Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2013 - Chương 2060: Nữ Nhân Bảo Vệ Ngươi Những Năm Đó (2)

Chương 2060: Nữ nhân bảo vệ ngươi những năm đó (2) Chương 2060: Nữ nhân bảo vệ ngươi những năm đó (2)Chương 2060: Nữ nhân bảo vệ ngươi những năm đó (2)

Lăng Thiên Tôn ở lại đầu nguồn sông Dũng Giang. Nàng vẫn đang chờ đợi một người, người này đến sẽ tháo gỡ trạng thái sống chết của nàng, tháo gỡ trạng thái cần người để ý đến tồn tại của nàng.

Người này giao cho nàng phù văn Hồng Mông và đạo văn Di La Cung, chờ nàng tiến lên một lần định càn khôn, cân nàng cứu viện.

Nàng chờ mãi, vật chất xung quanh không ngừng thay đổi. Nàng ngồi nhìn núi xanh già đi, núi non mọc ra, ngồi nhìn người sinh ra rồi lại chết đi hết đời này đến đời khác, ngồi nhìn thời đại Khai Hoàng quật khởi rồi hủy diệt, ngồi nhìn thế sự xoay vần, vương triều hưng suy, vui buồn li hợp chốn trần thế, ngồi nhìn Thần Ma hỗn chiến.

Nàng còn ngồi nhìn Nguyên Giới hưng thịnh phồn hoa năm đó hóa thành đống đổ nát.

Nàng mãi mà vẫn không đợi được Tân Mục. Trong lúc nàng khổ sở chờ đợi, tìm kiếm tung tích Tân Mục trong lịch sử, nàng đi tới thời đại Thượng Hoàng. Nàng đã đợi gần bốn vạn năm, thế nhưng vẫn mãi không đợi được Tân Mục. Nàng nghĩ, có lẽ Tân Mục còn già hơn cả Khai Hoàng, có thể là người của thời đại Thượng Hoàng, có lẽ lúc chiến đấu trong Đại La Thiên, Tân Mục đã mấy vạn tuổi.

Cho đến một ngày, khi đang tìm kiếm, nàng đột nhiên cảm ứng được trâm cài tóc gỗ đào biến mất, có người động đến trâm cài tóc của nàng.

Nàng tiến đến kiểm tra, phát hiện là Ngụy Tùy Phong - đệ tử của Thiên Sư tên Văn Thiên Các bên cạnh Khai Hoàng.

Nàng không hỏi nhiều.

Lại đến một ngày, nàng cảm nhận được có người đang dùng trâm cài tóc gọi nàng, nàng cách khoảng không lịch sử nhìn người kia, không giấu được vẻ kích động.

Đó là Mục Thiên Tôn!

Hắn đang sử dụng trâm cài tóc, thôi thúc thần thông Bất Dịch, cố gắng tìm nàng!

- Mục Thiên Tôn? Là ngươi sao? Mục Thiên Tôn!

Nàng mừng rỡ kêu lên:

- Vốn dĩ ngươi không ở thời đại Thượng Hoàng, chờ ta đến tìm ngươi...

Nàng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng pháp lực của Tần Mục đã hao hết, biến mất không thấy gì nữa.

Nàng lại đợi rất nhiều năm.

Cho đến một năm nào đó, nàng nhìn thấy một Long Nữ áo trắng đi qua đầu nguồn Dũng Giang, tránh né sự truy sát của Thiên Đình, truy binh của Thiên Đình gọi nàng là Kiếm Thần Bạch Cừ Nhi của thời đại Thượng Hoàng.

Nàng nhìn thấy hình bóng kiếm pháp của Mục Thiên Tôn từ trong kiếm pháp của Kiếm Thần Bạch Cừ Nhi của thời đại Thượng Hoàng.

Nàng nổi lòng hiếu kỳ, tìm hiểu lịch sử của Bạch Cừ Nhị, lại trở về bốn vạn năm trước, trong vùng chư thiên hoang mạc xảy ra trận chiến giữa các Thiên Tôn.

Nơi đó là một đại mạc, lịch sử thời đại Thượng Hoàng bị gió cát vùi lấp.

