Chương 2114: Quy Khư thần kỳ (2)
Chương 2114: Quy Khư thần kỳ (2)Chương 2114: Quy Khư thần kỳ (2)
Lực hấp dẫn trong Đại Uyên càng ngày càng nhỏ, tốc độ rơi xuống ngày càng chậm, Tần Mục tự biết đây là cơ hội khó có, cho nên lập tức nhanh chóng phóng xuống phía dưới!
Hắn không lựa chọn xuôi theo thủy triều lên trên để rời khỏi Đại Uyên, mà ngược lại còn nhân cơ hội lúc này để tới được nơi sâu nhất trong Đại Uyên!
Tốc độ chạy của hắn ngày càng nhanh, chỉ thấy ánh sáng phía trước dần trở nên dịu nhẹ, nhưng trong dịu nhẹ lại có mũi nhọn cực kỳ sắc bén giống như đao quang.
Tần Mục mở mi tâm mắt dọc ra, chỉ thấy dường như trong ánh sáng sắc bén ẩn chứa một nơi kỳ lạ hệt như là một đầm nước ánh sáng, chẳng qua nó cực kỳ khổng lồ mà thôi. Vả lại, Tịnh Đế Song Liên đang cắm rễ vào trong chính đâm nước đó.
Lúc này, thủy triều đã bắt đầu.
Những chùm ánh sáng lắng đọng lại trong Quy Khư bắt đầu dâng trào ra bên ngoài, tốc độ cũng ngày càng nhanh.
Tân Mục bị ép buộc tuôn ra ngoài theo thủy triều, nhưng từng chùm ánh sáng lại giống như lưỡi dao sắc bén, liên tục cắt lên người hắn, khiến cho hắn máu thịt be bét, tốc độ cũng ngày càng chậm.
Tân Mục ôm chặt rễ cây Tịnh Đế Song Liên, vịn xuống dưới từng chút một, cơ thể bị kéo đến mức không ngừng nát vụn, nhưng cũng không ngừng gây dựng lại dưới thần thông của hắn.
Sau khi bò không biết qua bao lâu, cuối cùng hắn cũng không thể kiên trì được nữa, đang muốn buông hai tay ra để thủy triều cuốn mình đi thì đột nhiên một sức mạnh to lớn bao phủ lấy hẳn, chống lại ánh sáng kia.
Tân Mục quay đầu lại nhìn, không ngờ chỉ thấy Đế Hậu nương nương ở đẳng sau hắn. Nữ tử này mọc ra bốn tay bốn chân, cũng đang bám lấy rễ cây của Tịnh Đế Song Liên, đi theo sau hắn bò xuống phía dưới.
Nếu so sánh thì pháp lực của Tần Mục kém hơn nàng rất nhiều, hơn nữa cho dù đã tham ngộ ra đại đạo Luân Hồi và đại đạo Quy Khư thì thực lực của hắn cũng không bằng Thần Nữ Quy Khư đã hợp thành một thể.
Thần Nữ Quy Khư chính là người thành đạo, cho nên mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều.
Giờ phút này, khuôn mặt của Đế Hậu nương nương lại mọc ra hai gương mặt, mà bốn con mắt trên hai gương mặt đều nhìn chăm chú vào đầm nước kia.
- Mục Thiên Tôn, không ngờ ngươi có thể tìm được nơi như thế này, ngay cả địa chủ là ta đây mà còn không biết dưới Quy Khư lại có bảo địa như thế, ngươi cũng đáng gờm đấy.
Giọng nói của Đế Hậu nương nương vang lên.
- Tình lang, ta bảo vệ ngươi, ngươi đi trước dò đường đi.
Nguyên Mẫu phu nhân cười ha hả nói.
Tần Mục hừ một tiếng, hắn biết bất kể là Đế Hậu hay là Nguyên Mẫu đều cho rằng thứ ở dưới Quy Khư cực kỳ nguy hiểm, cho nên mới muốn để hắn dò đường, nếu như quá nguy hiểm thì người chết cũng là Tần Mục.
- Ta vốn muốn thăm dò nơi này một phen, có sự giúp đỡ của Thần Nữ Quy Khư, †a cũng có thể giảm bớt một phần sức lực.
Hắn tiếp tục bò xuống phía dưới, thủy triều Quy Khư càng ngày càng kịch liệt, cho dù là Thân Nữ Quy Khư cũng không chịu được, không thể không dùng tất cả pháp lực và sức mạnh để chống lại đợt thủy triều này.
Hai người tiến lên một cách khó khăn, bò được không biết bao xa rồi, nhưng vẫn cách đầm nước kia rất xa.
Cuối cùng Thần Nữ Quy Khư không thể kiên trì được nữa, cơ thể không ngừng tan rã, tu vi nhanh chóng biến mất. Nguyên Mẫu phu nhân kêu lên:
- Dừng lại! Đợi sau khi thủy triều qua đi, chúng ta mới tiếp tục đi vào trong đó!
Tần Mục dừng lại, thủy triều kia tuôn ra càng ngày càng nhanh, hai người ôm chặt lấy rễ hoa sen, chống cự lại uy năng của thủy triều.
Tân Mục yên lặng thầm tính toán thời gian thủy triều rút xuống.
Chắc hẳn đợt thủy triều này triều cường, thời gian kéo dài lâu hơn một chút so với thủy triều hắn đã gặp trước đây, uy lực cũng mạnh hơn một chút, không biết nguyên nhân tạo thành thủy triều là gì.
Cuối cùng thì uy lực cuồn cuộn của thủy triều cũng dần dần nhỏ lại.
Ánh mắt Tần Mục lóe lên, tay chân lập tức hoạt động, nhanh chóng bò xuống đầm nước ở dưới đáy vực.
- Mục Thiên Tôn, ngươi không chạy thoát được đâu!
Giọng nói của Đế Hậu lại vang lên, cùng sử dụng tay chân với Nguyên Mẫu như một con nhện lớn tám chân nhanh chóng đuổi theo hắn.
Thủy triều bắt đầu hạ xuống, Tân Mục lập tức thở phào nhẹ nhõm, điên cuồng bò xuống phía dưới dọc theo rễ cây. Hắn chỉ thấy đầm nước kia giống như do năng lượng thuần túy tạo thành, càng đến gần thì ánh sáng phát ra càng rực rỡ. Đợi đến tới gần, hắn lập tức nhìn thấy đầm nước càng lúc càng lớn, không giống một đầm nước mà giống một vùng biển, một vùng biển năng lượng thuần túy.
Không chỉ có thế, hắn còn thấy được thứ mà trước nay chưa từng nhìn thấy!
Hắn bước trên lá sen.
Từng chiếc lá sen trôi lơ lửng ở trên mặt biển, ngay bên cạnh chính là Tịnh Đế Song Liên.
Tần Mục đi dọc theo rễ cây, tiếp tục dùng hết sức lực chạy như điên. Nhưng lúc này, xung quanh hắn đều là ánh sáng lóa mắt, mà trong ánh sáng ấy là vô số hình ảnh nhoáng lên một cái rồi biến mất.
Tần Mục giật mình, để ý kĩ những hình ảnh kia, thì thấy đó là toàn bộ vũ trụ hồng hoang!