Chương 1984: Mục công tử (3)
Chương 1984: Mục công tử (3)Chương 1984: Mục công tử (3)
- Tử khí Hồng Mông!
Tân Mục nuốt nước bọt, da đầu tê dại:
- Quả nhiên như ta dự đoán, đây là một Thái Dịch, Thái Dịch của vũ trụ đầu tiên!
Tử khí mờ ảo, tử quang nổi lên gợn sóng như nước, khiến cho hắn không thể nhìn thấy rõ rốt cuộc trong điện có gì.
Nữ tử trong đạo quả nói:
- Chủ nhân Di La Cung cho phép ngươi đến gặp hắn, đi nào, Mục công tử.
Tân Mục chấn động, quay đầu nhìn nàng, một lát sau, hắn nhẹ giọng hỏi:
- Ta là công tử thứ mấy?
Vẻ mặt của nữ tử trong đạo quả không chút thay đổi:
- Thất công tử. Tân Mục lấy lại bình tĩnh, đi vào trong nguyên khí Hông Mông, biến mất trong vùng tử quang.
Cánh cửa đại điện khép lại vang lên tiếng cọt kẹt, ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Đại điện này giống như không có mặt đất, chỉ có thể đi lại trong hư không. Tân Mục nhìn xung quanh, chỉ có thể nhìn thấy một vùng ánh sáng màu tím, chỗ thì sáng ngời, chỗ thì hơi tối tăm.
Những ánh sáng đó cũng đang chuyển động, hắn không nhìn ra được nguồn gốc của ánh sáng đó đến từ đâu.
Cho dù hắn có mở mắt dọc giữa mi tâm đi chăng nữa thì cũng không thể nhìn thấy được rốt cuộc bên trong đại điện này có gì.
Đi được một lúc lâu, cuối cùng Tân Mục cũng nhìn thấy được có một bóng người vĩ đại lúc ẩn lúc hiện đang ngồi ở đó trong ánh sáng màu tím phía trước. Thế nhưng, cho dù hắn có đi bao xa về phía trước, khoảng cách giữa hắn và bóng người vĩ đại đó lại không hề rút ngắn lại.
Tân Mục dừng bước, khom người chào, nói:
- Hậu bối Tân Mục Mục Thiên Tôn của vũ trụ thứ mười bảy, bái kiến chủ nhân Di La Cung.
Đạo ngữ là thứ ngôn ngữ Tần Mục dùng để giao tiếp với cường giả vô cùng cổ xưa này. Hắn buộc phải sử dụng thần thức hoặc đạo ngữ, bởi vì nếu đổi thành ngôn ngữ khác sẽ dễ mắc phải các sai sót về ngữ nghĩa.
- Mục Thiên Tôn...
Bóng người vĩ đại đó cất lên giọng nói vô cùng nặng nề, chấn động cả vùng đất rộng lớn này:
- Ngươi đến gặp ta để hỏi về cạm bây Ngọc Kinh?
Tân Mục hơi cúi người:
- Đúng vậy.
- Ngọc Kinh không phải cạm bẩy.
Giọng nói của chủ nhân Di La Cung vang lên:
- Mà là đường tắt giúp các ngươi thành đạo.
Tân Mục nhướng mày, cười nói:
- Thế thì tại sao đạo huynh lại muốn biến Tổ Đình thành một tế đàn, hiến tế máu của bọn ta, đổi lấy sự giáng thế của của ngươi?
- Kẻ sắp xếp tế đàn tế máu không phải là ta.
Giọng nói của chủ nhân Di La Cung vang lên:
- Mà là một người khác. Ngươi đừng dè chừng ta, người mà ngươi nên dè chừng phải là Thái Dịch mới đúng. Thái Dịch mà ngươi nhìn thấy, người mà ngươi cho rằng là Thái Dịch, không phải là Thái Dịch thật sự.
Tân Mục nhíu mày.
