Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1925 - Chương 1971: Đánh Đám Người Già (2)

Chương 1971: Đánh đám người già (2) Chương 1971: Đánh đám người già (2)Chương 1971: Đánh đám người già (2)

Rõ ràng lời này của nàng là đang nói cho Tần Mục nghe, nhưng thực ra là đang nói cho các Thiên Tôn khác nghe, để cho bọn họ không dám có hành động gì bất thường.

Tân Mục cười ha hả nói:

- Chẳng phải kết cục của Tường Thiên Phi khi rơi vào tay các ngươi cũng giống như vậy sao?

- Lời của Mục Thiên Tôn nói rất đúng!

Giọng nói vang dội của Hiểu Thiên Tôn vang lên, mọi người nhìn theo hướng giọng nói phát ra, chỉ thấy trên một đạo thụ khô, mấy lão già đang cùng nhau đi đến.

Nghiên Thiên Phi là một bà lão vừa thấp vừa già, hai chân dựa vào đạo thụ. Thạch Kỳ La là một ông lão hói đầu mặt đầy râu màu trắng, hai mắt lõm xuống thật sâu, trong tay đang câm một rương bảo. Vật tàn tạ.

Lang Hiên Thần Hoàng và Hiểu Thiên Tôn cũng đều đã trở nên già nua. Mặc dù Hiểu Thiên Tôn đã già, nhưng lại có khí phách bất phàm của Thiên Đế, Lang Hiên Thần Hoàng thì thừa hưởng ngoại hình của Thái Sơ và Cung Thiên Tôn, mặc dù đã già, nhưng cũng uy vũ bất phàm.

Mà hai Cổ Thần Thái Cực cũng đã già hơn rất nhiều, đuôi rắn quấn quanh thân cây để ngăn bản thân rơi xuống.

Trên da rắn của hai Cổ Thần này có rất nhiều vảy đã lột xác, trông cực kỳ loang lổ, không còn trang nghiêm thần thánh như trước.

Tần Mục nở nụ cười, ánh mắt lướt qua khuôn mặt của những Thiên Tôn và Thần Thánh này, đột nhiên cười ha hả, chỉ vào đám Thiên Tôn và Thần Thánh rồi cười đến mức không đứng thẳng nổi.

Sắc mặt của tất cả mọi người đều trầm xuống, lạnh lùng nhìn hẳn, qua một lúc lâu, Hiểu Thiên Tôn đợi hắn không cười nổi nữa thì mới hỏi:

- Mục Thiên Tôn cười cái gì?

- Ta cười mười Thiên Tôn các ngươi.

Tân Mục đứng thẳng lưng, lau nước mắt chảy ra vì cười quá nhiều, thở hổn hển cười nói:

- Ta cười các ngươi vốn dĩ đều là người một nhà. Hiểu Thiên Tôn là Thái Sơ Thiên Đế, bên này tập hợp con riêng của bản thân hắn, còn có thê lớn thê nhỏ.

Thạch Kỳ La tóc bạc trắng nhìn hắn, giận dữ nói:

- Mục Thiên Tôn đừng nói bậy, đó là tỷ phu của nhân gia, nhân gia không phải là thê nhỏ của tỷ phu. Người ta là tiểu di tử của tỷ phu, mà tỷ phu thì thích tiểu di nương.

Nghiên Thiên Phi hừ một tiếng, im lặng không nói gì.

Tân Mục chống mũi thuyền, cười nói:

- Cổ Thần Thái Cực là Noãn Sinh Cổ Thần giống với Thái Sơ, cũng được coi là huynh muội, mà Hạo Thiên Tôn ở bên này lại là con riêng của Thái Sơ Thiên Đế, tự lập gia đình, tập hợp bốn Thiên Tôn. Mà trong bốn Thiên Tôn lại có Cung Thiên Tôn là tình nhân của Thái Sơ, hơn nữa còn là mẫu thân của Lang Hiên Thần Hoàng.

