Chương 2172: Không phải tư duy bình thường
Chương 2172: Không phải tư duy bình thườngChương 2172: Không phải tư duy bình thường
Trong tầng tầng huyễn cảnh sau đó, có cảnh tượng hắn ám sát Nguyệt Thiên Tôn, hắn chinh phạt Khai Hoàng, hắn đang cố gắng giết chết Lam Ngự Điền trên Thiên Hà, còn có cảnh tượng hắn nô dịch Nhân tộc của Nam Thiên.
Hỏa Thiên Tôn không thèm nhìn nữa, trực tiếp dùng pháp lực ngập trời đánh nát tất cả huyễn cảnh. Sau cùng, khi nhìn thấy Lãng Uyển, hắn không nói lời nào, đột nhiên ra tay đánh về phía nàng!
Pháp lực của hắn vượt qua Lãng Uyển rất nhiều, mặc dù đối phương là Tạo Vật Chủ có nhục thân mạnh mẽ, thần thức cũng là người đứng đầu duy nhất trên thế gian. Thái Đế chết, Cung Vân diệt, thần thức của Lãng Uyển trở nên độc nhất vô nhị. Nhưng pháp lực của nàng kém xa Hỏa Thiên Tôn. Trong các Thiên Tôn, pháp lực của Hỏa Thiên Tôn chỉ đứng sau Hạo Thiên Tôn và Thái Sơi
Dưới một đòn này, sắc mặt Lãng Uyển thay đổi, giơ tay lên lấy cứng chọi cứng.
Một âm thanh nổ tung vang lên, khí huyết không ngừng dao động, Hỏa Thiên Tôn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Không ngờ rằng pháp lực của Lãng Uyển lại không kém hắn bao nhiêu!
Hắn không nghĩ ngợi gì mà tiếp tục xông lên phía trước, đạo hỏa thiêu đốt hừng hực, ra tay tàn ác, đánh bay đủ loại thần thông của Lãng Uyển ở phía đối diện, lấy cứng chọi cứng, đạo pháp thần thông cực kỳ tinh diệu!
Hai người đều bị thương. Đột nhiên, Hỏa Thiên Tôn thâm giật mình, mà dường như Lãng Uyển ở phía đối diện cũng nhớ tới điều gì, hai người đồng thanh nói: - Ba gian nhà ở cầu Hư Không!
U Đô, hư không tâng thứ ba mươi lăm, Nguyệt Thiên Tôn ngồi trong hư không gảy dây đàn, ánh mắt dừng lại trên mười ngón tay đang nhảy múa của bản thân. Lãng Uyển đứng sau lưng nàng, thần thức trong mi tâm bùng nổ.
Mà trong U Đô, Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn cùng ra tay, liều chết đánh cược một phen.
Ba gian nhà ở cuối cầu Hư Không trong vùng đất Thái Hư vốn do Nguyệt Thiên Tôn và các tộc trưởng trưởng lão của dòng dõi Tạo Vật Chủ liên thủ chế tạo. Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn đã từng bị vây nhốt trong đó, tình thế cực kỳ ngàn cân treo sợi tóc.
Cùng lúc đó, trên không trung Tổ Đình, Hạo Thiên Tôn đứng dậy, tỏ vẻ nghi ngờ, ánh mắt xuyên thấu U Đô Tổ Đình, bước xuống khỏi Thiên Đình. Dưới cây thế giới, Khai Hoàng vươn người đứng dậy, y phục bay phân phật, bước ra khỏi thánh địa Hắc Mộc.
Trên không trung Tổ Đình vốn không thể nhìn thấy hư không, nhưng lúc này đây, tầng tầng lớp lớp hư không lại hiện lên rõ ràng.
Cảnh vật của Tổ Đình đã không còn hoang tàn như xưa. Rất nhiều chủng tộc của chư thiên vạn giới đã di chuyển đến Tổ Đình định cư phát triển. Tuy rằng là vì Tổ Đình thực sự quá rộng lớn, thành trì lác đác trong Tổ Đình không quá nổi bật, nhưng sinh linh các tộc trong Tổ Đình cũng không ít.
Giờ khắc này, chúng sinh định cư trong Tổ Đình ngẩng đầu lên, dõi mắt quan sát một cảnh tượng khiến bọn họ cả đời khó quên.
Tâng hư không vô cùng trong suốt xuất hiện thêm ba mươi sáu tâng, mà trong hư không tâng thứ ba mươi sáu, hai vùng Đại La Thiên hiện lên, đạo thụ rậm rạp xanh tươi, sánh ngang với cây thế giới ở phía xa.
Hai vùng Đại La Thiên, hai đạo thụ, hai đạo hoa, mỗi vùng đều tràn ngập đạo vận.
Đạo vận trong một vùng Đại La Thiên trong đó tản ra sức mạnh vô biên, vừa xuất hiện đã khiến trong lòng tất cả mọi người như bị núi đè, như bị thần linh áp đảo. Từng ngọn núi lớn đè lên thân thể bọn họ, thần linh đè trên linh hồn bọn họ, ép bọn họ xoay người, ép bọn họ quỳ xuống!
Đạo vận truyền đến từ vùng Đại La Thiên còn lại thì giống như thanh kiếm không gì không phá, chém về phía vị thần trong lòng bọn họ, dẹp tan núi lớn trên người bọn họ!
Hai vùng Đại La Thiên đang nhanh chóng di chuyển, tiếp cận lẫn nhau.
Chẳng mấy chốc, hai vùng Đại La Thiên này đã tới gân nhau, sau đó âm ầm va chạm. Trong tích tắc đụng độ, dường như có uy năng khủng bố không gì sánh nổi bạo phát, nhưng sinh linh bên trong Tổ Đình lại không cảm nhận được cỗ uy năng này.
Nguyên nhân là do khi hai vùng Đại La Thiên va chạm, uy lực từ vụ va chạm ấy rất khó thoát ra khỏi Chung Cực Hư Không. Trong quá trình truyền dẫn, Chung Cực Hư Không sẽ khiến uy năng thần thông của Đại La Thiên không ngừng suy giảm.
Đợi đến khi truyền ra khỏi Chung Cực Hư Không, lại trải qua sự bào mòn của ba mươi lăm tầng hư không, bởi vậy không thể tạo thành phá hoại đối với Tổ Đình.
Nhưng trong giao chiến ở Đại La Thiên, đạo pháp thần thông được thi triển ra lại khiến các sinh linh Tổ Đình nhìn đến hoa mắt chóng mặt. Bọn họ rất khó để hiểu, nhưng cũng nhìn thấy rất nhiều loại thần diệu trong đó.
Mỗi người nhìn ra một thứ khác nhau, chỉ là không ai có thể nhìn ra tất cả đạo diệu của Đại La Thiên.
Không nói hết được về Đại La Thiên, cũng không nói ra được về Đại La Thiên.
Dưới hai vùng Đại La Thiên, Hạo Thiên Tôn nhìn thấy Khai Hoàng, mà Khai Hoàng cũng nhìn thấy hắn.
Mỗi người đứng sừng sững trên một ngọn núi cao, đối diện nhau cách một khoảng không xa tít tắm.
- Trước bọn ta một bước, giết chết Thổ Bá. Tân Nghiệp, quả thật kế sách của các ngươi ngoài dự liệu, khiến ta có chút trở tay không kịp.
Hạo Thiên Tôn lộ ra vẻ tán thưởng, nói: