Chương 2206: Hạo Thiên Tôn cứu mẫu thân (2)
Chương 2206: Hạo Thiên Tôn cứu mẫu thân (2)Chương 2206: Hạo Thiên Tôn cứu mẫu thân (2)
Chỉ riêng pháp lực hắn cũng đã kém hơn rất nhiều, còn đạo pháp thần thông cũng cách nhau tương đối xa.
Dư Thương Khất giống như con báo bị thương, yên lặng đi trong núi non trùng điệp, tránh né Vương Tiên Nhân. Hắn cảm thấy bản thân giống như một con chuột, mà Vương Mộc Nhiên chính là mèo, rất hứng thú với việc vờn hắn, đợi đến lúc chơi chán sẽ nuốt trọn hắn.
Hắn đi đến bờ Dũng Giang, đang muốn rửa sạch vết máu trên người, lúc này, hắn lại nhìn thấy tên Vương Tiên Nhân kia.
Vương Mộc Nhiên ngồi bên bờ sông, bên cạnh có một người đang câu cá, Vương Tiên Nhân buồn bực ngán ngẩm ném cục đá lên mặt sông chỗ bong bóng cá nổi lên, mỗi lần đều chính xác đập trên bong bóng cá.
Người câu cá giận mà không dám nói gì, dựng râu trừng mắt.
Dư Thương Khất nghiến răng, bẻ hướng.
Lại qua mấy ngày nữa, hắn lẻn vào thành Bá Châu Diên Khang, còn chưa kịp thư thả đã lại nhìn thấy Vương Mộc Nhiên.
Vương Mộc Nhiên đang uống sữa đậu bên đường. Hắn kiêu ngạo bướng bỉnh, không hòa hợp với người khác, khí tràng cổ quái, ngồi ở chỗ đó, cửa hàng sữa đậu không có một vị khách nào khác.
Dư Thương Khất quát to một tiếng, xông về phía cầu Linh Năng Đối Thiên của Bá Châu. Hắn quay đầu nhìn lại, Vương Mộc Nhiên đặt tiền sữa đậu xuống, chậm rãi đi tới cầu Linh Năng Đối Thiên.
- Chỉ cân ta ra khỏi Diên Khang, trở lại Thiên Đình, ta sẽ khiến tên này sống không bằng chết!
Dư Thương Khất soát vé xong, chui vào trong cầu.
Đầu bên kia của cây cầu là Lan Thương Thiên, một chư thiên của Nam Thiên.
Dư Thương Khất nhanh chóng bỏ chạy, xông đến một cây cầu Linh Năng Đối Thiên khác của Lan Thương Thiên. Đằng sau, Vương Mộc Nhiên vẫn đang đi theo hắn, sau đó đột nhiên đánh một chưởng tới.
Dư Thương Khất ra sức ngăn cản, nhưng không ngăn được, bị đánh đến mức đổ máu, lăn lông lốc, ngay sau đó nhảy lên, tiếp tục chạy trốn.
Hắn không ngừng chạy trốn trong từng chư thiên ở Nam Thiên, không biết qua bao lâu, chạy trốn không biết bao xa, trải qua mấy chục chư thiên. Đột nhiên, hắn lăn lông lốc lao ra khỏi một cây cầu Linh Năng Đối Thiên, chỉ thấy phía trước xuất hiện một bức tượng thân vô cùng đồ sô, cao chót vót.
Bức tượng thần kia là tượng thần của Hỏa Thiên Tôn. Nó nguy nga hùng vĩ, sau đầu tượng thần là Hỏa Diễm Luân đồ sộ vạn trượng, đang có không ít Thần Thông Giả leo lên trên Hỏa Diễm Luân, thanh tẩy bụi bặm trên Hỏa Diễm Luân.
Bức tượng thần này đã từng bị Tần Mục phá hủy, nhưng về sau được xây dựng lại lần nữa, cao lớn, nguy nga hơn lúc trước.
