thể Long Hao vang vọng ầm ầm, không ngừng thu nhỏ, biến thành quái nhân cụt hai tay, năm cái đầu, sau mông kéo cái đuôi đứt.
Hắn nhanh chóng tưởng tượng ra hai tay, sau đó lại tưởng tượng ra một cái đuôi, chẳng qua hầu như vảy rồng trên người hắn đều đã bị quái nhãn sau lưng quái nhân nuốt hết, khiến khắp nơi trên người hắn đều có lỗ máu.
Long Hao giận dữ nắm lấy cổ áo Tần Mục, xách hắn lên, cười giận dữ nói:
- Mục Thiên Tôn, ta đồng ý thay ngươi làm ba chuyện! Nhưng việc đầu tiên đã suýt nữa muốn mạng của ta! Còn lại hai chuyện, lão tử không làm, nếu ngươi có bản lĩnh thì bảo ca ca ngươi tới ăn ta đi!
Tần Mục khó khăn ngẩng đầu, giọng nói khàn khàn nói:
- Đánh... Nhanh lên, đánh nát hắn... Long Hao cười giêu nói:
- Ta có thể thay ngươi đánh nát hẳn, nhưng coi đây là chuyện thứ hai. Chuyện thứ ba, chính là xóa bỏ ước hẹn Tiểu Thổ Bá giữa chúng ta, ngươi thấy sao?
- Đánh nát hắn mau lên!
Tân Mục dùng hết sức lực giận dữ hét:
- Con mắt hắn chính là đạo quả, là chỗ duy nhất không thể bị hóa đá, bởi lẽ đạo quả do đại đạo ngưng tụ mà thành! Một nửa thân thể còn lại của hắn nằm ở vũ trụ trước, không bị hóa đá, hắn đang kích phát nốt một nửa thân thể kia, thần thông của ta không giữ hắn được lâu!