Chương 1965: Không biết xấu hổ
Chương 1965: Không biết xấu hổChương 1965: Không biết xấu hổ
Tường Thiên Phi nói không lại hẳn. Những thứ kỳ dị trong sông đều là những người thành đạo không thể siêu thoát, bọn họ vẫn luôn ở lại trong đại kiếp hủy diệt, gấp gáp muốn kéo bọn họ xuống nước.
Nếu có thể so tài đọ sức với những người thành đạo này thì quả thật là cơ hội hiếm có, nhưng mà cơ hội này phải mạo hiểm tính mạng!
Hơn nữa, những người thành đạo này giết cũng không chết, cùng lắm chỉ có thể đánh bọn họ trở về đại kiếp hủy diệt.
Nàng không tinh thông Phá Kiếp Kiếm có thể đánh hỏng đạo cốt, uy hiếp đến căn cơ của đối phương giống như Tần Mục, cho nên lúc đối mặt với những hung hiểm như vậy hết lần này đến lần khác, sớm muộn gì nàng cũng lật thuyền trong mương. Hơn một tháng nữa lại trôi qua, lúc này thuyền nhỏ mới xuyên qua sông hỗn độn, cây thế giới của Tân Mục lại hấp thụ một phần khí hỗn độn từ trong dòng sông này, sau đó cũng không hấp thụ nữa.
Tân Mục chỉ cảm thấy sau khi vượt qua dòng sông này, tu vi của bản thân lại có tiến bộ, hắn thâm nghĩ:
- Tại sao khi ta vượt qua sông hỗn độn, cây thế giới lại phát triển? Lẽ nào cây thế giới dùng đại kiếp hủy diệt làm chất dinh dưỡng, hấp thụ năng lượng của đại kiếp hủy diệt mới có thể sinh trưởng?
Điều hắn càng tò mò hơn là, nếu như bản thân hắn vượt qua mười sáu con sông hỗn độn, vậy thì tu vi của hắn sẽ tăng lên đến mức nào?
Có thể bắt kịp Thiên Tôn không?
- Có lẽ không thể.
Hắn cẩn thận suy nghĩ, mười Thiên Tôn hiện tại đã bắt đầu tu luyện Bảo Điện, dùng Bảo Điện tăng cường thêm tu vi của bản thân, củng cố cảnh giới Thiên Đình, tiến bộ của bọn họ cũng vô cùng nhanh.
Bản thân hẳn chỉ có thể theo kịp bọn họ, không đến mức tụt lại quá nhiều ở phía sau mà thôi.
- Nhưng nếu ta tự mình tiến vào đại kiếp hủy diệt, chắc chắn cây thế giới có thể hấp thu được nhiều chất dinh dưỡng hơn đúng không?
Đột nhiên trong đầu hắn nảy ra một ý tưởng vô cùng to gan, to gan đến mức chính hắn cũng hơi sợ hãi:
- Nếu ta có thể vượt qua mười sáu dòng sông, nhưng không đi trên mặt sông, vậy thì cây thế giới của ta sẽ phát triển thành cây trưởng thành hay không? Tu vi của ta sẽ tăng lên đến mức nào?
Mặc dù nghĩ vậy, nhưng hắn lại không dám thực hiện. Hiện tại hắn hoàn toàn không có sức mạnh tiến vào sông hỗn độn, tiến vào đại kiếp hủy diệt, cho dù là nhục thân hay là nguyên thần của hắn, thậm chí là đại đạo cũng không thể giữ được bao lâu.
Trên con sông hỗn độn thứ năm, Tường Thiên Phi yên lặng nhìn Tân Mục, qua một lúc lâu, nàng đột nhiên hỏi:
- Mục Thiên Tôn, tại sao ngươi không già đi?
Trong lòng Tần Mục ngẩn ra, tỉnh lại khỏi lĩnh ngộ, vô cùng ngạc nhiên hỏi:
- Vì sao Thiên Phi nương nương lại hỏi câu hỏi này?
Tại sao ngươi không già đi?
Tường Thiên Phi nhìn hắn chằm chằm, giọng nói hơi khàn, hỏi:
- Những ngày này ta vẫn luôn quan sát ngươi, thân thể của ta đã bước vào giai đoạn trung niên, mà ngươi vẫn là dáng vẻ trước khi vượt sông, ngoại hình không có bất kỳ thay đổi nào. Ta còn khó tránh khỏi già đi, tại sao ngươi vẫn có thể giữ được tuổi trẻ của mình?
Tân Mục nhảy dựng lên, nhìn về phía Tường Thiên Phi, lúc này mới nhận ra quả thật là Tường Thiên Phi đã già đi!
Từ lúc bọn họ vượt sông đến nay đã được nửa năm, dung mạo của Tường Thiên Phi không bằng trước kia, thanh xuân đã qua đi, nhục thân tiến vào trạng thái trung niên!
Tần Mục đứng dậy, nhìn về phía khí hỗn độn phía sau thuyền. Ở nơi đó, Hạo Thiên Tôn, Lang Hiên Thần Hoàng, Tổ Thần Vương và các Thiên Tôn khác cũng đều đang già đi!
Sau khi liên tục vượt qua năm con sông hỗn độn, nhục thân và nguyên thần của bọn họ cũng đang không ngừng già đi!
Trước đây, các chức năng cơ thể và trạng thái nguyên thần của Thiên Tôn đều được duy trì ở trạng thái đỉnh cao, mà hiện tại, chức năng cơ thể và trạng thái nguyên thân của bọn họ đã đến tuổi già!
Đây là ảnh hưởng của đại kiếp hủy diệt.
Bản thân thành Ngọc Kinh này đứng sừng sững trên mười sáu lần luân hồi của vũ trụ, chứa đầy hậu quả của đại kiếp hủy diệt của mười sáu vũ trụ quá khứ, cho nên khi tiến vào trong thành, ai cũng sẽ nhận ra rằng thọ nguyên vô tận của bản thân có điểm cuối.
Có điều thực lực của Thiên Tôn cực kỳ mạnh mẽ, ở trong thành một hai năm cũng không già đi được bao nhiêu. Thế nhưng khi vượt sông, tốc độ lão hóa của bọn họ lại tăng lên rất nhiều!
- Thậm chí ta còn cảm nhận được đại đạo luyện thành trong cơ thể ta cũng đang lão hóa, già yếu. Tường Thiên Phi vẫn nhìn hắn chằm chằm, trong hào quang sau đầu nàng xuất hiện từng tòa Thiên Cung, Thiên Cung liên kết tạo thành Thiên Đình. Nàng hỏi:
- Ngươi nhìn Thiên Cung Thiên Đình của ta đi, ngươi thấy được những gì?
Tân Mục nhìn về phía sau đầu nàng, chỉ thấy Thiên Cung Thiên Đình đó vốn là thứ thần thánh bất phàm, thần quang Trọng Thiên, oai phong uy nghiêm, nhưng mà giờ đây, thần quang bao phủ Thiên Cung Thiên Đình lại mờ mịt ảm đạm, đạo âm cũng trở nên âm u khàn khàn!
Không chỉ như thế, từng kiến trúc trong Thiên Cung này phủ đầy rỉ sét, bụi bặm, Dao Trì đục ngầu, cánh cửa Thiên Cung giống như đã trải qua những thăng trầm do thời chảy trôi, thậm chí còn có một số cung điện đã trở nên đổ nát!