Chương 2066: Công pháp thành đạo (3)
Chương 2066: Công pháp thành đạo (3)Chương 2066: Công pháp thành đạo (3)
Vân Thiên Tôn và Thái Đế chém giết nhau mấy chục vạn năm, đầu tiên là Vân Thiên Tôn trù tính, lợi dụng thần thức hỗn loạn được hình thành từ cái chết của trăm vạn Tạo Vật Chủ và thần thông Bất Dịch tàn khuyết của Lăng Thiên Tôn, đánh chết nhục thân của Thái Đế, bao vây nhục thân của Thái Đế trong lĩnh vực Vô Thượng Thần Thức của vùng đất Thái Hư.
Sau đó nguyên thần của Thái Đế tái sinh, trở thành Thiên Tôn Minh Phương Vũ, giết chết Vân Thiên Tôn vào những năm cuối của thời đại Long Hán, giấu thi thể của Vân Thiên Tôn vào mi tâm của nhục thân Thái Đế để trấn áp, nguyên thần thì đưa vào Đại La Thiên Thần Thức để tra tấn.
Ân oán khúc mắc của hai người này, có thể nói là truyền kỳ. Điều truyền kỳ hơn nữa là nguyên thân của Vân Thiên Tôn dựa vào sự trấn áp của Thái Đế, lĩnh hội được công pháp của Thái Đế, hơn nữa còn bổ sung đầy đủ những thiếu sót của Thái Đế, lĩnh hội ra con đường thành đạo của bản thân!
Đúng sai thành bại của hai người họn họ còn chưa có kết luận!
- Vân, bảo vệ ta!
Tân Mục bỏ lại câu này, sau đó chìm vào trong mộng. Trong mộng, thế giới rộng lớn biến đổi, vô số Tân Mục nho nhỏ sinh ra từ trong mộng cảnh. Mỗi một Tân Mục nho nhỏ đều cố gắng lĩnh hội thần thức Đại La Vô Thượng một cách hoàn chỉnh, gắng sức tham ngộ ra sự bí ẩn của công pháp này trong thời gian ngắn nhất.
Hắn không chỉ muốn lĩnh hội được, mà còn muốn mượn trí tuệ của bản thân để hợp nhất hoàn toàn công pháp này vào trong Bá Thể Tam Đan Công của chính mình, để nâng cao sức mạnh tu vi và kiến thức tầm mắt của bản thân!
Vân Thiên Tôn nhìn hắn cứ như vậy mà chìm vào mộng cảnh ở mũi thuyền, không khỏi dở khóc dở cười. Hắn hy vọng được gặp Tân Mục, hy vọng được nói chuyện thoải mái với Tân Mục, đương nhiên cho rằng đây là chuyện may mắn lớn nhất trong cuộc đời.
Chẳng qua trong lịch sử lâu dài của thời đại Long Hán, từ đầu đến cuối nguyện vọng này vẫn không thể thực hiện được. Cuối cùng hắn thân tử đạo tiêu, nguyện vọng này cũng trở thành chuyện đáng tiếc lớn nhất của hắn.
Hắn đã từng tưởng tượng đến cảnh bản thân ngồi nói chuyện với Tân Mục, không khỏi thét lên như hát khi nghĩ đến điều lý tưởng, để thể hiện tình cảm kích động trong lòng, thậm chí hắn còn nghĩ ra nhiêu cảnh tượng khác nhau, nội dung bọn họ nói chuyện khác nhau, thật sự khiến lòng người trào dâng.
Nhưng khi thật sự gặp được Tần Mục, hẳn không ngờ rằng Tân Mục lại là một tên không đáng tin cậy như vậy, trong hoàn cảnh nguy hiểm như thế này mà hắn vẫn có thể chìm vào giấc mộng, không chút đề phòng!
- Mục Thiên Tôn, giống như, giống như... một con nai ngốc nghếch!
Hắn thầm nghĩ:
- Nào có điểm nào giống hình tượng chói sáng vĩ đại trong truyền thuyết?
Đột nhiên, nhục thân Hiểu Thiên Tôn nát bấy ngã xuống từ trên không trung, vết thương vô cùng nghiêm trọng, bị thương còn nặng hơn so với Khai Hoàng và Hạo Thiên Tôn!
