Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1898 - Chương 1943: Đạo Vấn

Chương 1943: Đạo Vấn Chương 1943: Đạo VấnChương 1943: Đạo Vấn

Tân Mục vừa bước xuống thuyền nhỏ, mười Thiên Tôn lập tức phát hiện ra hắn, trong đầu ai nấy đều thầm nghĩ một tiếng đáng tiếc:

- Tên gian xảo này!

- Mục Thiên Tôn nếu đã đến thì cần gì phải đi?

Giọng nói của Hiểu Thiên Tôn vang lên, hai chân Tần Mục bước xuống thuyền nhỏ, lúc này mới yên tâm, cười nói:

- Ta thấy chư quân như sói như hổ, bao vây một thiếu phụ như hoa, vì vậy trong lòng lo lắng không yên, lại không muốn hành hiệp trượng nghĩa, vì vậy đành phải lui đi.

Tổ Thần Vương hừ một tiếng:

- Thiếu phụ như hoa... Thái Đế cũng có thể xem như là thiếu phụ như hoa sao? Thật là buồn cười!

- Tiện nam giết phụ thân cũng xứng để bình phẩm Thái Đế ư?

Tân Mục nổi giận.

Tường Thiên Phi bất giác có một tia cảm tình với Tân Mục, thầm nghĩ:

- Không ngờ cũng có lúc tên khốn này thay ta chủ trì công đạo... Không! Tiện nhân này đang đổi trắng thay đen!

Tổ Thần Vương giận dữ, đột nhiên cười ha ha:

- Thiên Công? Mục Thiên Tôn, ngươi đừng quên, chinh phạt Thiên Công là mệnh lệnh ngươi đưa ra trước mặt mọi người trong thiên hạ! Hơn nữa, hiện tại ta mới là Thiên Công! Ai dám chỉ trích ta? Lễ não không sợ quanh năm không thấy ánh mặt trời sao? Đắc tội với ta, ta sẽ không cho hắn nhìn thấy mặt trời và ánh sao của cả thế giới nữa! Tân Mục cười nói:

- Tổ Thiên Công đúng là rộng lượng, không giống như Thiên Công bụng dạ hẹp hòi. Ai nói Tường Thiên Phi là Thái Đế?

Hắn vừa chuyển đề tài, tức giận nói:

- Mười Thiên Tôn giết người cũng phải chú ý đến chứng cứ chứ? Huống chỉ là một Thiên Tôn có công với thiên hạ! Tường Thiên Phi là phi tử của Thiên Đế, lại là Thiên Tôn, dưới tình huống không có chứng cứ xác thực, các ngươi đã muốn giết nàng, về tình về lý không thể nào nói nổi!

Tường Thiên Phi nhìn hắn, thầm nghĩ:

- Từ khi nào tên này lại nói chuyện dễ nghe như vậy?

Đột nhiên Cung Thiên Tôn nói:

- L nào Mục Thiên Tôn đang đau xót cho đồng loại à? Ngươi đang sợ sau khi bọn ta diệt trừ Thái Đế thì lập tức quay lại diệt trừ ngươi? Nàng chỉ ra suy nghĩ thật sự của Tân Mục chỉ bằng một lời nói, Tân Mục thật sự lo lắng rằng sau khi bọn họ diệt trừ Tường Thiên Phi sẽ chuyển sang ra tay với hắn, vì vậy nên mới lên tiếng bảo vệ Tường Thiên Phi.

Bảo vệ Tường Thiên Phi là bảo vệ bản thân hắn.

Nếu mười Thiên Tôn có thể tha thứ cho Thái Đế, vậy thì tha thứ cho một Mục Thiên Tôn nhỏ bé cũng không có gì to tát.

Hạo Thiên Tôn thản nhiên nói:

- Mục Thiên Tôn, chỉ sợ là ngươi đoán sai rồi. Bọn ta ngăn cản Tường Thiên Phi là vì để cho nàng dẫn đường, tìm kiếm bí ẩn của thành Ngọc Kinh này, không phải là để giết nàng.

Tần Mục vỡ oà, hiểu được ý nghĩa trong lời nói của hẳn.

Đám người Hạo Thiên Tôn và Hiểu Thiên Tôn chia làm hai nhóm, mỗi nhóm tiến vào sông hỗn độn, cố gắng đi đến bờ bên kia, nhưng bọn họ đều mất phương hướng trong con sông lớn này.

Có lẽ là bọn họ có duyên trùng hợp gặp được Tường Thiên Phi, vì vậy bám theo Tường Thiên Phi, lúc này mới tìm được nơi này.

Mục đích bọn họ là bắt Tường Thiên Phi, đương nhiên không phải để giết nàng, mà là vì bọn họ nhìn thấy phía trước còn có một con sông hỗn độn chắn đường, cho nên đã chặn Tường Thiên Phi lại, ép nàng dẫn đường!

Quả nhiên Hiểu Thiên Tôn cười như không cười nói:

- Tường Thiên Phi cấu kết với cường giả vũ trụ trong quá khứ, tội đáng muôn chết, bọn ta xử tử nàng cũng là điều đương nhiên. Nhưng nàng lại còn có chỗ hữu dụng, bọn ta còn phải mượn sức của nàng, vượt qua con sông hỗn độn này, khám phá bí ẩn của thành Ngọc Kinh, cứu vớt lê dân thiên hạ trong dầu sôi lửa bỏng.

- Đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Tân Mục âm thầm hối hận.

Thạch Kỳ La với gương mặt râu quai nón xồm xoàm nở nụ cười, thè lưỡi với hắn, Tần Mục làm như không thấy, thầm nghĩ:

- Lần này chịu thiệt, nhưng không tính là thiệt quá nhiều. Chỉ cần ta rút lui vào sông hỗn độn, bọn họ sẽ không thể làm gì được ta...

Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng cười nói:

- Mục Thiên Tôn, ngươi lên tiếng bảo vệ Tường Thiên Tôn, chẳng lẽ ngươi cũng cấu kết với người thành đạo trong vũ trụ quá khứ? Từ lâu ta đã biết ngươi là loại người ăn cháo đá bát, vong ân phụ nghĩa, chỉ hận là ta không nhìn thấu bộ mặt thật của ngươi sớm hơn, tiêu diệt ngươi!

Tân Mục mỉm cười, bước chân xuống thuyền nhỏ, muốn bay về phía sau.

Đột nhiên Hạo Thiên Tôn hờ hững nói:

- Hỏa huynh đệ, đừng nói như vậy. Dù sao Mục Thiên Tôn cũng là minh chủ Thiên Minh, sao hắn có thể phản bội Thiên Minh? Phản bội thế nhân được? Nếu như vậy, chẳng phải là hắn phản bội bản thân hắn hay sao? Phản bội Thiên Minh do chính hắn sáng lập hay sao?

Tần Mục sững sờ, không ngờ Hạo Thiên Tôn lại nói giúp hắn.

Hỏa Thiên Tôn cũng không ngờ đến điều này, khom người nói:

- Đạo huynh dạy phải.

Hạo Thiên Tôn khẽ nói:

- Mục Thiên Tôn, ngươi có thể đến được nơi này chứng tỏ thực lực đã tiến bộ rất nhiêu. Mười Thiên Tôn bọn ta cùng nhau xông vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, tốn rất nhiều thời gian, nhiều hơn một người thì nhiêu hơn một phần sức mạnh, nếu ngươi đã là minh chủ của bọn ta, vậy thì mời minh chủ dẫn đầu, cùng nhau thăm dò thành Ngọc Kinh này.

Tân Mục suy ngHĩ.
Bình Luận (0)
Comment