Chương 2183: Thắng bại chỉ trong chớp mắt
Chương 2183: Thắng bại chỉ trong chớp mắtChương 2183: Thắng bại chỉ trong chớp mắt
- Nguy to rồi, U Thiên Tôn lấy món thần khí này ra để đối phó Tổ Thần Vương! Nhục thân U Thiên Tôn tuy yếu, nhưng thân thể thần khí lại mạnh, món thần khí này đủ để bù đắp nhược điểm của hẳn, để nguyên thân mạnh nhất của hắn có đất dụng võ!
Tuy rằng đã đoán ra ý đồ của U Thiên Tôn, nhưng Hư Thiên Tôn cũng không định tiến đến trợ giúp Tổ Thần Vương, thầm nghĩ:
- Nhục thân của Thổ Bá vẫn quan trọng hơn!
Nguyên thần của nàng chụp lên đầu Thổ Bá, vừa chạm đến, đột nhiên đầu Thổ Bá sụp đổ, từng mảnh vỡ có kích cỡ bằng chư thiên thế giới rụng xuống.
Hư Thiên Tôn giật mình, lộ ra vẻ không thể tin được.
Không ngờ nhục thân của Thổ Bá lại trống rỗng!
Ánh mắt nàng nhìn xuống dưới, chỉ thấy bên trong nhục thân Thổ Bá vô cùng to lớn là một vùng trống không, chỉ còn một lớp vỏ ngoài!
- Huyết nhục của Thổ Bá đâu rồi?
Nàng không khỏi phát điên lên, ngay sau đó nhìn thấy vô số nghiệp hỏa trong cơ thể Thổ Bá cháy hừng hực, hội tụ thành một chìm nghiệp hỏa màu đỏ vàng. Bên trong nghiệp hỏa, một bóng dáng đang thiêu đốt trong ngọn lửa.
Nàng hơi giật mình, nhìn về phía nam tử trong nghiệp hỏa, đó là Thổ Bá A Sửu.
Ánh mắt nàng dời đi, nhìn xuống dưới chân Thổ Bá, nơi đó là Ngọc Tỏa Quan.
A Sửu trong Ngọc Tỏa Quan và A Sửu trong cơ thể Thổ Bá là cùng một người, chẳng qua do đại pháp lực bóp méo không gian U Đô, cho nên thoạt nhìn mới có hai 'A Sửu".
Một bên khác, Tân Mục đã tới nơi dưới bàn chân của Thổ Bá, cất bước đi vào Ngọc Tỏa Quan.
Bên trong Ngọc Tỏa Quan, Lang Hiên Thần Hoàng ngồi trên một tấm bia công đức trong nghiệp hỏa, hai tay đặt dưới mông, quơ hai chân, thản nhiên tự đắc nhìn hắn đi vào bên trong:
- Mục Thiên Tôn, ngươi tới tìm Thổ Bá A Sửu hay tới tìm chuyển thế thân của Thiên Công?
Lang Hiên Thần Hoàng mỉm cười, thản nhiên nói:
- Ngươi đến muộn rồi. Hạo Thiên Tôn đệ ta đã sớm tính được ngươi sẽ tới đây, tính được mưu kế của Thổ Bá, mưu kế của Thiên Công. Hắn hiểu rõ tất cả về ngươi như lòng bàn tay! Tân Mục đi vào cánh rừng nghiệp hỏa phía trước, ánh mắt lóe lên, trâm giọng nói:
- Thổ Bá A Sửu đâu?
Lang Hiên Thần Hoàng vẫn ngồi trên tấm bia công đức trong nghiệp hỏa quơ hai chân, cười nói:
- Ngươi chỉ hỏi A Sửu mà không hỏi Thiên Công ư? Mục Thiên Tôn, Thổ Bá A Sửu nằm trong tay ta, chuyển thế thân của Thiên Công cũng nằm trong tay ta. Thiên Công nghe được lời ngươi nói sẽ đau lòng lắm đấy.
Tân Mục mỉm cười, hỏi:
- Vậy thì Thiên Công đâu?
Lang Hiên Thần Hoàng phất tay, đột nhiên chỉ thấy một sợi dây thừng vàng rủ xuống từ giữa không trung, hai tay Thiên Công bị cột sau lưng, buộc cùng một chỗ với hai chân, bị dây thừng vàng treo giữa không trung. Phía dưới chính là nghiệp hỏa trong cánh rừng đang không ngừng thiêu đốt, vừa khéo có thể đốt đến Thiên Công.
Tân Mục ngẩng đầu nhìn, cho dù bị đốt đến không còn hình dáng, nhưng tốt xấu gì Thiên Công vẫn còn sống, vì vậy tiếp tục nói:
- Vậy thì Thổ Bá A Sửu đâu?
Lang Hiên Thần Hoàng lại vỗ tay một cái, lại có một sợi dây thừng vàng từ trên bầu trời buông xuống, kéo lấy Thổ Bá A Sửu cũng bị buộc chặt như Thiên Công.
Tần Mục nhịn không được cười nói:
- Đáng đời!
Lang Hiên Thần Hoàng tò mò nói:
- Hình như Mục Thiên Tôn không lo lắng cho bọn họ một chút nào thì phải.
- Lo lắng ư?
Tân Mục thản nhiên nói: - Năm đó bọn họ chủ động muốn chết, tìm đủ mọi cách để được chết, chưa từng hỏi ý kiến ta, hại ta chẳng những muốn dùng tính mạng của bản thân liều mạng vì bọn họ, còn muốn liên lụy tới tính mạng của bằng hữu ta. Nếu liên lụy đến tính mạng ta thì cũng thôi đi, nhưng lại còn khiến bằng hữu của ta cũng liều mạng vì hai người chết tiệt bọn họ. Ta khó chịu lắm đấy. Thần Hoàng có roi không? Thay ta quất bọn họ vài roil
Ánh mắt Lang Hiên Thần Hoàng nhìn chằm chằm vào hắn, trong tay áo rơi ra một cây roi. Hắn không hề quay đầu lại, chỉ "vút" một tiếng quất lên người Thiên Công.
- Đánh hay lắm!
Tân Mục reo hò.
Lang Hiên Thân Hoàng buông tay ra, cây roi tự động bay lên, quất bôm bopps liên tục về phía Thiên Công và A Sửu đang bị treo. Ba mắt Tân Mục sáng lên, reo hò không ngớt, trong lòng cảm thấy vô cùng sáng khoái.
Lang Hiên Thần Hoàng thấy hắn không giống giả bộ, nghỉ ngờ nói:
- Mục Thiên Tôn, hình như ngươi không đau lòng vì bọn họ.
- Đau lòng ư? Mơ đi!
Tân Mục tức giận nói:
- Hai lão già kia tự mình tìm đường chết, chết rồi thì cũng thôi đi, sau khi hồi sinh, tốt xấu gì thì thực lực cũng không kém lúc trước là mấy! Nhưng sau khi hồi sinh thì hai người bọn họ lại bị một chiêu của ngươi bắt hàng, thật khiến ta thất vọng!
Thiên Công vô cùng xấu hổ.
Quả thật thực lực của hắn bây giờ kém xa đời trước.
Còn về phần Thổ Bá A Sửu, vì thiếu mất ba hồn đi nên chưa được Tần Mục hồi sinh. Trong cơ thể không có tư duy ý thức, bởi vậy không có cảm giác gì về lời nói của Tân Mục.
Ánh mắt Lang Hiên Thần Hoàng lóe sáng, cười nói:
- Nếu không thì giết bọn họ đi?