Thái Đế quan tâm hắn nhiều nhất, cho nên xuống tay tàn nhẫn nhất! Vân Thiên Tôn sợ hãi, đối mặt với thương thế này, hắn cũng bất lực.
Nhưng vào lúc này, Tân Mục đang trong mộng nhẹ nhàng giơ tay lên, vết thương trên người Hiểu Thiên Tôn nhanh chóng lành lại, lập tức phục hồi như cũ. Hắn chắp tay về phía Tân Mục, sau đó bay lên trời, đi giết Thái Đế một lần nữa.
Vân Thiên Tôn giật mình, nhìn về phía Tần Mục đang trong mộng ở mũi thuyền, nở nụ cười:
- Hắn không phải là một con nai ngốc, ngược lại, cho dù hắn đang trong mộng cũng vô cùng cảnh giác.
Không lâu sau, đột nhiên Tân Mục đứng lên, cười to, Kim Thuyền Độ Thế bay đi, tiếng nói truyền đến từ xa:
- Vân, ngươi chờ ta, hãy nhìn sự vô song của ta đánh bại Thái Đế, giải cứu ngươi! Ngươi lĩnh hội được sự bí ẩn trong công pháp của ta nhanh như vậy sao?
Vân Thiên Tôn hơi ngẩn người, sau đó cười vui vẻ:
- Không hổ danh là Mục Thiên Tôn! Thiên phú này không thua gì ta!
- Nhưng mà dường như trên chiếc Kim Thuyền rực rỡ của Mục Thiên Tôn còn có người khác!
Vân Thiên Tôn vô cùng kinh ngạc, vừa rồi hắn vô tình nhìn thấy trên Kim Thuyền, ngoại trừ Tân Mục còn có một bóng người lay động, chẳng qua bóng người đó hắn vẫn chưa nhìn thấy rõ.
Nhưng hiện tại Tân Mục đã lái thuyền rời đi, tham dự vào trận chiến bao vây tiêu diệt Thái Đế, hắn cũng không kịp hỏi, nên đành phải cảm thấy khó hiểu.
- Nói không chừng Mục Thiên Tôn thật sự có thủ đoạn có thể đánh bại Thái Đế, giải cứu ta.
Lần đầu tiên trong lòng hắn dấy lên cảm giác hy vọng.
Hắn bị giam cầm ở nơi này quá lâu, mà Thái Đế lại quá mạnh.
Khai Hoàng, Hiểu Thiên Tôn, Hạo Thiên Tôn và Thần Nữ Thái Tố hỗn chiến với Thái Đế, chỉ trong vài chiêu ngắn ngủi, bốn người đã mình đầy thương tích, chí bảo đồng hành của Thái Tố bị đánh nát hết lần này đến lần khác, nhưng sau đó lại tập hợp lại một lần nữa.
Hiểu Thiên Tôn cũng nhiều lần gặp nguy hiểm, Thái Đế luôn suy nghĩ đến hắn, một lòng muốn có được hắn, cắn nuốt luyện hóa hắn.
Đối mặt với một đối thủ mạnh như vậy, cho dù là hắn cũng rơi vào hoàn cảnh bấp bênh nguy hiểm.
Đột nhiên Thái Đế liên tục bấm ngón tay, đánh bật kiếm quang mà Khai Hoàng tấn công đến lùi về phía sau, sau đó xoay ngược đâm mạnh vào Hạo Thiên Tôn đến mức xương gãy gân đứt, cuối cùng rống to một tiếng đánh bay Thần Nữ Thái Tố!
Cơ thể lơ lửng giữa không trung của Thái Tố bị xung kích của hắn tấn công tan thành từng mảnht!
Hắn giơ lòng bàn tay lên, dưới lòng bàn tay là Đại La Thiên Thần Thức giữ chặt Hiểu Thiên Tôn!
Hiểu Thiên Tôn giống như bị chìm vào trong vũng lầy, chỉ nhìn thấy kiếm quang như mưa của Khai Hoàng ở bên ngoài nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với lúc bình thường, tốc độ của Hạo Thiên Tôn cũng trở nên nhanh hơn, tốc độ tấn công của Thần Nữ Thái Tố và Thái Đế cũng trở nên vô cùng nhanh!