Chương 2027: Trận chiến đầu tiên (2)
Chương 2027: Trận chiến đầu tiên (2)Chương 2027: Trận chiến đầu tiên (2)
Tân Mục há miệng, thần nữ bên cạnh lập tức đưa nho tím đã lột vỏ vào trong miệng hắn, hơn nữa nho không chỉ được bóc vỏ, ngay cả hạt nho cũng được nhặt ra.
Tân Mục vừa ăn nho xong, mím môi một cái là lập tức có thần nữ bưng trà thơm đưa đến bên miệng hẳn.
Tân Mục uống trà, chỉ thấy vũ nữ dáng người thướt tha, vũ đạo duyên dáng động lòng người, tiếng hát lại ngọt ngào thấu cả tâm can, bèn không nhịn được mà giơ hai tay lên.
Thần nữ hai bên thấy vậy thì cuống quít bắt lấy hai tay của vị Thiên Tôn này để giúp hắn vỗ tay.
Bốp bốp bốp!
Tần Mục vỗ tay, khen ngợi: - Thật là hay! Bài hát này ca tụng những tướng sĩ đã hy sinh vì Thiên Đình tráng liệt trong trận Dương Cốc? Một ca khúc ca ngợi, tán dương lòng trung hiếu của tướng sĩ Thiên Đình, trung can nghĩa đảm, kiên trung bất khuất, thà chết chứ không khuất phục, thật xuất sắc! Hát hay đến nỗi ta gần như rơi cả nước mắt!
Các thần tướng Thiên Đình trong thần thành xấu hổ cười gượng, một vị thần tướng bèn ngỏ lời:
- Người hát là một tiểu nữ, hay là tối nay đưa nàng đến phòng của Thiên Tôn hầu hạ?
Tân Mục nghiêng người nói:
- Nữ tử đã hát hay đến vậy thì chắc mẫu thân nàng cũng không kém đâu nhỉ?
Thần tướng kia vội vàng nói:
- Nếu Thiên Tôn thích thì cũng đưa đến phòng của Thiên Tôn luôn... Tân Mục cười ha ha, các thần tướng trong thần thành cũng cùng nhau bật cười. Đột nhiên, sắc mặt Tân Mục đanh lại, nụ cười trên mặt các tướng sĩ cũng đồng loạt biến mất. Không gian trong thân thành lặng ngắt như tờ, đến cả tiếng đàn ti trúc cũng ngừng lại.
Lúc này, Tân Mục lại chậm rãi há miệng, thần nữ bên cạnh cuống quít đưa nho đã bóc xong vào tay hắn, mà chư tướng Thiên Đình lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tiếng đàn tỉ trúc lại vang lên.
Đột nhiên Tần Mục đứng lên, cười ha ha nói:
- Thái Đế, cuối cùng ngươi cũng tới rồi!
Tiếng đàn tỉ trúc ngừng lại, tất cả mọi người trong thân thành đồng loạt nhìn Tân Mục, trăm miệng một lời:
- Mục Thiên Tôn, chính ngươi đang đâm đầu vào chỗ chết! - Ta đã sớm cảnh cáo ngươi rồi, không nên sỉ tâm vọng tưởng!
- Ngươi không nên giữ ý đồ cứu Lăng Thiên Tôn ra!
Tân Mục vừa cười to vừa bước ra khỏi thần thành, chỉ thấy tất cả Thần Ma của Thiên Đình trong thành nhao nhao nhìn hắn. Ngàn người ngàn khuôn mặt, nhưng đều là một mình Thái Đế.
- Vậy mà ngươi lại cứ khăng khăng làm theo ý mình, đúng là tìm đủ đường để chết!
Hơn vạn Thần Ma trong thành phát ra tiếng quát lớn kinh thiên động địa:
- Thậm chí ta không cần tự mình động thủ, những Thiên Tôn khác cũng sẽ giết chết ngươi thôi!
Tân Mục nhìn về phía doanh trại của đại quân dưới trướng Thiên Tôn ở xa xa, trong doanh trại và thần thành, một vị thần cũng đang rối rít ngoảnh cổ nhìn về phía hẳn, tình cảnh hết sức kỳ lạ.
Hai bên bờ sông, tất cả đại quân Thiên Đình đồng thanh:
- Trước kia ta có thể tha ngươi, nhưng hiện tại ta không thể nào dung túng cho ngươi được nữa!
Tân Mục giơ tay lên, Trảm Thần Đài xoay tròn bay ra khỏi Linh Thai Thần Tàng của hắn. Hai thanh Trảm Thần Huyền Đao. giống như hai con ác long dây dưa trên 'Trảm Thần Đài, tràn ngập sát khí ngập trời.
- Thái Đế, ngươi đã nhìn thấy Trảm Thần Đài, Trảm Thần Huyền Đao chưa?
Khóe miệng Tần Mục lộ ra nụ cười, chậm rãi nói:
- Chuyển thế thân Tường Thiên Phi của ngươi đã bị ta giết, Trảm Thần Đài và Trảm Thần Huyền Đao cũng rơi vào trong tay ta. Ngươi không hiểu sao? Bốn phía, vô số ánh mắt Thần Ma trong doanh trại và thân thành đồng loạt nhìn về phía Trảm Thần Đài và Trảm Thần Huyền Đao, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc và tức giận.
- Là ta đã đẩy Tường Thiên Phi của ngươi chìm vào trong lòng sông hỗn độn của thành Ngọc Kinh Tổ Đình từng chút từng chút một. Ta cũng chứng kiến nàng từ từ biến mất, hóa thành tro tàn.
Tân Mục cười nói:
- Thái Đế, ngươi đã già rồi, không còn làm gì được nữa rồi. Cho dù ngươi lạc ấn thần thức của mình vào trong Đại La Thiên, bất tử bất diệt, nhưng thế thì sao chứ? Ngươi chỉ có thể co đầu rụt cổ ở nơi đó, chỉ có thể yên lặng mà chờ đợi, đợi đến khi có người phát triển đến trình độ vượt qua ngươi, sau đó đánh đến Đại La Thiên, xóa sổ ngươi hoàn toàn mà thôi!
Hàng vạn tướng sĩ Thiên Đình đồng loạt phẫn nộ.
- Ngươi hết thời rồi, ngươi biết không? Hiện tại người có năng lực đánh tới Đại La Thiên rồi giết chết ngươi không ít hơn bốn người đâu!
Tân Mục cười nhạt:
- Hãy buông bỏ ý nghĩ chống lại ta đi! Trả Vân Thiên Tôn lại cho ta, để ta cứu Lăng Thiên Tôn ra, ta sẽ không làm khó nguyên thân Minh Phương Vũ của ngươi nữa. Nhục thân của Thiên Đế ta cũng mặc cho ngươi lấy. Nếu không, một kiếp này ngươi cũng khó hòng mà thoát khỏi tai ương, dĩ nhiên sẽ cùng Tường Thiên Phi của ngươi hóa thành tro tàn!
Hắn vừa dứt lời thì đột nhiên bầu trời xoay chuyển. ở phía nam, một ngọn lửa bốc lên cuồn cuộn. Bỗng một con chu tước lao đến, thần uy ngập trời khiến cho lòng sông Dũng Giang ngay tức khắc sôi trào, cá tôm và Thủy Tộc trong nước đồng loạt chúng bị thiêu đến đỏ thâm, chết oan chết uổng!
- Hỏa Thiên Tôn còn chưa tới, nhục thân của Nam Đế Chu Tước đã đến trước rồi.