Chương 1936: Kiếp vận mênh mông trấn giang sơn (2)
Chương 1936: Kiếp vận mênh mông trấn giang sơn (2)Chương 1936: Kiếp vận mênh mông trấn giang sơn (2)
Tần Mục ngẩng đầu nhìn cái đầu chỉ còn lại xương trắng này. Cái đầu này khác với đầu của con người, trên cái đầu của hắn có rất nhiều gai xương sắc nhọn.
Điều khiến cho người ta hâm mộ chính là, xương cốt của người này là đạo cốt, hệt như được đại đạo đúc thành, vô cùng mạnh mẽ, do đó mới có thể ở bất tử bất diệt trong đại kiếp hủy diệt!
Con đường tu luyện của hắn hiển nhiên là một con đường khác, có phần giống con đường dùng nhục thân lạc ấn Chung Cực Hư Không như Lang Hiên Thần Hoàng!
Lang Hiên Thần Hoàng còn chưa làm được đến bước này, mà người này đã làm được! Cái đầu xương trắng đó há to miệng, rống lên với Tân Mục, ý tứ trong đó là đang tức giận quát mắng Tân Mục ích kỷ, oán trách những kẻ thờ ơ nhìn vũ trụ của bọn họ hủy diệt, không sẵn lòng chấp nhận những người tị nạn như bọn họ.
Hắn chiếm giữ đại nghĩa, lấy cái chết của lê dân chúng sinh trong vũ trụ của hắn để trách móc Tần Mục, tru diệt đạo tâm.
Lời nói này không hề có sức tấn công, nhưng phối hợp với đạo ngữ thì chẳng khác nào một con dao giết người tru tâm.
Tần Mục rút kiếm, trong khoảnh khắc kiếm quang rời khỏi vỏ, cái đầu xương trắng lập tức đứt lìa khỏi cổ, kiếm quang sáng ngời đâm thủng từng tầng khí hỗn độn!
- Mời các ngươi đến làm lão gia sao? Sau khi các ngươi lên bờ nô dịch bọn ta, ép cho bọn ta làm việc chăm chỉ, còn các ngươi hưởng phúc, cho đến khi vũ trụ sụp đổ, các ngươi bỏ mặc bọn ta rồi chạy đến vũ trụ tiếp theo.
Ánh mắt Tần Mục lóe sáng, nhấc chân nặng nề đạp xuống, giẫm lên bộ xương khô đó để nó chìm vào sông hỗn độn, đạo ngữ trong miệng ầm ầm vang vọng, đối kháng với đạo ngữ của đối phương:
- Các ngươi và mười Thiên Tôn cũng chẳng có gì khác biệt, thậm chí còn ác hơn! Các ngươi còn không bằng mười Thiên Tôn!
Hộp sọ của kẻ nọ rơi xuống, chìm vào lòng sông hỗn độn, sau đó cơ thể không đầu bơi qua, ôm lấy hộp sọ của mình, để ở trên cổ.
Tân Mục thu kiếm vào vỏ, thoáng nhìn qua sông hỗn độn, thuyền nhỏ chạy về phía trước, mà bộ xương khô kia vẫn bơi trong sông hỗn độn, theo sát thuyền nhỏ.
Tân Mục nhíu mày, lĩnh vực Thần Tàng mở ra. Hắn nắm chặt chuôi kiếm trong lòng bàn tay, tích trữ năng lượng chờ phát động.
Trong sông hỗn độn, Thần Nhân xương trắng đang bơi, dưới thuyền nhỏ xuất hiện một bóng đen khổng lồ, bơi cùng thuyền nhỏ.
Cùng lúc đó, từng cái bóng đen khổng lồ xuất hiện ở xung quanh thuyền nhỏ, một số là đạo thụ trong hỗn độn, một số là linh hồn ký thác trong mảnh vỡ Đại La Thiên.
Tần Mục lạnh lùng cười một tiếng, Bá Thể Tam Đan Công được thôi thúc đến cực hạn.
Lòng bàn tay của hắn ngày càng ổn định, uy lực của Kiếp Kiếm tích trữ trong tay ngày càng nhiều, ở phía sau hắn, cây thế giới cao chót vót, cắm rễ trong Tổ Đình, đồng thời hấp thu khí hỗn độn trong sông hỗn độn phía dưới!
Ầm... Sông hỗn độn nổ tung, hai bàn tay to một trái một phải nhô lên khỏi mặt nước, bắt lấy hai bên thuyền nhỏ, kéo chiếc thuyền nhỏ này vào trong hỗn độn!
Keng!
Tiếng kiếm vang lên, kiếm quang vô cùng chói mắt loé sang, từng ngón tay đứt gãy văng cao.
Tân Mục múa kiếm, mũi kiếm hướng xuống; Tần Mục câm chuôi kiếm, khom người vái lạy, mười ngón tay nổ tung, biến thành hỗn độn!
Phía sau thuyền nhỏ, mặt nước sông hỗn độn nổ tung, một cơ thể xương trắng khổng lồ phóng lên bầu trời, trong miệng phát ra đạo ngữ vừa ồm vừa nặng như đang niệm chú, sắp thi triển thần thông long trời lở đất!
Nhưng trong khoảnh khắc Thần Nhân xương kia trắng há miệng, Kiếp Kiếm đang hướng xuống của Tân Mục lập tức đâm ngược lại nhanh như tia chớp, kiếm quang chói lòa cắm vào trong miệng Thần Nhân xương trắng!
Sọ não của Thần Nhân xương trắng nổ tung, Tân Mục nhấc kiếm, đầu của Thần Nhân xương trắng bị bổ làm đôi!
Xương trắng rơi xuống nước, sông hỗn độn sôi trào, một gốc đạo thụ nâng thuyền nhỏ lên, lơ lửng trên bầu trời của con sông. Từng trận gió lạnh thổi qua, từng linh hồn ký thác trong mảnh vỡ Đại La Thiên ầm ầm bay ra khỏi sông, nhào về phía thuyền nhỏ!
Ngoài ra có đạo quả bay ra khỏi sông, quay vòng vòng, đạo văn đan xen, đạo liên giao thoa, khoá chặt thuyền nhỏ!
Tân Mục thi triển Kiếm Đạo của bản thân, Kiếp Kiếm như hào quang như lôi điện, đan xen trên không trung, chém đứt từng linh hồn, bổ đôi đạo quả. Tân Mục lập tức ném Kiếp Kiếm đi, kiếm quang ầm ầm xoay tròn xung quanh đạo thụ phía dưới, chặt đổ đạo thụ!
- Long Hán mưa gió phá thế cục, kiếp vận mênh mông trấn giang sơn!
Tân Mục giết chóc đến mức hưng phấn, giơ tay lên đón lấy Kiếp Kiếm, sau đó lại vung vẩy Kiếp Kiếm trong tay đâm về phía trước.
Thần Nhân xương trắng vừa mới tái tạo lại cơ thể kia lại ngoi lên khỏi mặt nước, lập tức chỉ thấy vô số kiếm quang ở trước mặt quấn lấy bản thân, hắn ngây người, đột nhiên xương trắng vỡ nát. Trong đạo cốt tạo thành thân thể hẳn, đạo liên lần lượt bị chém đứt, biến thành đạo văn, sau đó đạo văn bị chém đứt, biến thành phù văn đại đạo!
Kiếm quang cũng bị kiếm quang phân giải, lần lượt vỡ tan.
Thần Nhân xương trắng đó kêu gào một tiếng, ngã xuống lòng sông, hoàn toàn †an vỡ, không còn sót lại chút gì! Tân Mục vung kiếm, cắm Kiếp Kiếm vào vỏ kiếm, đứng thẳng ở mũi thuyền nhỏ. Phía sau hắn, từng tâng Đạo Cảnh giống như từng tầng chư thiên, biến thành hai mươi chín Trọng Thiên.