Chương 1941: Chân tướng về đại kiếp hủy diệt (2)
Chương 1941: Chân tướng về đại kiếp hủy diệt (2)Chương 1941: Chân tướng về đại kiếp hủy diệt (2)
Nhưng hai thanh Thần Đao đó thật sự rất lợi hại. Sở dĩ Tường Thiên Phi muốn mang theo Trảm Thần Đài Tổ Đình cũng là để đề phòng có người trong mười Thiên Tôn dùng sức cướp mất hai thanh Thần Đao này.
Vừa rồi Tân Mục dùng Hư Hình Tân Thái Cực vây khốn hai thanh Thần Đao, nàng lập tức dùng Trảm Thần Đài để thu hồi Thần Đao, phản công Tần Mục.
Có thể thấy được, Trảm Thần Đài có tác dụng khống chế hai thanh Trảm Thần Huyền Đao này.
Tân Mục ở bên này vừa mới lấy Trảm Thần Đài của Tổ Đình ra, Tường Thiên Phi ở bên kia đã nhận ra, không khỏi lửa giận công tâm, thần thức bộc phát, mạnh mẽ xông thẳng về phía Tần Mục! Cùng lúc đó, Tân Mục thôi thúc Trảm Thần Đài Tổ Đình, điều động sức mạnh đại đạo chứa đựng trong Trảm Thần Đài, hai thanh Thân Đao trong tay Tường Thiên Phi lập tức mất khống chế, khó mà nắm chắc!
Từng bàn tay khổng lồ đồng loạt vươn đến, giữ chặt gốc đạo thụ dưới chân Tường Thiên Phi, kéo gốc cây vào trong sông hỗn độn.
Hai chân Tường Thiên Phi chìm vào nước, lập tức ngâm trong đại kiếp hủy diệt của vũ trụ trước, tan thành mây khói!
Cùng lúc đó, Tần Mục bị thần thức của Tường Thiên Phi tấn công, đầu óc rối bời, khống chế gậy của Thái Dịch không còn linh hoạt, thuyền nhỏ do gậy biến thành chở hắn xông vào lòng sông hỗn độn!
Hai người đồng thời kinh ngạc, Tần Mục vội vàng thu Trảm Thần Đài lại, ổn định thuyên nhỏ, chỉ thấy thuyền nhỏ đã chìm xuống mặt sông, đại kiếp hủy diệt tràn đến, ăn mòn hai chân hắn!
Tân Mục lao ra khỏi sông hỗn độn trước khi nhục thân tan chảy, chỉ thấy hai bắp chân đã hoàn toàn thối rữa!
Hắn quay đầu nhìn lại, hai bắp chân của Tường Thiên Phi cũng hoàn toàn bị chôn vùi.
Hai người nhìn nhau từ xa, ai nấy nghĩ lại mà còn rùng mình. Tần Mục quay đầu, điều khiển thuyền nhỏ nhanh chóng rời đi, biến mất trong khí hỗn độn mênh mông.
Tường Thiên Phi cũng không còn đuổi theo tấn công nữa.
Bọn họ đều có sức mạnh tiêu diệt đối phương, vì vậy đành phải qua quýt một hồi, né tránh đối phương, miễn cho mất mạng cùng lúc.
Sông hỗn độn này vô cùng bao la hùng vĩ, thuyền nhỏ chạy trên mặt sông không phân biệt được phương hướng, khắp nơi đều là khí hỗn độn, khó có thể nhìn thấy điểm cuối.
Tân Mục dừng thuyền nhỏ, thôi thúc Tạo Hoá Huyền Công, hai bắp chân dân dần mọc ra rồi phát triển, trong lòng nghĩ lại thì quả thật vẫn còn hơi sợ hãi.
- Đại kiếp hủy diệt này quá mạnh mẽ, không thành đạo, cho dù là sức mạnh bình thường của mười Thiên Tôn cũng không thể chống lại!
Sau khi hai chân Tân Mục hồi phục, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước. Mặc dù không thể phân biệt được phương hướng ở đây, nhưng mắt dọc giữa mi tâm của hắn lại có thể nhìn thấu được hỗn độn, chỉ cần đến gần bờ thì tâm mắt của hẳn có thể xuyên thấu hỗn độn, nhìn thấy bên kia bờ.
Nhưng mà Tân Mục đã tìm kiếm trong sông này trong một thời gian dài, nhưng vẫn không tìm thấy bờ đối diện. Thời gian trôi qua từng chút một, hắn không khỏi thầm lo lắng, chẳng những hắn không tìm được bên kia bờ, ngay cả đường về cũng không tìm được!
~ Tiêu rồi...
Trong lòng hắn dần dần lo lắng, nếu không tìm được bờ bên kia, cũng không tìm được đường về, chỉ sợ bản thân sẽ bị mắc kẹt ở nơi này mãi mãi!
Trong hỗn độn không có sự khác biệt giữa phía bắc và phía nam, không có sự phân chia trên dưới, nếu bị lạc đường, vậy thì chỉ có thể trông cậy vào may mắn, bất kỳ bản đồ nào cũng không thể sử dụng khi ở đây, bởi vì không có thứ gì có thể được xem là tọa độ!
- Nếu có thể bị mắc kẹt ở chỗ này cùng với mười Thiên Tôn, vậy thì đó cũng là một may mắn lớn cả đời này.
Tâm trạng của hắn ổn định trở lại, mười Thiên Tôn đã làm rất nhiều việc ác, nếu bản thân bị mắc kẹt chung với họ, thế gian không có mười Thiên Tôn, Diên Khang sẽ có rất nhiều thời gian để phát triển, lật đổ Thiên Đình cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Thế nhưng hắn cũng không từ bỏ hy vọng, tiếp tục tìm kiếm, nhưng mà từng ngày trôi qua, hắn vẫn không tìm thấy bờ bên kia của sông hỗn độn.
Chẳng những không tìm được bờ bên kia, ngay cả Thiên Tôn khác hắn cũng không gặp phải.
Con sông này quá rộng lớn, muốn gặp phải Thiên Tôn khác cũng rất khó khăn.
Đột nhiên, ánh mắt Tân Mục nhìn xuống dưới mặt sông, nơi đang hiện lên màu sắc kỳ lạ.
Hắn nhìn thấy một cảnh tượng kỳ dị trong vũ trụ đang bị hủy diệt ở phía dưới!
Chỉ thấy dưới gốc cây thế giới nguy nga tráng lệ kia, một ảo ảnh khổng lồ cầm trong tay rìu hỗn độn đang đi về phía cây thế giới!
Cảnh tượng lúc trước hắn nhìn thấy là người khổng lồ Thái Dịch cầm rìu, đang vung rìu chặt cây thế giới, nhưng hiện tại lại giống như thời gian quay ngược trở lại, Thái Dịch của lúc này đang ở khoảnh khắc trước lúc chặt cây thế giới!
Điều này thật sự quá kỳ lạ.
Tân Mục sửng sốt, lái thuyền nhỏ dựa theo một phương hướng mà bản thân hắn lựa chọn bừa.
Một lát sau, Tân Mục lại nhìn về phía cây thế giới, chỉ thấy Thái Dịch đã cầm rìu đi đến dưới tàng cây.
Hắn dừng thuyền nhỏ lại, thay đổi phương hướng, thuyền nhỏ lướt đi, không ngờ lại nhìn thấy Thái Dịch đang lùi lại, ngày càng xa cây thế giới. Tân Mục sững sờ, lập tức mừng rỡ, con sông hỗn độn này không phân biệt được phương hướng, nhưng lại có tọa độ có thể tham chiếu!