Chương 1933: Sinh linh tranh nhau qua song
Chương 1933: Sinh linh tranh nhau qua songChương 1933: Sinh linh tranh nhau qua song
Tân Mục đi dọc theo cung điện của những người thành đạo này tiến về phía trước, mỗi khi gặp được một tòa cung điện thì đều dừng lại để lĩnh ngộ những đại đạo ảo diệu chứa đựng trong Bảo Điện, thu hoạch rất phong phú.
So với công pháp Đại Thiên Đình của ba mươi sáu Thiên Cung, bảy mươi hai Bảo Điện của tiều phu, Bảo Điện trong thành Ngọc Kinh Tổ Đình này không phải là con đường đại đạo Tiên Thiên bao trùm lên đại đạo Hậu Thiên, mà là con đường Tiên Thiên bao trùm Tiên Thiên.
- Nếu biện pháp của lão sư tiêu phu thật sự phát huy tác dụng, vậy thì có lẽ có thể thoát khỏi tay chủ nhân Di La Cung.
Tần Mục trầm ngâm, trong biện pháp của tiều phu, bảy mươi hai Bảo Điện là đại đạo Tiên Thiên, mà ba mươi sáu Thiên Cung là đại đạo Hậu Thiên, Tiên Thiên bao trùm Hậu Thiên, tu thành cảnh giới Thiên Đình thật sự, đạt được căn cơ vững chắc.
Giữa hai thứ nhìn có vẻ như chỉ chênh lệch ba mươi sáu Thiên Cung, nhưng thật ra hoàn toàn khác nhau, biện pháp của tiều phu là dùng đại đạo Hậu Thiên làm chủ đạo, đại đạo Tiên Thiên chỉ là phụ trợ.
Bản thân tiều phu cũng không tu luyện pháp môn này, mà chỉ truyền dạy lại cho Giang Bạch Khuê.
Năm đó Thái Hoàng Thiên truyền đạo, cựu quốc sư Diên Khang leo lên tế đàn, Thánh Nhân tiều phu quát hỏi một phen, Giang Bạch Khuê trả lời một phen, nhận được sự kỳ vọng của tiều phu, cho phép hắn leo lên tế đàn.
Sau đó Giang Bạch Khuê dùng thời gian vài năm, từ ba trăm sáu mươi loại đại đạo Hậu Thiên lựa chọn ra ba mươi sáu loại đại đạo thích hợp nhất với bản thân, lựa chọn con đường tu hành của riêng mình.
Thánh Nhân tiều phu chỉ suy đoán rằng, biện pháp như vậy có thể tu thành Thiên Đình thật sự, tạo ra một đại cao thủ vượt qua mười Thiên Tôn. Nhưng về phần có thể tu thành Thiên Đình hay không, hắn cũng không giúp được gì, chỉ có thể dựa vào trí tuệ của bản thân Giang Bạch Khuê.
- Thiên Cung Hậu Thiên của tam sư đệ đã mở ra, bảy mươi hai Bảo Điện cũng dùng biện pháp của bản thân tu thành, vậy thì hắn không cần phải đi đến thành Ngọc Kinh nữa rồi. Cảnh giới Ngọc Kinh này đã không còn là cạm bấy với hắn nữa.
Tân Mục tiếp tục đi về phía trước, không khỏi thầm cảm khái. Con đường tu hành của bản thân hắn gian nan như vậy, nhưng con đường tu hành của Giang Bạch Khuê lại vô cùng suôn sẻ.
Nếu Giang Bạch Khuê tu luyện tới cảnh giới Đế Tọa, vậy thì hắn sẽ là chủ nhân của nền văn minh trăm vạn năm qua, không ai sánh bằng!
- Quái lạ, mười Thiên Tôn chia làm hai đội.
Hắn dừng lại trước một Bảo Điện khác, kiểm tra dấu vết chiến đấu ở nơi này, phát hiện người ra tay không còn là đám người Hạo Thiên Tôn, mà là đám người Hiểu Thiên Tôn và Nghiên Thiên Phi.
Mười Thiên Tôn chia làm hai nhóm, mỗi nhóm chiến đấu với nhau, dựa trên dấu chân bọn họ để lại, một nhóm lấy Hạo Thiên Tôn làm thủ lĩnh, nhóm còn lại là lấy Hiểu Thiên Tôn làm thủ lĩnh.
- Mười Thiên Tôn đã tách ra. Lạ thật, dựa trên dấu chân thì chỉ có chín Thiên Tôn, Tường Thiên Phi không ở trong đó...
Tân Mục đưa ra phán đoán của bản thân, mười Thiên Tôn đi vòng quanh bên ngoài Bảo Điện, cố gắng tìm ra đại đạo ẩn chứa trong từng tòa Bảo Điện, hiển nhiên, ngoại trừ Hạo Thiên Tôn được "cao nhân” chỉ điểm, hiểu rõ tác dụng của bảy mươi hai Bảo Điện ra, Hiểu Thiên Tôn cũng có "cao nhân" chỉ điểm!
Mà kỳ lạ là, Tường Thiên Phi không nương nhờ Hạo Thiên Tôn, cũng không nhờ vả Hiểu Thiên Tôn.
Tường Thiên Phi là Thái Đế, về tình về lý, Thái Đế sẽ không đi nhờ vả bất kỳ một người nào, nhưng Thái Đế cũng là một người hay thay đổi, rất linh hoạt.
Nếu tự loại mình ra khỏi hai nhóm người này, bản thân hắn sẽ tứ cố vô thân, rất bất lợi.
Vì vậy, kỳ lạ thì kỳ lạ, Thái Đế quyết định đơn đả độc đấu!
Điều này không theo tính cách của hắn.
- Bọn họ đều đang định sắp xếp lại đạo văn đại đạo của bảy mươi hai Bảo Điện, tu thành bảy mươi hai Bảo Điện trước đối phương.
Hai mắt Tân Mục loé sáng, thấp giọng nói:
- Nếu đổi lại là ta, ta sẽ lấy đi mấy tòa Bảo Điện trong khi lĩnh ngộ, khiến cho đối phương không thể nào giành được đạo văn của bảy mươi hai Bảo Điện, chặt đứt đại đạo Thiên Đình của đối phương.
Không bao lâu sau, sắc mặt Tân Mục tái mét đứng ở bên ngoài một mảnh di tích. Mảnh di tích đó chỉ còn lại vách nát tường xiêu, còn có một cái hố sâu thật lớn, mười Thiên Tôn đã lấy đi tòa Bảo Điện này đúng như hắn dự đoán!
Chẳng qua không biết là do Hạo Thiên Tôn làm hay do Hiểu Thiên Tôn làm.
- Cũng có thể là Tường Thiên Phi đã lấy đi một tòa Bảo Điện, làm điều kiện để đàm phán với Thiên Tôn khác. Nhưng chỉ dựa vào một mình Tường Thiên Phi, hẳn là không có sức mạnh này... Không hợp lý lắm!
Tân Mục tức giận nói một câu, tiếp tục đi về phía trước, không bao lâu sau, hắn lại đi tới di chỉ của một tòa Bảo Điện, tòa Bảo Điện đó cũng bị người ta lấy đi, không có ở đây.
Trán Tần Mục nổi gân xanh, mười Thiên Tôn hành động như này cũng là điều dễ hiểu, một bên trong đó đã phát hiện bên kia lấy đi một tòa Bảo Điện, dụng ý rất rõ ràng, vậy để làm điều kiện mặc cả, bọn họ cũng phải lấy đi một tòa Bảo Điện mà đối phương chưa kịp lĩnh ngộ.