Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1880 - Chương 1925: Kiếm Đạo Ngập Trời Cao, Đạo Tâm Sáng Như Tuyết

Chương 1925: Kiếm Đạo ngập trời cao, đạo tâm sáng như tuyết Chương 1925: Kiếm Đạo ngập trời cao, đạo tâm sáng như tuyếtChương 1925: Kiếm Đạo ngập trời cao, đạo tâm sáng như tuyết

Có sự giúp đỡ của hắn, khí huyết của Tần Mục lập tức có thể dung hợp với kiếm uy, kiếm khí hạ xuống, hòa vào trong thân kiếm.

Kiếm Thần từ từ thu nhỏ lại, dung hợp với khí huyết của Tân Mục, có xu hướng dung hợp lẫn nhau.

Dung hòa khí huyết là bước quan trọng nhất, bởi lẽ như vậy thì thanh kiếm mới có thể biến hóa theo ý của bản thân, biến thành thần binh của bản thân.

Kiếm Thần càng ngày càng nhỏ, từ vạn trượng biến thành trăm trượng, lại từ trăm trượng biến thành mười trượng, dần dần thu nhỏ đến một trượng hai một trượng ba.

Đông Đế Thanh Long cũng cảm thấy khí huyết của bản thân đang nhanh chóng mất đi. Trong Tứ Đế Cổ Thần, khí huyết của hẳn mạnh nhất, nếu như cưỡng ép tiêu hao khí huyết, trái lại cũng có thể giúp Tân Mục hoàn toàn luyện thành Kiếm Thần, nhưng như vậy sẽ khiến hắn tổn thất một phần tu Ví.

Hắn đang do dự, bỗng nhiên kèn hiệu của Tây Đế Bạch Hổ bay đến đỉnh đầu hắn, tiếng kèn lệnh "ù" một tiếng dài vang lên bên tai hắn.

Khí huyết của Đông Đế Thanh Long lập tức tăng vọt thêm mấy phần, khí tím cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể Tần Mục. Khí huyết của Tân Mục điên cuồng tăng vọt, tràn vào trong Kiếm Thần ba trượng!

Kiếm Thần ngày càng nhỏ, hóa thành một thanh kiếm năm thước.

Đông Đế Thanh Long tức giận liếc Tây Đế Bạch Hổ một cái, chỉ thấy vị Nữ Đế kia cũng đang quay đầu nhìn hẳn, lè lưỡi làm mặt quỷ với hắn.

Cơn tức giận trong lòng Đông Đế Thanh Long hoàn toàn biến mất, hắn nghĩ thâm:

- Nha đầu này rất đáng yêu, chẳng qua khó mà có được, quên đi, không tính toán với nàng...

Một thanh Kiếm Thần năm thước cắm ở chính giữa chín tầng Đạo Hỏa, kiếm quang giống như một hồ nước tuyết trắng, còn Kiếm Thần giống như cắm trên mặt hồ, thỉnh thoảng vang lên thứ âm thanh lanh lảnh, tạo ra từng vòng gợn sóng lan ra xung quanh.

Mọi người thấy thế thì dồn dập thu hồi kiếm của mình, Nam Đế cũng không thôi thúc Tổ Địa Đạo Hỏa nữa, người mù thu hồi trận đồ, Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên nhìn về phía người câm, chỉ thấy người câm vẫn đứng sừng sững trong Đạo Hỏa, nhắm mắt †ập trung suy nghĩ, đạo vận trên người càng ngày càng mạnh.

Lý Du Nhiên cười lên, nhẹ nhàng lùi ra.

Tân Mục bước về phía trước, rút thanh Kiếm Thần lên, toàn bộ kiếm quang giống như hồ nước đều trở về thân kiếm.

Hắn nắm chặt Kiếm Thần, khẽ chém một cái, một tiếng "vút" vang lên. Bên ngoài Huyền Đô, một ngôi sao đột nhiên vụt tắt, rơi xuống khỏi Huyền Đô.