Dư Thương Khất vừa mừng vừa sợ, nằm trong vũng máu, khàn giọng la lên:
- Ta là Lang Hiên Thần Hoàng! Ta là Lang Hiên Thần Hoàng! Bị đạo chích của Diên Khang truy sát đến đây! Viêm Nhai Tửi Viêm Nhai Tử đâu rồi? Nhanh đi báo tin cho Hỏa Thiên Tôn!
Nơi này là Hỏa Thiên Cung của Hỏa Thiên Tôn ở Nam Thiên, vô cùng xa hoa, tráng lệ. Đại đệ tử Viêm Nhai Tử của Hỏa Thiên Tôn trấn giữ nơi này, nghe tin lập tức chạy đến, nghe Dư Thương Khất tự báo danh tính, sắc mặt không khỏi thay đổi, cao giọng quát:
- Người đâu, bảo vệ Thần Hoàng! Nhanh chóng báo tin cho Hỏa Thiên Tôn!...
Trên không Đại Uyên Quy Khư, hai "Hạo Thiên Tôn" đứng cùng với nhau, trong đó một "Hạo Thiên Tôn" với nhục thân nát bươm, hắn là thân thể Quy Khư vẫn chưa thành đạo của Hạo Thiên Tôn.
Trong trận chiến U Đô, hắn bị Linh Ngọc Thượng Tôn đả thương nặng, trốn vào Quy Khư, từ không trung rơi xuống, nặng nề nện vào trong biệt cung của Đế Hậu, bẹp dí thành một bãi bùn nhão.
Khi đó, thương thế của hẳn cực nặng, bùn nhão nhúc nhích, thân thể vừa mới gây dựng lại, ngay sau đó lại tan thành một bãi bùn nhão.
Thiên Luân Vạn Đạo cũng bị Linh Ngọc Thượng Tôn đánh vỡ tan, đag điên cuồng di chuyển quanh bãi bùn nhão này. Hắn luyện hóa Thần Nữ Thái Tố, có được toàn bộ đạo pháp của Thái Tố. Hắn dùng đại đạo Thái Tố tu sửa Thiên Luân Vạn Đạo, để Thiên Luân dần dần hoàn chỉnh.
Thiên Luân dần luyện hóa đòn đánh tích chứa uy năng đại đạo Thái Sơ của Linh Ngọc Thượng Tôn. Qua rất lâu sau, hắn mới miễn cưỡng trấn áp được thương thế, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Khi hắn định trở lại U Đô nắm giữ chiến cuộc, thế nhưng ánh sáng cuồng bạo trong Đại Uyên Quy Khư xông lên phía trên, thuỷ triều bạo phát.
Hắn nhìn thấy nút thắt dây đỏ.
Trong thuỷ triều có năm sợi dây đỏ kết thành một loại ấn pháp cổ quái, không biết đang phong tỏa vật gì mà ngay cả thuỷ triều Khư cũng không thể phá hủy.
Tịnh Đế Song Liên trong Đại Uyên từ từ bay lên, cánh hoa sen xoay tròn, tỏa ra, bên trong vang lên tiếng kêu gào thảm thiết của Đế Hậu:
~- Mục Thiên Tôn...
Tiếng nói của Nguyên Mẫu phu nhân cũng truyền tới:
- Tỷ tỷ, ngươi có gọi rách cổ họng thì tình nhân của ngươi cũng sẽ không trở lại cứu ngươi. Nút thắt dây đỏ của Mục Thiên Tôn không hề có biến hóa gì, chỉ cần ngươi bị ta nuốt trọn, ta sẽ có thể trở thành Thần Nữ Quy Khư, thoát khỏi nút thắt dây đỏ của hắn! Tỷ tỷ, ngươi chết đi thôi!
Lúc này, Hạo Thiên Tôn nở nụ cười, hắn biết mình chắc chắn sẽ trở thành vua của vũ trụ Hồng Hoang, giành được thắng lợi cuối cùng, cho dù võ lực của Thái Sơ phụ thân hắn mạnh mẽ thế nào cũng không phản kháng được hẳn. Hiện tại trận chiến U Đô đã qua hơn mười ngày, nhục thân thành đạo của hắn đích thân đến đây là vì cứu mẫu thân hắn - Nguyên Mẫu phu nhân.