Chương 2180: Rõ như lòng bàn tay
Chương 2180: Rõ như lòng bàn tayChương 2180: Rõ như lòng bàn tay
-Thái Thủy, bọn ta kính ngươi ra đời sớm, bởi vậy gọi ngươi một tiếng đạo huynh! Nếu không phải ngươi xuất thế sớm, ngươi nên gọi bọn ta đạo huynh! Đừng có mà cậy già lên mặt! Bây giờ ngươi có tránh ra hay không?
Thái Thủy trong trứng giận dữ:
- Thái Dương đạo hữu, quản lý muội muội của ngươi đi! Tiên Thiên Ngũ Thái, Thái Dịch bị đoạt xá, Thái Sơ trở thành tay sai cho đám công tử thời tiền sử, Thái Tố bị Hạo Thiên Tôn giết chết, Ngũ Thái chỉ còn lại chúng ta! Các ngươi lại cấu kết với với Hạo Thiên Tôn và Thái Sơ làm việc xấu, Ngũ Thái chỉ còn lại mình ta quang minh lỗi lạc...
Ầm!
Thái Âm nương nương không thể nhịn được nữa, tinh vực Thái Cực hóa thành một dải ngân hà, cuốn quả trứng tròn này lên, đập ầm ầm xuống:
- Ngươi còn chưa xuất thế mà đã tới quản giáo bọn ta sao!
Thái Thủy bị đập đến mức choáng đầu hoa mắt, thất điên bát đảo, vỏ trứng hiện ra đủ loại đạo văn, chấn động ngân hà xung quanh. Hắn tức giận nói:
- Thái Cực, ta nể các ngươi có tâm chí lớn lao, tình nguyện phá xác xuất thế sớm, trải qua hồng trần mà thành đạo, vốn cho rằng các ngươi là người hiểu chuyện, không ngờ các ngươi lại ngu ngốc đến thế! Đừng nói thành đạo, ngay cả tính mạng của các ngươi cũng khó đảm bảo!
Thái Âm nương nương tức giận nói:
- Ca, Thái Thủy là một tên đần, bị hẳn cản lại ở nơi này, chúng ta không thể báo cáo kết quả trước mặt Hạo Thiên Tôn và Thái Sơ đạo huynh được. Nếu hắn đã u mê không tỉnh...
Cổ Thần Thái Dương do dự, khách khí nói:
- Thái Thủy đạo huynh, Ngũ Thái như thể tay chân, ngươi là huynh trưởng của bọn ta, nhưng Thái Sơ cũng là huynh trưởng của bọn ta. Kính xin đạo huynh nhường đường.
Thái Thủy trong trứng tức giận nói:
- Ta không nhường thì các ngươi sẽ bước qua xác ta phải không?
- Vậy thì đành phải bước qua xác ngươi thôi.
Cổ Thần Thái Dương và Thái Âm nương nương dắt tay, đuôi rắn của hai người quấn lấy nhau, thôi thúc Sa Bàn Thái Cực, toàn bộ tinh vực sôi trào!
Thái Thủy trong trứng rùng mình, vội vàng dùng chân đẩy trứng lăn lông lốc ra ngoài, nhưng vẫn nhớn nhác nói: - Ngay cả huynh trưởng cũng giết, các ngươi thật hung ác! Mục Thiên Tôn, ngươi còn chưa nói cho ta biết hai tên này hung ác như vậy đâu... Á?
Hắn kinh ngạc hô một tiếng, đột nhiên chỉ cảm thấy hai chân lành lạnh, chẳng biết từ lúc nào, đôi chân của hắn đã xuyên qua vỏ trứng, đang đội trứng ba chân bốn cẳng chạy như điên!
Vừa rồi của Thái Âm nương nương đã đập vỡ vỏ trứng của hắn. Hắn gấp gáp quá, cho nên hai chân cũng đạp thủng vỏ trứng của mình thành hai cái lỗ luôn.
- Ta xong đời rồi...
Thái Thủy choáng váng, lúc chạy trên đường chỉ thấy vỏ trứng xung quanh "răng rắc răng rắc" nứt ra, bị ánh sáng của tinh vực Thái Cực ở bên ngoài chiếu vào.
Giọng nói của Thái Thủy trong trứng mang theo tiếng khóc nức nở, vừa tiếp tục đội vỏ trứng chạy như điên, vừa cố gắng sửa chữa vỏ trứng. Nhưng sức mạnh từ bên ngoài tinh vực Thái Cực truyền đến càng ngày càng bàng bạc, khiến lớp vỏ của quả trứng tròn nứt toác, cho dù sửa chữa cũng không kịp.
- Dịch trứng của ta sắp chảy ra rồi!
Hắn khóc thành tiếng.
Vỏ trứng rạn nứt, nguyên dịch Thái Thủy trong trứng cũng bắt đầu tuôn ra theo khe hở dưới chân hắn.
Thái Thủy khóc không ra nước mắt, sau đó hít sâu một hơi, hút một mạch sạch sẽ tất cả nguyên dịch trong vỏ trứng!
- Một giọt cũng không thể lãng phí!
Hắn cố nén nước mắt, liếm dịch trứng ở khóe miệng, sau đó cầm một mảnh vỏ trứng rơi ra lên, nhét vào trong miệng, nhai rôm rốp mấy cái rồi ngẩng cổ nuốt xuống.
- Cái tên Mục Thiên Tôn xấu xa có ý đồ với vỏ trứng của ta từ lâu, ta một mảnh cũng không thể để cho hắn!
Rắc...
Vỏ trứng vỡ tan, Thái Thủy vội vàng vơ vét xung quanh, cầm tất cả vỏ trứng lên, ôm vào trong ngực, không ngừng nhét vào trong miệng.
Hai vị Cổ Thần Thái Cực khí thế ào ạt đánh tới, vừa đuổi tới phía trước thì thấy một nam tử áo xanh to béo, bẩn thỉu, bên hông còn đeo một vòng vỏ trứng chưa rơi, trong ngực đang ôm một đống vỏ trứng điên cuồng gặm, mãnh liệt nuốt xuống.
Vì hắn nuốt nguyên dịch trong trứng, năng lượng tích luỹ trong những nguyên dịch này không thể hoàn toàn luyện hóa, chỉ có thể tích góp ở trong người, hơn nữa lại ăn nhiều vỏ trứng như vậy, cho nên khiến thân thể mập mạp.
Hơn nữa, hắn vẫn đang tiếp tục béo, lấy tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy hắn đang dần trở nên tròn xoe. Có điều xét về tướng mạo, nếu hẳn có thể gây đi vài vòng thì cũng có thể được gọi là một nam tử phong thần tuấn lãng mỹ. Tiếc rằng hắn không nỡ bỏ nguyên dịch Thái Thủy và vỏ trứng Thái Thủy của mình, cho dù không tiêu hóa được cũng phải liều mạng ăn hết.
- Thái Thủy đi theo Mục Thiên Tôn quá lâu, quả nhiên đã điên rồi, ngay cả vỏ trứng của mình cũng ăn!
Thái Âm nương nương cười giễu một tiếng, ra tay vô cùng ngoan độc về phía tên mập mạp đang mặc chiếc váy vỏ trứng kia:
- Vừa nãy nghe ngươi giảng giải một đống lý thuyết đại đạo, ta còn tưởng rằng ngươi ra vẻ đạo mạo lắm, không ngờ lại hèn hạ như vậy!