- Kiếm tốt.

Khai Hoàng bước tới, đánh giá thanh kiếm trong tay hắn, hỏi:

- Có tên không?

- Có.

Tay trái Tân Mục bấm kiếm quyết, trượt nhẹ từ chuôi kiếm đến mũi kiếm, trong mắt lấp lánh kiếm quang, phun ra một ngụm chân nguyên:

- Tên của nó là, Kiếp. - Kiếp?

Khai Hoàng nhìn Tân Mục, chỉ thấy hẳn nhấc Kiếm Thần lên, mượn hào quang từ Huyền Đô rọi xuống, quan sát thanh Kiếm Thần, trong lòng không dấu được vẻ hoảng loạn.

Kiếp vận mênh mông, số phận thăng trầm?

Thời đại Khai Hoàng, Thượng Hoàng và Xích Minh năm đó, mười Thiên Tôn hàng kiếp diệt thế hết lần này đến lần khác, khiến thời đại huy hoàng thịnh thế cứ thế biến thành tro bụi.

Trong những kiếp vận này, từng vị Đế Hoàng hào quang sáng chói, từng nền văn minh được kế thừa từ xưa đến nay cuối cùng đã suy vong, cho dù là thời đại Khai Hoàng cũng thành giấc mộng hão huyền.

Đối mặt với kiếp vận hiện này, ai có thể năm chắc mái chèo đạp gió rẽ sóng, đưa chúng sinh vượt qua độ kiếp? Khai Hoàng không nắm chắc.

Hiện tại, Kiếm Thần của Tân Mục mang cái tên là Kiếp, tức là hắn thấy được tương lai mười Thiên Tôn sẽ hàng kiếp tại Diên Khang ư?

Hay hắn sắp sửa hàng kiếp cho Thiên Đình?

Có lẽ là cả hai.

Uy lực của Kiếp Kiếm hoàn toàn thu lại ở bên trong, nhìn từ bên ngoài, thanh kiếm này rất bình thường, không có gì nổi bật, không có ấn kí đạo văn phức tạp ,cũng không trang trí dư thừa, trông như Tân Mục đang nắm một tia sáng trong tay, có điều là có thêm lưỡi dài và mũi kiếm mà thôi.

Nhưng những người từng tham gia đúc kiếm lần này đều biết, thanh kiếm này đáng sợ như thế nào.

Khi thanh kiếm này rèn thành công, nó còn cần đám người Tứ Đế Cổ Thần và Khai Hoàng cùng tôi luyện và áp chế. Khi kiếm được luyện thành, sức mạnh của nó vượt qua cả bầu trời!

Kiếp Kiếm khiến chấn động bầu trời, bắn rơi ngôi sao.

Bảo vật của Thiên Tôn cũng không hề gây nên động tĩnh lớn như vậy.

Tần Mục nắm chặt kiếm, suy nghĩ một chút, tiện tay làm một vỏ kiếm bằng gỗ, sau đó nhét Kiếp Kiếmvào trong đó.

Không có vỏ kiếm nào có thể xứng với thanh Kiếm Thần này, bởi lẽ nếu kiếm uy được phát huy hoàn toàn, cho dù là vỏ kiếm tốt nhất thiên hạ cũng không chịu nổi, vì vậy chỉ bằng để tránh phiền phức, dùng vỏ kiếm đơn giản bình thường nhất để che đậy uy lực của Kiếm Thần.

- Năm đó ngươi dựa vào kiếm thuyết phục ta, khiến ta rời khỏi Vô Ưu Hương. Về sau, ngươi từ bỏ kiếm, đổi sang dùng thần thông. Khai Hoàng đi đến trước mặt Tần Mục, nói:

- Bây giờ ngươi đã nhấc kiếm lên một lần nữa, vậy thì đừng phụ lòng nó.

Tân Mục gật đầu, nói:

- Kiếm của ta không phải Kiếm Đạo đơn thuần, ta dùng kiếm để giết người.
Bình Luận (0)
Comment