Năm đó, nàng thi triển thần thông Bất Dịch ở nơi đây, đưa Đại La Thiên Thần Thức đến bốn vạn năm sau. Chư thiên này vốn bị trận chiến phá hủy, nhưng được nàng dùng Bất Dịch thân thông hoàn nguyên, khôi phục như lúc ban đầu.

Thân thông Bất Dịch lưu lại dấu vết thật sâu ở nơi này, mỗi khi nhật nguyệt luân phiên, thân thông Bất Dịch sẽ đưa thời gian, không gian nơi này trở về năm tháng cổ xưa.

Ở đây, nàng nhìn thấy Tân Mục khi còn trẻ. Tân Mục cưỡi một cái rương, cái rương đó 'cộc cộc cộc" chạy trong sa mạc, tránh né kẻ thù đuổi giết.

Nàng rất kích động, nhưng không hiện thân, vì lúc này Tân Mục không nhìn thấy nàng.

Nàng nhìn thấy Tân Mục đang đánh thức những Thần Ma thời đại Thượng Hoàng chết trận trong sa mạc, dò hỏi đường đi, đồng thời an táng những tướng sĩ chết trận.

Nàng nhìn thấy Tân Mục đi vào bóng tối, đi vào thành Bách Long - hơi tàn cuối cùng của thời đại Thượng Hoàng.

Ở đó, Tân Mục gặp Bạch Cừ Nhi - một thiếu nữ Bạch Long Thị hoạt bát đáng yêu.

- Mục, cuối cùng ngươi cũng sắp tới. Lăng Thiên Tôn nở một nụ cười tươi, trở lại đầu nguồn sông Dũng Giang, tiếp tục quan sát nữ nhân sóng vai chiến đấu cùng Tân Mục suốt một đêm. Lúc này, bóng tối đổ xuống, những ngôi sao trên bầu trời bị từng bóng đen khổng lồ che chắn.

Dòng sông Dũng Giang nước sâu nổi lên ma khí U Đô nồng đậm, một nữ nhân tay xách giỏ trúc ra sức lao ra khỏi U Đô.

Nàng sục sôi ý chí chiến đấu, cố gắng bảo vệ cái giỏ, trong giỏ xách truyền đến tiếng khóc nỉ non của một đứa bé mới sinh khiến người khác đau lòng.

Dường như đứa bé trong giỏ xách cũng cảm nhận được vận mệnh nhiều thăng trầm của bản thân, cất tiếng khóc nỉ non vì tương lai của mình.

Lăng Thiên Tôn ngơ ngác, nhìn Kiếm Thần Bạch Cừ Nhi của thời đại Thượng Hoàng ở nơi xa tránh né Thiên Đình truy lùng, lại nhìn nữ nhân xách giỏ ra sức xông lên liều chết trên Dũng Giang, nhất thời có chút ngây dại.

Ma khí dưới lòng sông Dũng Giang phun trào, hắc thủy ngập trời.

- Cỏ lau cao, cỏ lau dài, chơi trốn tìm trong bụi cỏ lau. Bao nhiêu người đạt danh lợi trên cao đường năm đó, đều là những đứa trẻ chăn trâu.

- Cỏ lau cao, cỏ lau dài, cách sông cách núi nhìn nhau từ xa. Cỏ lau bên này là cố hương, cỏ lau bên kia là đại dương.

- Cỏ lau cao, cỏ lau dài, đứng cạnh bụi lau vội vàng đan lát. Ta bện thành, cuốn thành chiếc túi ta, cùng ta đi khắp mọi nẻo đường.

- Cỏ lau cao, cỏ lau dài, tiếng sáo cỏ lau bao du dương.

- Mục đồng chăn trâu ở phương xa, khiến người ta bận lòng về cha nương...

Sương mù nổi trên sông Dũng Giang, Bình Nhi xách giỏ chạy vào trong sương mù. Nàng xuyên qua sương mù, sương mù tán đi đã là ban ngày. Bình Nhi không thèm quan tâm vì sao vừa rồi còn là đêm tối, xuyên qua sương mù đã là ban ngày, bởi vì nàng nhìn thấy Bạch Cừ Nhi với mái tóc đen, suôn dài như thác nước đang rửa kiếm bên bờ sông, rửa sạch thần huyết trên kiếm.
Bình Luận (0)
Comment