Chương 1909: Một mình vào mạch khoáng, đêm lạnh chém quỷ quái (3)
Chương 1909: Một mình vào mạch khoáng, đêm lạnh chém quỷ quái (3)Chương 1909: Một mình vào mạch khoáng, đêm lạnh chém quỷ quái (3)
Đây chính là sức mạnh của thần thông nhập đạo!
Đặc biệt là cây thế giới trồng trong Thần Tàng bên trong cơ thể Tân Mục, dưới tình huống công pháp thần thông đại thống nhất, đạo hạnh đột nhiên tăng mạnh, đối mặt với Tần Mục lúc này, nếu không cẩn thận cho dù là Thiên Tôn cũng sẽ bị tổn thất lớn!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên một trận chấn động kịch liệt truyền đến, hai người giật mình, vội vàng bay thẳng đến khu mỏ quặng khác.
Lúc này, đám người Tư bà bà và Lam Ngự Điền mới vất vả chạy kịp tới nơi này, thấy thế vội vàng đuổi theo bọn họ. Đợi đến khi mọi người vào trong mạch khoáng, chỉ thấy một mớ hỗn độn, đâu đâu cũng thấy những dư âm kinh khủng của thân thông, mọi người cùng nhau đi vào sâu trong khu mỏ quặng, ở đây, bọn họ lại nhìn thấy một thi thể của cường giả vũ trụ quá khứt
Vị cường giả này còn thê thảm hơn Thần Ma lưng còng kia, hắn bị một loại thần binh kỳ dị băm thành tám mảnh, đồng thời nguyên thần cũng bị chuyển thành trạng thái năng lượng thuần túy!
Loại trạng thái năng lượng này là trạng thái Thái Thủy, nhưng cực kỳ không ổn định, có lẽ khi bị Tần Mục giết chết, người này cưỡng ép thúc giục pháp lực, cho nên nguyên thần mới lập tức nổ tung, khiến nơi này trở nên hỗn loạn như vậy!
- Sư đệ dùng thần binh của Thần Ma lưng còng đánh chết hắn, nhưng đòn trí mạng vẫn là Thái Thủy Chất Hình Vấn Thanh Minh!
Ngụy Tùy Phong giật mình, uy lực đòn đánh này của Tân Mục còn mạnh mẽ hơn đòn đánh vừa giết chết Thần Ma lưng còng kia rất nhiều!
Đột nhiên, xa xa lại truyền tới rung động dữ dội.
Mọi người lại vội vàng bay lên khỏi khu mỏ quặng, đi đến nơi đó, đến khi tới nơi, Tần Mục đã rời đi, chỉ để lại một không gian khổng lồ dưới lòng đất ở khu mỏ quặng và một thi thể cụt tay không đầu.
Đầu của tồn tại vũ trụ quá khứ đã biến thành khí hỗn độn, một dấu tay ấn sâu xuất hiện trên rễ cây phía sau, mà dưới chân hắn hiện ra một Thái Cực Đồ khổng lồ!
- Hắn đi chưa xal
Mọi người lại nghe thấy chấn động kịch liệt, vội vàng tiến đến lần nữa, nhưng vân chậm một bước, chỉ tìm thấy thi thể của cường giả tiền sử.
- Nếu cứ tiếp tục như vậy, ngay cả người sắt cũng sẽ kiệt sức thành bùn nhão! Huống chỉ là người sẽ có lúc thất thủ, nếu thất thủ thì sẽ vạn kiếp bất phục!
Mọi người mơ hồ có chút bất an, vượt qua hết khu mỏ quặng này đến khu khác, nhưng lúc nào cũng đến muộn hơn Tần Mục một bước. Tân Mục đến trước bọn họ một bước, càn quét, lục tìm từng khu mỏ quặng, mạnh mẽ đánh cường giả vũ trụ quá khứ từ trong rễ cây đến chết!
Sắc trời dần dân sáng, một đêm này bọn họ cũng bôn ba mệt nhọc, cuối cùng khi mặt trời mọc, bọn họ cũng nhìn thấy Tần Mục.
Tân Mục đang ngồi trước vách đá trên đỉnh Đại Hắc Sơn, dưới vách đá chất đầy các loại trọng bảo tồn tại thời tiền sử, bảo quang ngút trời, tranh nhau phát sáng cùng mặt trời! Tân Mục ngồi ở nơi đó, có vẻ hơi mệt nhưng nét mặt lại rất bình tĩnh, hoàn toàn không hề phẫn nộ hay mất bình tĩnh như bọn họ nghĩ, trái lại còn tỏ ra rất kiềm chế.
Ánh mắt hắn sâu thăm thẳm, giọng nói tuy mang theo vẻ mỏi mệt nhưng rất mộc mạc, nói với mọi người chạy đến:
- Làm phiền các vị đã lo lắng. Ta định lấy một chút nguyên liệu luyện chế thần binh, mà có lẽ bây giờ nguyên liệu để luyện chế Kiếm Thần của ta cũng đủ rồi.
Mọi người kiếp đảm nhìn từng món thần binh khổng lồ. Những thần binh này là bảo vật mà cường giả vũ trụ quá khứ dùng cả đời tích cóp luyện chế, vật liệu được sử dụng đều là những vật liệu tốt nhất mà cả đời họ tìm kiếm.
Mỗi một món bảo vật này đều không thua kém gì Cung Thần, thậm chí có những món còn có uy lực mạnh hơn Cung Thần!
Cường giả của vũ trụ quá khứ hy vọng có thể dựa vào những bảo vật này mà tránh được đại kiếp hủy diệt, vẫn có địa vị cao cao tại thượng trong vũ trụ tương lai, trở thành người thống trị.
Cho dù là Thiên Đình hiện tại cũng không sản xuất ra nổi mấy món vật liệu luyện chế bảo vật này, bởi lẽ dù gì Thiên Đình chỉ vừa mới hạ xuống Tổ Đình, thần khoáng bên trong Tổ Đình vừa mới bắt đầu được khai thác.
Về cơ bản, cường giả vũ trụ quá khứ đã vơ vét tất cả vũ trụ của bọn họ mới có thể luyện ra trọng bảo kinh người như thế.
Mà bây giờ, những vũ khí này cứ thế bị Tần Mục vơ vét, chuẩn bị luyện chế thành Kiếm Thần của bản thân!
Rốt cuộc là Kiếm Thần như nào mà cần dùng nhiều trọng bảo như thế?
Trên một số bảo vật vẫn còn vết máu, một số còn treo cánh tay gãy, có lẽ là Tân Mục chặt đứt cánh tay của bọn họ, nhưng không lấy xuống.
Đám người Ngụy Tùy Phong thoáng yên tâm, lúc nào bọn họ cũng lo lắng Tân Mục đánh mất lý trí, mà bây giờ thấy Tân Mục chẳng những không hề đánh mất lý trí, ngược lại còn bình tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy đáng sợ và hãi hùng.
Đương nhiên, lý trí cũng không phải là xấu, nhưng quá lý trí cũng không hoàn toàn là tốt.
Nếu quá lý trí sẽ đánh mất rất nhiều hứng thú trong cuộc sống, cũng sẽ từ bỏ nhiều mục tiêu theo đuổi của bản thân. Chẳng hạn như Lãng Uyển Thần Vương, vì nàng quá lý trí, cho nên dứt bỏ tình cảm của mình, tất cả hành động của nàng đều xuất phát từ lợi ích của chủng tộc.