Chương 2062: Vân Mục gặp nhau
Chương 2062: Vân Mục gặp nhauChương 2062: Vân Mục gặp nhau
Tân Mục không tham chiến ngay lập tức, ánh mắt lóe lên, điều khiển Kim Thuyền bay lên bay xuống vây xung quanh Đại La Thiên Thần Thức, tìm kiếm sơ hở của Thái Đế.
Thái Đế đã bị Nguyên Thánh Di La Cung ám toán, khiến cho bản thân hắn không được thể được coi là người thành đạo thật sự. Theo lý mà nói, mặc dù hắn mạnh mẽ, nhưng bản thân cũng sẽ có sơ hở vô cùng lớn.
Nếu không, Thái Đế cũng sẽ không muốn nuốt nhục thân của Hiểu Thiên Tôn và Thiên Đế, cố gắng thoát khỏi mặt hạn chế do tế tự thành đạo mang lại bằng trăm phương ngàn kế như vậy.
Hắn bị nhốt trong Đại La Thiên Thần Thức, chỉ có một lượng nhỏ thần thức có thể hạ thấp cảnh giới, đây hẳn là một biểu hiện của sơ hở.
Kim Thuyền Độ Thế bay đến dưới đạo thụ của Thái Đế, chỉ nhìn thấy ngàn vạn rễ cây đang uốn lượn. Mặc dù phía trên đang chiến đấu vô cùng dữ dội, nhưng nơi này lại rất yên bình.
Đột nhiên, Tân Mục hơi giật mình, sau đó vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
- Mục Thiên Tôn, Vân Mục chúng ta chưa từng gặp nhau, trong lịch sử cũng chưa thể nói chuyện rõ ràng, thế nhưng không ngờ lại gặp ở đây trong hoàn cảnh này.
Rễ cây bao quanh trùng trùng điệp điệp, mà Vân Thiên Tôn ngồi ở đó vô cùng bình tĩnh. Hắn chỉ còn lại nguyên thần, bị rễ cây của đạo thụ của Thái Đế quấn quanh, rễ cây ở khắp nơi trên cơ thể, đâm vào trong cơ thể nguyên thần của hắn.
Ánh mắt hắn vẫn ôn hoà như trước. Hắn nhìn Tân Mục, dường như không hề vì tình trạng lúng túng của bản thân mà thấy ngại ngùng, hoàn toàn không giống như một tù nhân, cười nói:
- Cuối cùng hôm nay cũng gặp được ngươi, ta có thể ba hoa khoác lác một phen với ngươi rồi.
Tân Mục cười to, lái Kim Thuyền chạy về phía dưới rễ đạo thụ. Những rễ cây của đạo thụ này lần lượt quấn quanh Tần Mục, Tần Mục vội lái Kim Thuyền né tránh, nhưng rễ của đạo thụ vô cùng mềm dẻo, lại vô cùng vững chắc, cho dù là hắn cũng không thể chặt đứt chúng.
Những rễ cây của đạo thụ này giống như một Thái Đế khác, các đòn tấn công vừa kỳ lạ vừa xảo quyệt, khiến cho hắn khó mà có thể tiếp cận Vân Thiên Tôn.
Đột nhiên, Vân Thiên Tôn đứng dậy, rễ cây của đạo thụ quấn trên người tự động rơi xuống, cất bước đi về phía hẳn, cười nói:
- Mục, ngươi biết vì sao nguyên thân của ta có thể không bị tiêu diệt kể cả khi ở trong Đại La Thiên Thần Thức không?
Tân Mục để ý đến từng rễ cây nối liền với lưng của nguyên thần Vân Thiên Tôn. Những rễ cây này đâm thật sâu vào trong cơ thể của Vân Thiên Tôn, khiến cho hắn hợp nhất thành một thể với đạo thụ của Thái Đất
Hắn không khỏi sởn tóc gáy, thất thanh hỏi:
- Ngươi là Thái Đế? Thế nhưng Thái Đế sẽ không tự giết chính bản thân mình!
