Chương 2137: Đám tiểu yêu nhà Long Kỳ Lân
Chương 2137: Đám tiểu yêu nhà Long Kỳ LânChương 2137: Đám tiểu yêu nhà Long Kỳ Lân
Trước bọn họ, Nam Đế Chu Tước tự tiện làm chủ cũng như vậy, không thông báo cho Tân Mục mà đã trực tiếp tự làm phản. Nàng việc muốn mượn tay Hỏa Thiên Tôn để giúp bản thân thoát khỏi trói buộc của Cổ Thần, nhưng lại bị Hỏa Thiên Tôn trấn áp trong Phi Hương Điện.
Dù vậy, Tần Mục vẫn dùng hết khả năng tìm kiếm phương pháp phá giải Phi Hương Điện, hồi sinh Nam Đế Chu Tước.
Chỉ một điểm này thôi, Thiên Công Thổ Bá và Nam Đế đều mắc nợ Tân Mục rất nhiều.
Một lúc lâu sau, Tân Mục chán nản nói:
- Thổ Bá, cho dù như thế nào đi nữa, U Đô cũng không thể rơi vào tay Thiên Đình, nếu không ta cũng không có sức xoay chuyển trời đất. Ta hy vọng ngươi có thể sắp xếp ổn thỏa. Đây là lần cuối cùng Cổ Thần các ngươi tự mình quyết định, nếu sau khi ngươi thoát khỏi trói buộc của Cổ Thần, còn có những Cổ Thần khác học theo, đừng trách ta thấy chết mà không cứu.
Hắn thản nhiên nói:
- Khi đó, ta sẽ đứng nhìn các ngươi tự tìm đường chết.
Thổ Bá A Sửu lặng im phút chốc, nói:
- Đa tạ.
Tân Mục hừ một tiếng, phất tay áo rời đi, giọng nói truyền đến từ xa:
- Việc tới đây giết ngươi, Thiên Đình không cần dùng đến đại quân Thiên Đình, mấy vị Thiên Tôn là đủ. Ta sẽ cố gắng mời đám người Khai Hoàng đến trợ giúp. Có điều, nếu U Đô rơi vào tay Thiên Đình... Ha ha, lão tử sẽ trực tiếp quỳ gối trước mặt Hạo Thiên Tôn, đầu hàng nhận thua!
Bóng dáng hẳn xuyên qua nghiệp hỏa, biến mất không còn tăm tích.
Thiên Công đưa mắt nhìn hắn đi xa, khen:
- Bản lĩnh của Mục Thiên Tôn càng ngày càng xuất thân nhập hóa, ngay cả nghiệp hỏa cũng không sợ chút nào, tính cách quá ngông cuồng, ở trước mặt chúng †a mà cũng dám xưng là lão tử.
- Thực lực tu vi của hắn đã đạt đến trình độ Thiên Tôn, không kém mười Thiên Tôn là bao. Ta cũng dần không hiểu rõ bản lĩnh của hắn nữa rồi.
Thổ Bá A Sửu nói:
- Lần này hắn thật sự tức giận, ta có thể cảm nhận được bên trong đạo tâm của hẳn nhen nhóm lửa giận. Nếu không phải vừa rồi ngươi chạy tới, chắc là hắn muốn giơ nằm đấm đối đầu với ta, ra sức đánh ta một trận.
Thiên Công cười nói:
- Sao hắn dám chứ?
Thổ Bá A Sửu không nói gì.
Thiên Công tò mò hỏi:
- Làm thế nào mà hắn tránh được cảm ứng của đại đạo U Đô?
Thổ Bá A Sửu lắc đầu nói:
- Không biết. Có điều ta cảm ứng được, trong cơ thể hắn có một loại đại đạo kỳ dị. Loại đại đạo này giúp hắn ẩn giấu nhân quả tạo thành khi hồi sinh người chết. Ta có thể phát hiện ra điểm này, nhưng đại đạo U Đô thì không.
Thiên Công cười nói:
- Cảnh giới của ngươi cao thâm hơn †a, ta không hề nhìn thấy loại đại đạo này. Đạo hữu, ngươi cảm thấy Hư Thiên Tôn còn nhận A Sửu ngươi ư?
Thổ Bá A Sửu lặng im phút chốc, trên khuôn mặt vô cùng xấu xí nở một nụ cười:
- Nàng sẽ nhận. Mục đích nàng trở thành mười Thiên Tôn không phải là giết chết Thổ Bá, giải cứu phụ thân A Sửu ư?
Thiên Công khẽ nhíu mày, trong lòng có chút lo lắng.
Hắn ngẩng đầu nhìn lại, U Đô hiện giờ trở nên xơ xác tiêu điều, đã có không ít ma quái U Đô thừa dịp U Thiên Tôn không có ở đó mà trốn chạy, định đến nhân gian tránh né tai hoạ.
Tần Mục ra khỏi U Đô, đi tới nơi giao nhau giữa Thiên Hà và Minh Hà. Ở nơi đây, Thiên Hà chảy vào U Đô, hóa thành Minh Hà, rất nhiều ma quái và Ma Tộc U Đô lén chạy đến dương gian từ đây.
Hắn tới nơi này, chỉ thấy trong hồng thủy cuồn cuộn, vô số ma quái bơi lội, ngụp lặn trong sông, thậm chí cả Thiên Hà cũng bị nhuộm thành màu đen như mực!
U Đô không giống Huyền Đô. Con dân Huyền Đô cực kỳ kính yêu Thiên Công, bởi khi đại kiếp Huyền Đô giáng xuống không có mấy người trốn đi, trái lại liều chết đánh cược một lần, chống lại Thiên Đình.
Mà ma quái và Ma Tộc U Đô lại do trời đất sinh ra tuân theo đủ loại tâm tình tiêu cực, Ma Thần U Đô cũng tu luyện Ma Đạo, đối mặt với kiếp nạn U Đô, điều đầu tiên mà bọn họ nghĩ tới chính là chạy trốn.
- Mục Thiên Tôn!
Đột nhiên có người gọi hắn lại.
Tân Mục theo tiếng gọi nhìn lại, chỉ thấy Hư Thiên Tôn đứng trên mặt nước Thiên Hà, dưới chân là nước sông đen kịt, vô số ma quái ùa đến, nháo nhác sau lưng nàng, số lượng ngày càng nhiều, tạo thành đại quân Ma Tộc che khuất bầu trời. Tân Mục dừng bước, ánh mắt dừng lại trên gương mặt Hư Thiên Tôn, thản nhiên nói:
- Hư Thiên Tôn có gì chỉ giáo?
- Chỉ giáo thì ta không dám nhận, bàn về vai vế, ta còn phải gọi ngươi một tiếng thúc phụ.
Hư Thiên Tôn khẽ khom người, nói:
- Cung Thiên Tôn áp giải thúc phụ tới Quy Khư, chuẩn bị lấy thúc phụ lấp Hải Nhãn, mà nàng chậm chạp không về, Mục Thiên Tôn lại sống sót trở về, có lẽ nào Cung Thiên Tôn đã gặp điều gì bất trắc?
Tân Mục cười như không cười nói:
- Các ngươi sắp xếp nhiều tai mắt ở Diên Khang như vậy, Cung Thiên Tôn chết hay chưa, các ngươi còn không rõ hay sao?
Hư Thiên Tôn nói