Hắn lại cười nghiêng cười ngả, cơ thể đứng không vững:

- Thái Tố lại là muội muội của Thái Sơ! Ngoại trừ tiện nam giết phụ thân Tổ Thần Vương, kẻ ghét ác như thù Hỏa Thiên Tôn và kẻ có ý giết phụ thân Hư Thiên Tôn ra, mười Thiên Tôn đều là một nhà cả! Từ Long Hán đến nay, quyền lực lưu chuyển, từ đầu đến cuối vẫn không thể thoát khỏi sự kiểm soát của người một nhà các ngươi!

Sắc mặt mọi người u ám.

Tường Thiên Phi thờ ơ nói:

- Ta là nghĩa phụ của Thái Sơ, quyền lực của Thái Sơ vốn dĩ được cướp từ tay ta.

- Nói như vậy, từ Thái Cổ đến nay, quyền lực luôn đảo qua đảo lại, nằm trong †ay người một nhà các ngươi.

Tân Mục đứng thẳng lưng, không cười nữa, thản nhiên nói:

- Theo ta thấy, ngày này nên kết thúc rồi.

Tần Mục chậm rãi rút Kiếp Kiếm ra, thay đổi từ dáng vẻ phóng túng của vừa rồi đến dáng vẻ nghiêm trang của hiện tại, biểu cảm trở nên trầm tĩnh. Hắn lạnh lùng nói:

- Chư quân, những ngày mà một nhà Thiên Đế các ngươi thống trị vũ trụ càn khôn đã đến lúc nên kết thúc rồi. Các ngươi đã già rồi. Ánh mắt của hắn lướt qua gương mặt của từng Thiên Tôn, lộ vẻ chế nhạo:

- Các ngươi thật sự đã già rồi, đã mục nát rồi. Các ngươi già đi, mục nát đi không phải chỉ vì sự xâm nhập của đại kiếp hủy diệt, mà là các ngươi trở nên già đi, trở nên mục nát đi là vì các ngươi đắm chìm trong quyền lực.

Hắn dùng ngón tay búng nhẹ thanh kiếm, nhìn chằm chằm lưỡi kiếm sáng bóng:

- Mà ta lại còn rất trẻ, được cái này mất cái kia, các ngươi đã không còn là đối thủ của ta nữa.

- Hỗn xược!

Đột nhiên hai đạo thụ di chuyển, vội vã lao về phía thuyên nhỏ!

Thực lực của chín Thiên Tôn cực kỳ mạnh mẽ, cho dù bọn họ có bị khí tức của đại kiếp hủy diệt xâm nhập trên đường đi chăng nữa, cho dù bọn họ đã già đến mức độ này thì bọn họ vẫn là Thiên Tôn, vẫn có được chiến lực vô biên!

Tân Mục vô cùng bình tĩnh, đột nhiên thuyền nhỏ tăng tốc, phóng nhanh về phía trước, không trực tiếp chống lại các Thiên Tôn trên hai gốc đạo thụ.

Trên mặt sông hỗn độn chắc chắn không phải là nơi lý tưởng để chiến đấu.

Chiến đấu ở đây quá nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ bị rơi xuống nước, bị đại kiếp hủy diệt biến thành tro bụi.

Mặc dù hắn có tự tin đánh một trận với những Thiên Tôn này, nhưng cũng sẽ không để cho bản thân rơi vào tình huống nguy hiểm như vậy.

Trên sông hỗn độn, hai đạo thụ và một chiếc thuyên nhỏ phá sóng chạy nhanh về phía trước, xuyên qua từng tầng khí hỗn độn, tốc độ càng lúc càng nhanh. Ở đuôi thuyền, Tường Thiên Phi với dáng vẻ già nua siết chặt hai thanh Trảm Thân Huyền Đao trong tay, đột ngột nghiến răng, một cái răng nữa bị gãy, bị nàng nuốt ngược lại vào bụng ngay lập tức. Nàng thầm nghĩ:

- Trận chiến này ta nên xử lý như thế nào đây? Liều mạng với họ Tần, cướp lấy cây của hắn, hay là liên thủ với hắn chống lại chín Thiên Tôn?
Bình Luận (0)
Comment