Vân Thiên Tôn ngạc nhiên, không biết tại sao đột nhiên hắn lại có suy nghĩ kỳ lạ như vậy, dở khóc dở cười nói:
- Ta không phải là Thái Đế, mà là ảnh hưởng từ Tử Tiêu Bích Lạc Công của ta. Tử Tiêu Bích Lạc Công của ta giỏi về hấp thu công pháp thân thông của những người khác, dung hợp thông suốt, biến thành đạo pháp của ta. Năm đó, ta bị Thái Đế giết chết, Thái Đế không thể giết chết nguyên thần của ta, vì vậy đã đưa ta vào Chung Cực Hư Không. Hắn định giày vò ta, luyện hóa ta, giam cầm ta ở đây.
Lại có từng rễ cây của đạo thụ uốn lượn quấn lấy hắn, thậm chí có một số rễ cây còn cố gắng chui vào trong miệng hắn, không cho hắn nói chuyện, rõ ràng là Thái Đế đã phát giác ra gì đó, muốn khiến cho Vân Thiên Tôn câm miệng.
Nhưng mà những rễ cây này vừa mới chạm vào Vân Thiên Tôn đã lập tức mất đi mục tiêu, xuyên qua nguyên thần của hắn.
Vân Thiên Tôn đi thẳng tới, kéo theo rễ cây của đạo thụ thật dài ở phía sau, nói:
- Sau khi ta bị giam cầm ở nơi này, rễ cây của đạo thụ đã xuyên qua ta, sau đó ta không thể chuyển động được nữa. Nhưng mà Thái Đế lấy thần thức thành đạo, vào khoảnh khắc chạm vào đạo thụ, ta đã hiểu được bí ẩn chứa đựng trong thần thức của Thái Đế.
Tân Mục hiểu rõ, Thái Đế lấy thần thức thành đạo, cho nên thân thức của hắn cấu tạo Đại La Thiên Thần Thức này, mà đạo thụ của hắn cũng là đại đạo Thần Thức.
Do đó, vào lúc Vân Thiên Tôn chạm vào đạo thụ, hắn lập tức thông qua thần thức, hiểu được đại đạo của Thái Đế.
Thế nhưng hiểu rõ thì hiểu rõ, nhưng chưa chắc Vân Thiên Tôn có thể tu thành thần thức Đại La Vô Thượng của Thái Đế.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Vân Thiên Tôn tránh thoát khỏi sự bao vây của từng rễ cây của đạo thụ, bước đến phía trước Kim Thuyền, cười nói:
- Sau khi ta hiểu rõ thần thức Đại La Vô Thượng của Thái Đế, ta đã lập tức hấp thu các chất dinh dưỡng trong đó, để đạo thụ cho rằng ta là một với nó. Vì không thể để đại đạo Thần Thức tự làm tổn thương đến bản thân nó, cho nên ta đã lựa chọn hợp nhất với đạo thụ của Thái Đế để có thể tránh được cái chết.
Sắc mặt Tân Mục phức tạp, nhìn đạo hữu đã bị giam cầm ở đây mấy chục vạn năm. Bọn họ chỉ từng gặp nhau một lần ở thịnh hội Dao Trì, chưa từng giao lưu trao đổi, sau đó lại cách nhau một Thiên Hà, cách nhau thời gian và không gian, chỉ có thể kính rượu từ xa.
Bọn họ rất giống nhau, một người mang theo những năm tháng của quá khứ, người kia lại mang hy vọng cho tương lai.
Hiện tại, cuối cùng bọn họ cũng đã đứng đối mặt với nhaul
Cảnh tượng này khiến cho cảm xúc trong lòng hắn cuộn trào lên xuống, mãi một lúc lâu cũng khó có thể bình tĩnh lại!