Chương 2106: Luân hồi và Quy Khư (2)
Chương 2106: Luân hồi và Quy Khư (2)Chương 2106: Luân hồi và Quy Khư (2)
Tần Mục tỏ vẻ bất đắc dĩ, thở dài:
- Nương nương nói không sai, bây giờ ngươi đã vượt qua tầm hiểu biết của ta. Khi nhìn Khai Hoàng, nhìn Thái Đế, nhìn Hiểu Thiên Tôn, nhìn Hạo Thiên Tôn, ta có thể phỏng đoán ra được thực lực của bọn họ một cách rõ ràng, chỉ có duy nhất lúc đối mặt với ngươi ta lại không thể nhìn thấu được. Rốt cuộc Cổ Thần Thái Cực đã biến ngươi thành quái vật gì vậy chứ...
- Tiểu oan gia.
Cần cổ của Đế Hậu nương nương vặn một cái, phần trán xoay chuyển nửa vòng, cái ót chuyển đến phía trước, lộ ra gương mặt của Nguyên Mẫu phu nhân vô cùng quyến rũ:
- Không ngờ ngươi lại nói người ta là quái vật. Người ta muốn ăn ngươi, căn từng tấc da thịt của ngươi từng chút một...
Cái cổ của Đế Hậu nương nương lại quay ngược lại, sa sầm mặt mày nói:
- Tiện nhân, đừng có khiêu chiến giới hạn của bản cung!
- Ngươi có giới hạn sao?
Nguyên Mẫu phu nhân lại quay đầu lại, cười khanh khách:
- Ta chỉ mới nói một chút, chưa từng làm chuyện gì quá giới hạn, còn ngươi thì sao? Ngươi đã làm bao nhiêu chuyện khiến chính bản thân ngươi cũng cảm thấy buồn nôn hả? Tỷ tỷ, bản thân ngươi có thể đếm được không?
Hai người lại cãi nhau một phen, Tần Mục lặng lẽ lùi về phía sau, thầm nghĩ:
- Chỉ cần tốc độ đủ nhanh thì hẳn là có thể thoát khỏi nơi này...
Đột nhiên tiếng cãi vã dừng lại, Tần Mục lập tức biết không ổn, quả nhiên chỉ nhìn thấy gương mặt của Nguyên Mẫu phu nhân và Đế Hậu nương nương cùng hợp lại trên một gương mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn.
Tân Mục ho khan hai tiếng, nhìn bốn phía xung quanh, tán thưởng nói:
- Phong cảnh nơi này rất đẹp.
Đế Hậu nương nương cười lạnh một tiếng:
- Mục Thiên Tôn, ngươi truyền thụ toàn bộ đại đạo Luân Hồi cho ta, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống.
- Truyền lại cho ta, ta có thể cho ngươi sung sướng.
Nguyên Mẫu phu nhân hưng phấn nói.
Sắc mặt Tần Mục đen như đít nồi, dứt khoát ngồi xuống, nói:
- Bất kể là ta đắc tội với ai trong số hai người thì đều khó tránh khỏi cái chết. Hay là như này, ta truyền thụ đại đạo Luân Hồi, hai người các ngươi tự nghe lấy. Còn về việc ai trong các ngươi có thể lĩnh ngộ được trước, ai có thể giết chết người kia trước không liên quan đến ta nữa. Ý của hai vị thế nào?
Hắn không đợi hai người trả lời mà tự mình niệm tụng kinh văn. Đế Hậu nương nương lập tức cẩn thận lắng nghe, không dám bỏ qua bất kỳ một từ ngữ nào. Chưa qua bao lâu, nàng đã yên tĩnh lại, tất cả tỉnh thần đều đặt vào việc lĩnh ngộ đại đạo Luân Hồi.
Ánh mắt Tần Mục lóe lên, vừa niệm tụng vừa ngẩng đầu nhìn xung quanh, sắc mặt không khỏi xám ngoét như tro tàn.
Hắn chỉ nhìn thấy Tịnh Đế Song Liên đã hoàn toàn chìm vào bên trong Đại Uyên đen tối, càng chìm càng sâu, ngửa đầu nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy một đường chân trời. Hơn nữa, Tịnh Đế Song Liên còn đang không ngừng chìm xuống, không biết là muốn chìm đến đâu nữa.
Tân Mục nhìn những vì sao rơi ở bên ngoài cũng đang không ngừng bị hút vào trong Tịnh Đế Song Liên, rơi xuống Minh Hà của Đại Uyên, tâm trạng không khỏi âm thâm ảo não.
Tỷ muội Đế Hậu đang lĩnh ngộ đại đạo Luân Hồi, sớm muộn gì cũng sẽ tỉnh táo trở lại. Vả lại, bọn họ rất thông minh, mặc dù vẫn để hoa sen ở trạng thái mở ra, nhưng lại khiến cho hoa sen chìm vào sâu bên trong Đại Uyên, khiến cho Tân Mục không thể nào chạy thoát được.
Nếu như Tần Mục chạy thoát khỏi hoa sen, vậy thì hắn sẽ bị sức hút khủng bố của Đại Uyên Quy Khư giữ lấy, kéo đến nơi trong bóng tối không thể dự đoán trước được.
- Hai nữ nhân điên điên khùng khùng này hoàn toàn không biết được hai nàng không phải là hai người, mà là hai lối suy nghĩ ở trong một người.
Tân Mục lắc đầu, thầm nghĩ:
- Lần này ta tiêu đời chắc rồi, rơi đúng vào trong tay người duy nhất có thể khắc chế được ta. Nếu như Thần Nữ Quy Khư đã nắm giữ đóa hoa sen này, vậy thì e rằng cho dù là Khai Hoàng thành đạo cũng không phải đối thủ của nàng... Ừm, vậy thì rốt cuộc bên dưới Quy Khư có thứ gì?
Lòng hiếu kỳ của Tần Mục lại trỗi dậy. Hắn vừa niệm tụng kinh văn đại đạo Luân Hồi, vừa thò đầu ra ngó xuống dưới.
Ngay khoảnh khắc thò đầu ra khỏi hoa sen, hắn lập tức cảm nhận được đầu mình trở nên vô cùng nặng nề, lực hút không thể nào tưởng tượng được kéo đầu hắn đến mức dài ra, đồng thời nhiệt lượng vô biên cũng nhanh chóng vọt tới!
Tân Mục vội vàng thôi thúc pháp lực, kéo đầu của mình lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
- Bất kể là nhục thân của Đế Hậu hay là của Nguyên Mẫu thì ta đều đã nghiên cứu mấy chục năm. Đại đạo Quy Khư chia làm hai phương diện, một là hủy diệt, một là sinh ra. Mặc dù ta chưa từng dung hợp hai loại đại đạo này, nhưng cũng không đến nỗi bị Đại Uyên Quy Khư giết chết chứ?
Hắn ngẫm nghĩ, Cổ Thần Thái Cực dùng đại đạo Thái Cực dung hợp Đế Hậu và Nguyên Mẫu thành một người, nhưng bởi vì tư duy ý thức của hai người bất đồng, cho nên mới tạo thành Thân Nữ Quy Khư vừa sinh ra đã điên điên khùng khùng.
Vậy thì, nếu như hắn dùng đại đạo Thái Cực dung hợp đại đạo Quy Khư mà bản thân tu hành thì sẽ ra sao đây?
- Ta chỉ có một tư duy ý thức, đương nhiên không thể nào điên điên khùng khùng giống như Thân Nữ Quy Khư được.