- Bởi vì, Thái Dịch thật sự đã chết trước khi hắn được sinh ra.
Giọng nói của chủ nhân Di La Cung vang vọng:
- Người thành đạo lên bờ đầu tiên đã xâm nhập vào trong trứng hỗn độn, diệt trừ hắn, dùng rìu hỗn độn của hắn, chặt đổ cây thế giới, để cho những người thành đạo khác không thể giáng thế.
Bên trong Di La Cung bỗng chốc im ắng.
Tân Mục yên lặng đứng ở nơi đó, mãi một lúc lâu không nói gì, mà chủ nhân Di La Cung cũng không tiếp tục nói nữa, giống như đang chờ hẳn tỉnh táo lại từ trong sợ hãi.
- Ha ha ha hal
Đột nhiên Tân Mục cười to, tiếng cười chấn động cả Di La Cung. Một lúc lâu sau, tiếng cười của hắn mới càng ngày càng nhỏ lại.
- Đạo huynh, ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?
Sắc mặt hắn trở lại vẻ bình thường, nghiêm túc nói:
- Thái Dịch không phải là Thái Dịch thật sự, ngươi có chứng cứ gì đây? Nếu hắn không phải Thái Dịch thật sự, hắn cần gì phải mạo hiểm đến tìm ngươi? Hắn cần gì phải để lại bản đồ để ta đi theo bản đồ cứu hắn? Lẽ nào hắn không sợ ta đến đây gặp ngươi, ngươi sẽ vạch trân thân phận của hẳn sao? Nếu hắn là người thành đạo lên bờ, hắn cần gì phải cản trở những người thành đạo khác lên bờ? Hắn cần gì phải cố gắng hết sức trông coi, chặt đổ cây thế giới, cần gì phải dốc sức trông coi nơi đó hàng ngàn vạn năm?
Giọng nói của chủ nhân Di La Cung lại vang lên, chậm rãi nói:
- Ta cần phải lừa gạt ngươi sao Mục Thiên Tôn? Nếu ta có ý xấu thì cần gì phải lừa gạt ngươi? Thái Dịch đã bị ta đánh rơi xuống vũ trụ thứ tư, ngươi còn có thể mạnh hơn hắn sao?
Tân Mục ngậm chặt miệng, mím môi không nói gì.
Quả thật so với Thái Dịch, hắn cực kỳ yếu đuối, cho nên chủ nhân Di La Cung cũng chẳng cần lừa gạt hắn.
Nếu có ý xấu thì cứ thẳng tay tiêu diệt hắn là được!
- Ngươi muốn chứng cứ, vậy thì hãy tới khu vực khai thác khoáng ngoài cùng của cây thế giới mà tìm. Những người thành đạo sử dụng cây thế giới để lén qua sông đều để lại một đường hầm, ngươi đến phía ngoài cùng của cây thế giới thì sẽ thấy một đường hầm lên bờ của hẳn.
Chủ nhân Di La Cung thờ ơ nói:
- Về phần hắn mạo hiểm đến gặp ta là vì sự xuất hiện của Di La Cung khiến cho hắn nhận ra thân phận của hắn có nguy cơ bị bại lộ, vì vậy,cho dù có như thế nào hắn cũng phải tới nơi này. Mục đích của hắn chỉ có một, là để cho ngươi không dám đến.
Tân Mục giật mình, nói:
- Nhưng ta lại đến.
- Ngay cả người thành đạo sức mạnh như hắn cũng rơi vào đây, nếu đổi lại là những người khác, chắc chắn không dám đến đây để tìm kiếm đến cuối cùng, hắn đã để lại bản đồ cho ngươi, để ngươi đi theo bản đồ cứu hẳn. Nếu là những người khác, chắc chắn sẽ tìm kiếm khắp nơi, tìm kiếm vị trí được đánh dấu trên bản đồ. Nhưng ngươi thì khác.