Chương 2002: Hợp thể (2)
Chương 2002: Hợp thể (2)Chương 2002: Hợp thể (2)
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên hai vị Cổ Thần dừng bước, Cổ Thân Thái Dương tóc bạc trắng cười nói:
- Là Mục Thiên Tôn phải không?
Tân Mục cười, thản nhiên nói:
- Hai vị đạo huynh cảm nhận được sát tâm của ta rồi sao?
Thái Âm nương nương cười nói:
- Mục Thiên Tôn nghĩ sai rồi, không phải bọn ta cảm nhận được sát tâm của ngươi, mà là bọn ta đã nhìn thấy thấy Kim Thuyền của Thiên Tôn.
Tân Mục càng thêm kinh ngạc:
- Lúc hai vị ở trên sông khi đã nhìn thấy ta, vì sao không dừng lại hàn huyên vài câu.
Hai vị Cổ Thần cười nói: - Bọn ta không dám. Hiện giờ bọn ta đã vô cùng già nua, sợ rằng dừng lại chào hỏi hàn huyên sẽ bị Thiên Tôn xử lý. Bởi vậy bọn ta đành phải giả bộ như không nhìn thấy Thiên Tôn và chiếc thuyền đó, trực tiếp đi qua bên cạnh ngươi.
- Bọn ta cũng đánh cược. Cược xem tính tò mò của Mục Thiên Tôn có mạnh như trong lời đồn thật hay không. Nếu đúng là Mục Thiên Tôn có tính tò mò như trong lời đồn, như vậy chắc chắc sẽ không trực tiếp ra tay, mà đích thân đi theo, tận mắt chứng kiến Nguyên Mẫu và Đế Hậu dung hợp như thế nào, thành đạo như thế nào.
Sắc mặt Tần Mục tối sầm lại, tiếp tục cất bước đi về phía bọn họ, hậm hực nói:
- Hai vị đạo huynh rất hiểu ta. Hai vị đạo huynh, bây giờ ta không tò mò nữa, bây giờ ta chỉ muốn diệt trừ Thạch Kỳ La và Nghiên Thiên Phi.
Hai vị Cổ Thần cùng xoay người, đối mặt với Tân Mục, lão già Cổ Thần Thái Dương cười ha hả nói:
- Hai vị Thiên Tôn Thạch Kỳ La và Nghiên Thiên Phi này, đã không còn tồn tại, hiện tại chỉ có Thần Nữ Quy Khư.
Uy lực uy năng của Kiếp Kiếm trong tay Tân Mục dần dần tăng lên, Tân Mục mỉm cười nói:
- Mặc kệ là Thần Nữ Quy Khư hay là Thạch Kỳ La và Nghiên Thiên Phi, hôm nay ta đều phải giết. Xin hai vị đạo huynh đừng ngăn cản ta.
Bà lão Thái Âm nương nương lọm khom, đôi mắt lóe lên ánh xảo trá, cười ha hả nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi có biết sở trường của huynh muội bọn ta là gì không?
Tần Mục giật mình, trong lòng nổi lên một cảm giác không ổn.
- Hai huynh muội bọn ta, giỏi nhất là làm giả.
Hai lão già cùng đồng thanh, cùng cười nói:
- Khi còn chưa sinh ra, bọn ta đã làm giả một mạch khoáng Thái Cực, lừa gạt tất cả Tạo Vật Chủ, thậm chí ngay cả Thái Đế, ngay cả Tam Vương Thái Cổ đều bị bọn ta lừa! Còn bây giờ, bọn ta lại lừa Mục Thiên Tôn!
Sắc mặt Tần Mục tái mét, đâm một kiếm. Kiếm quang của hắn còn chưa đâm tới trước mặt hai vị Cổ Thần, đột nhiên hai vị Cổ Thần và cả đạo thụ cùng kén trên đạo thụ "bùm" một tiếng nổ tung, hóa thành nhị khí âm dương rồi biến mất!
- Thái Thủy đạo huynh, ngươi xem xem, đây mới là người từng trải!
Tân Mục cũng phải tán thưởng một câu, nói với Cổ Thần Thái Thủy đang cố gắng hấp thụ mạch khoáng Thái Thủy trong Linh Thai Thần Tàng. Thần thức của hắn bùng nổ, đảo qua xung quanh, muốn tìm được tung tích của hai vị Cổ Thần, nhưng khắp nơi trong thành Ngọc Kinh đều nơi hung hiểm, chỗ nào cũng là gió nóng gió lạnh, thần thức của hắn nhanh chóng tan thành mảnh nhỏ!
Tân Mục bay lên trời, Kim Thuyền Độ Thế trong mi tâm bay ra, ầm ầm biến lớn, Tần Mục vừa hay dừng ở mũi thuyền. Kim Thuyền Độ Thế xông pha ngang dọc trong thành Ngọc Kinh, còn Tân Mục đứng ở mũi thuyền dò xét xung quanh.
Kim Thuyền không màng gió nóng gió lạnh, không quan tâm sự kỳ dị trong thành Ngọc Kinh, thẳng thắn đáp áp, còn Tần Mục trên thuyền không hề bị tổn hại đến một cọng tóc, bất kỳ quỷ dị gì cũng không thể xâm nhập vào Kim Thuyền này.
Xa xa, hai vị Cổ Thần Thái Cực đang kéo đạo thụ mau chóng đi về phía ngoài thành, bỗng quay đầu lại, chỉ thấy một con thuyền lớn lấp lánh ánh vàng bay lên khỏi thành Ngọc Kinh, đáy thuyền khổng lồ lướt qua một tòa đại điện cao chọc trời, va chạm làm đổ sụp nóc của đại điện, thiếu mất một mảng lớn.
- Thật lợi hại!
Hai vị Cổ Thần không khỏi hoảng sợ, vội vàng cố gắng hết sức kéo đạo thụ chạy như bay.
Phía sau bọn họ truyền đến một tiếng chấn động kịch liệt, Thái Âm nương nương quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Kim Thuyền Độ Thế đi vào một khu rừng rậm. Trong rừng rậm, đạo thụ lay động cành cây giống như thụ yêu, hàng ngàn hàng vạn cành cây ầm ầm lao ra như vô số xúc tu, cuốn về hướng Kim Thuyền trong không trung.
Kim Thuyền khổng lồ lại bị kéo xuống khỏi không trung, rơi xuống rừng cây rậm rạp.
Hai vị Cổ Thần vừa mới thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên chỉ thấy Kim Thuyên Độ Thế đâm vào rừng rậm, cả đoạn đường đi thẳng băng băng, ép những đạo thụ đó đổ đông đổ tây, thân cây đứt lìa, nghiền phẳng cả khu rừng rậm.
Trên đạo thụ còn có đạo quả khô héo cũng bị nghiền xuống đất, phải nói là vô cùng hung hãn!
Hai vị Cổ Thần hít khí lạnh, chỉ thấy Kim Thuyền lại bay lên không trung một lần nữa, đi về phía bọn họ, không hề né tránh bất kỳ vật gì trong thành Ngọc Kinh, nghiền ép cả đoạn đường!
- Không biết tên tiểu tử Mục Thiên Tôn vớt được con thuyền này từ con sông nào, thật sự lợi hại quát!
Bọn họ ra sức kéo đạo thụ, chỉ mong có thể lập tức xông ra khỏi thành Ngọc Kinh rồi bỏ trốn, nhưng thành Ngọc Kinh vô cùng hung hiểm, hơi không cẩn thận là có khả năng bỏ mạng tại đây, hơn nữa bọn họ đã già rồi, không chạy trốn được.