Chương 1969: Mỹ nhân tuổi xế chiều (3)
Chương 1969: Mỹ nhân tuổi xế chiều (3)Chương 1969: Mỹ nhân tuổi xế chiều (3)
Tường Thiên Phi thở phào nhẹ nhõm, cười nói:
- Trình độ đạo ngữ của Mục Thiên Tôn không hề kém cỏi, không ngờ ngươi có thể nghe hiểu được cuộc đối thoại bằng đạo ngữ của người thành đạo.
Nữ tử trong đạo quả đó nhìn Tân Mục, lạnh lùng cười nói:
- Đương nhiên hắn có thể hiểu được! Làm sao hẳn có thể không hiểu...
Người thành đạo thời tiền sử xuất hiện trong phạm vi xung quanh sông hỗn độn càng ngày càng nhiều, mà sức mạnh được giữ lại cũng càng ngày càng mạnh, hơn nữa đạo thụ được bảo tồn tương đối hoàn hảo, đạo quả tương đối tươi tốt. Mặc dù những nguy hiểm mà Tường Thiên Phi và Tân Mục phải đối mặt càng ngày càng ít, nhưng hung hiểm lại càng lúc càng lớn.
May mắn thay, dọc theo con đường này, nữ tử trong đạo quả đó đều sẽ ra mặt, để cho người ngăn cản rút lui.
Từ cuộc đối thoại của nữ tử trong đạo quả và những người ngăn cản bọn họ, Tần Mục biết được những người ngăn cản này đều bị gậy Thái Dịch đánh rớt xuống, do đó lúc gặp lại cây gậy này, bọn họ lập tức muốn nổi lên mặt nước báo thù!
Bọn họ là người thành đạo có thể sống sót sau khi đã trải qua rất nhiều trận đại kiếp hủy diệt, thực lực tu vi mạnh mẽ không gì sánh được. Thế nhưng lúc Thái Dịch qua sông, bọn họ ngăn cản Thái Dịch, bị đánh một trận.
- Thái Dịch mạnh quá...
Bất tri bất giác, bọn họ đã đến con sông hỗn độn thứ mười ba, chỉ thấy trên thuyên nhỏ, Tân Mục vẫn là dáng vẻ thiếu niên trẻ tuổi, tướng mạo vẫn không thay đổi, mà tóc của Tường Thiên Phi đã bạc trắng, làn da nhăn nheo, biến thành một bà lão, đôi bàn tay hệt như chân gà nắm lấy hai thanh Trảm Thần Huyền Đao một cách ngoan cường, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tần Mục, không dám thả lỏng.
Tới được nơi này, những hung hiểm bọn họ gặp phải càng ngày càng ít, nhưng mà đối với Tường Thiên Phi mà nói, mối nguy hiểm lớn nhất không phải đến từ dòng sông, mà là đến từ thuyền nhỏ.
Hiện tại Tân Mục đang trong thời kỳ trung niên, mà nàng đã già yếu, đại đạo của bản thân tan rã, lúc nào thực lực tu vi của nàng cũng đang suy giảm.
Đã hai năm kể từ khi bọn họ đi đến những con sông hỗn độn này và cố gắng qua sông, hai năm cũng đủ để khiến cho Thiên Tôn già nua đến mức độ này!
Vừa rồi, răng của nàng lại rớt xuống một cái, bị nàng nuốt ngược vào bụng, không dám phun ra.
Bởi vì chỉ cần nàng mở miệng, Tân Mục sẽ phát hiện trong miệng nàng đã không còn mấy cái răng, lúc đó Tân Mục sẽ nhận ra sự suy yếu của nàng, xuống tay với nàng!
Hiện tại nàng không có đủ tự tin có thể đồng quy vu tận với Tân Mục, vì vậy nàng không dám để Tần Mục nhận ra bản thân suy yếu đến mức nào.
Tân Mục làm như không thấy nàng, thả chậm tốc độ của thuyền nhỏ, nhìn xuống dòng sông hỗn độn.
Con sông hỗn độn thứ mười ba là đại kiếp hủy diệt của vũ trụ thứ tư.
- Thái Dịch bị đánh rơi vào trong trận đại kiếp hủy diệt này!
Mắt dọc giữa mi tâm của Tân Mục tìm kiếm tung tích của Thái Dịch từng chút một trong trận đại kiếp này. Căn cứ theo miêu tả của Thúc Quân và Ngụy Tùy Phong, Thái Dịch đánh một trận với chủ nhân Di La Cung, không địch lại, lúc hộ tống bọn họ chạy trốn đến nơi này, bị chủ nhân Di La Cung đánh ngã, rơi xuống sông.
Nói cách khác, Thái Dịch rơi vào trong đại kiếp hủy diệt của vũ trụ thứ tư!
Từ bờ sông bên này đến bờ bên kia, hắn có thể nhìn thấy toàn bộ quá trình Thái Dịch rơi xuống sông và vượt qua trận đại kiếp hủy diệt này!
Tân Mục cẩn thận nhìn lướt qua, không bỏ qua bất kỳ một góc nào, vì vậy tốc độ của thuyền nhỏ càng ngày càng chậm.
Hắn nhìn thấy trong trận đại kiếp này, vô số sinh linh tranh nhau qua sông, nhưng lại không thể chống lại đại kiếp hủy diệt, từng người một ngã xuống, chết đi, hóa thành hư vô. Hắn cũng nhìn thấy một số tồn tại mạnh mẽ có ý muốn thoát khỏi trận đại kiếp hủy diệt này, định phá tan hỗn độn, mượn cây thế giới hoặc là thành Ngọc Kinh đi thẳng đến bờ bên kia, bước tới vũ trụ mới.
Chẳng qua sau khi tìm kiếm lâu như vậy, Tần Mục vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của Thái Dịch.
- Thái Dịch sẽ không biến thành dáng vẻ khác chứ?
Tân Mục nhíu mày, thầm nghĩ:
- Có lẽ ta nên sang bờ đối diện trước, tìm cảnh Thái Dịch rơi xuống sông, tìm kiếm bản thể của hắn, kiểm tra xem hắn có biến thành dáng vẻ khác hay không...
Lúc này, một giọng nói vô cùng già nua vang lên:
- Tường Thiên Phi, ngươi vẫn còn muốn đồng tâm hiệp lực với Mục Thiên Tôn sao?
Tân Mục thu hồi ánh mắt, theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một đạo thụ đang trôi đến bị đại kiếp hủy diệt ăn mòn đến mức vô cùng tàn tạ khô héo, trên đạo thụ có năm Thiên Tôn đang đứng ở đó, nhưng đã không thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu của bọn họ.
Người đang nói hẳn là Tổ Thần Vương. Giờ đây, tóc hắn bạc trắng, cơ thể còng xuống, trông già hơn Thiên Công không biết bao nhiêu lần. Hắn nhếch miệng cười, trong miệng chỉ còn lại có ba cái răng, phía trên hai cái, phía dưới một cái.
Tổ Thần Vương chống chí bảo Thiên Đạo của bản thân, nhìn chằm chằm vào Tường Thiên Phi, cười ha hả nói:
- Ngươi đã già yếu xuống sắc, còn Mục Thiên Tôn lại là loại người có mới nới cũ, ngươi cho rằng ngươi có thể bạc đầu giai lão với hắn sao? Chỉ cần tên này nắm bắt được cơ hội, hắn sẽ dìm ngươi xuống sông, tìm một người trẻ tuổi hơn!