Chương 2103: Chính đạo nhân gian (2)
Chương 2103: Chính đạo nhân gian (2)Chương 2103: Chính đạo nhân gian (2)
Hồ Linh Nhi bố trí tế đàn, tự mình làm phép. Tế đàn lập tức xây dựng mối liên hệ với một thế giới khác, sau đó chỉ thấy không trung nứt ra, một lỗ hổng khổng lồ không gì sánh được hiện lên, phía bên kia của lỗ hổng là giang sơn mênh mông bát ngát.
Một âm thanh vang vọng bỗng nhiên truyền tới, khuấy động qua lại trên trên không trung của kinh thành:
- Là ai dám triệu hoán nghĩa tử của chúa tể tối cao nhất Thú Giới...
- Phil
Hồ Linh Nhi cao giọng gọi:
- Ta là tỷ của ngươi!
Thứ phát ra âm thanh vang vọng nặng nề ấy giật nảy mình, một lúc lâu sau mới cúi một cái đầu khổng lô xuống từ lỗ hổng. Long Kỳ Lân thò đầu ra, mỉm cười rạng rỡ:
- Hóa ra là đại tỷ. Đại tỷ gọi tiểu đệ có chuyện gì quan trọng sao?
- Không có chuyện quan trọng thì ta không thể gọi ngươi đến sao?
Hồ Linh Nhi đứng trên tế đàn, hai tay chống nạnh, mặt mày hớn hở nói:
- Có điều lần này gọi ngươi đến quả thật là có chuyện quan trọng! Ngươi mau đến đây!
- Đại tỷ chờ một lát.
Long Kỳ Lân rụt đầu về, chỉ nghe thấy tiếng đối thoại trong Thú Giới vang lên:
- Nghĩa phụ, tỷ của ta gọi ta qua đó... Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, nghĩa phụ yên tâm... Ta sẽ quay về mài! Lần này ta qua đó gặp mặt giáo chủ, còn có thê tử và con cái của ta nữa, nhiều năm như vậy chưa được gặp mặt họ rồi... Yên tâm yên tâm, ta sẽ không bỏ nghĩa phụ ở đây một mình đâu...
Một lát sau, một thiếu niên đầu kỳ lân sừng rồng thân người bước xuống từ Thú Giới, bước đến tế đàn, thiếu niên đó chính là Long Kỳ Lân. Hắn mặc một bộ xiêm y màu đen, nạm vàng khảm ngọc, xa hoa không sao diễn tả được bằng lời.
Hồ Linh Như quan sát trên dưới hắn một lượt, cười lạnh nói:
- Ngươi ở Thú Giới giàu sang phú quý, địa vị cũng cao cao tại thượng, còn Yên Nhi bị bị ngươi bỏ mặc ấp trứng ở Đại Hắc Sơn, con cái đã thành đàn rồi. Ngươi cũng không sợ Công Điểu biết được, dụ dỗ thê tử ngươi đi mất à!
Long Kỳ Lân cười xòa nói:
- Một mình nghĩa phụ ta quản lý không xuể Thú Giới, cho nên ta phải ở lại hỗ trợ xử lý, muốn quay về mà nghĩa phụ không chịu thả về. Ta và Yên Nhi chuyện tốt đã thành, Nam Đế cũng cho phép qua lại rồi! Vả lại, Thú Tộc khắp thiên hạ này đều do ta quản lý, ai dám đào góc tường nhà ta chứ?
Linh Dục Tú nói:
- Long Hao coi ngươi là nghĩa tử, đồng thời ngươi còn là người được quốc sư chiếu cố, đương nhiên hắn sẽ không chịu thả ngươi về.
Lúc này Long Kỳ Lân mới chú ý đến nàng, vội vàng hành lễ:
- Bệ hạ.
Linh Dục Tú nói:
- Không cần đa lễ. Quốc sư thấy ngươi đã trưởng thành rồi, cho nên mới thả ngươi ra ngoài, để ngươi đi lập nghiệp lớn. Những năm gần đây, ngươi đi theo Long Hao tu hành, có lẽ cũng có thành tựu. Vừa rồi tiểu công chúa của Thiên Chân Cung nói, ngươi có thể đối phó với chuyển thế thân Đào Tú Hà của Cung Thiên Tôn, bởi vậy nên mới mời ngươi quay về.
Long Kỳ Lân nhìn về phía Hùng Kỳ Nhi, lập tức nhận ra nàng. Hùng Kì Nhi chạy đến, nhảy cẵng lên hoan hô:
~ Trượt nào! Trượt nào!
Long Kỳ Lân bất đắc dĩ nói:
- Bây giờ ngươi là người đứng đầu của Chân Thiên Cung, ta cũng là thiếu chủ của Thú Giới, sao có thể làm ra được chuyện không có thể diện thế được?
- Trượt nào!
Hùng Kỳ Nhi chém đỉnh chặt sắt kiên trì nói.
Long Kỳ Lân đành phải hiện chân thân, hóa thành con quái vật với cái đầu khổng lồ, sau đó nhấc cái đuôi lên, tạo thành hình chiếc cầu trượt vòng cung.
Hùng Kỳ Nhi nhanh chân nhanh tay bò lên chóp đuôi, trượt từ trên đó xuống. Long Kỳ Lân hạ người xuống, để nữ tử này trượt trên lưng hẳn, sau đó theo quán tính bay lên không trung. Nàng không ngừng cười khanh khách, tiếp đó lại rơi xuống dưới.
Mà đâu chỉ đơn giản trượt có một lượt là xong. Hùng Kỳ Nhi trượt một hồi lâu mà vẫn không dừng lại, Linh Dục Tú đành bất đắc dĩ nói:
- Ái khanh, chính sự quan trọng hơn.
Hùng Kỳ Nhi vội vàng dừng lại, sắc mặt đỏ bừng.
Long Kỳ Lân lại biến thành thiếu niên hùng tráng, nói:
- Lúc nàng còn nhỏ, giáo chủ không muốn dỗ dành nàng, mà ta thì chỉ biết dỗ nàng chơi như vậy. Hiện giờ Đào Tú Hà kia đang ở đâu? Xử lý nàng xong ta sẽ đi gặp thê tử con cái, tránh để thật sự có tên Công Điểu gì đó đui mù...
Hùng Kỳ Nhi lấy Sinh Tử Bộ và tư liệu của Đào Tú Hà ra giao cho Long Kỳ Lân, hưng phấn nói:
- Ta đi cùng ngươi.
Long Kỳ Lân vội vàng nhìn về phía Linh Dục Tú, Linh Dục Tú cười nói:
- Long Phi nhiều năm rồi chưa quay về, cho nên cũng muốn về Tổ Đình gặp Yên Nhi và con cái, ái khanh để lần sau đi.
Hùng Kỳ Nhi đành phải từ bỏ.
Long Kỳ Lân lập tức lên đường đi đến 'Tâm Châu của Tân Đông Hải.
Tốc độ của hắn cực kỳ nhanh, mà tốc độ của hắn vốn đã vượt qua Tân Mục. Những năm nay khổ tu ở Thú Giới, hắn thử giúp đỡ Long Hao xây dựng nền văn minh Thú Giới, gây dựng nên rất nhiều sự nghiệp có tính khai sáng, bản lĩnh cực kỳ phi phàm.
Thời gian Tân Mục quay về Diên Khang khá ít, nhưng thỉnh thoảng hẳn lại bị đám người Hồ Linh Nhi gọi về ôn lại chuyện xưa, thành quả biến pháp của Diên Khang bên này lại cũng không hề tụt hậu.