Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2167 - Chương 2214: Ta Có Một Ước Mơ

Chương 2214: Ta có một ước mơ Chương 2214: Ta có một ước mơChương 2214: Ta có một ước mơ

(Phần của Ngọc Thần Tử)

Hạo Thiên Tôn cười nói:

- Mạnh Thiên Sư, Ngọc Thần Tử là sư điệt của ngươi, sao vừa gặp mặt đã muốn giết hắn?

Mạnh Vân Quy vội vàng khom người cúi lạy, nói:

- Thần đi theo đạo chủ học tập thuật số của Đạo Môn, tỉnh thông tính toán. Thần lại còn học Họa Đạo từ chỗ Văn Xương Tỉnh Quân suốt trăm năm, từng để trên dưới một trăm vị Thần Ma tinh thông Đạo Họa dò xét Mục Thiên Tôn, vẽ ra tất cả những chỉ tiết nhỏ trong cử chỉ, biểu cảm của hắn, hiểu biết của thần về Mục Thiên Tôn, thậm chí vượt qua hiểu biết của Mục Thiên Tôn về chính bản thân hắn! Mục Thiên Tôn là loại người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chỉ cần còn có một chút cơ hội sống, hắn nhất định sẽ đổ máu chiến đấu đến cùng! Mà tất cả thủ đoạn, thần thái, vẻ mặt của hắn đều có thể làm giả!

Hắn lạnh lùng liếc nhìn những Thân Ma tinh thông Họa Đạo trong ngự thư phòng:

- Những họa sư này đều là những kẻ vô tích sự, chỉ dựa vào những dòng chữ trong thư xin hàng nhìn ra tâm tư lúc Mục Thiên Tôn viết thư xin hàng, nói chuyện viển vông! Mục Thiên Tôn đã có thể ngụy trang tình cảm của bản thân, truyền tình cảm giả tạo vào trong thư họa. Chữ hắn viết, một chữ cũng không thể tin!

Ánh mắt hắn lại dừng lại trên người Ngọc Thần Tử, cười lạnh nói:

- Mục Thiên Tôn phái hắn tới chính là để diễn trò! Kế sách trước mắt, giết Ngọc Thần Tử trước, để đầu hắn trong hộp ngọc, đưa đến cho Mục Thiên Tôn!

Bàn tay hẳn giơ lên cao, chém xuống không khí, nói:

- Bệ hạ hãy lệnh cho Hư Thiên Tôn tiêu diệt một nửa dân số Diên Khang để cảnh cáo hắn, đây chính là kết cục lừa gạt bệ hạ!

Hạo Thiên Tôn cau mày.

Ngọc Thần Tử khẽ mỉm cười, không nói gì.

Mạnh Vân Quy lớn tiếng nói:

- Bệ hạ, ân uy đi đôi với thực hiện, vậy thiên hạ mới thái bình! Đối phó Mục Thiên Tôn cần giết gà dọa khi!

- Trẫm chỉ sợ hắn cá chết lưới rách thôi.

Hạo Thiên Tôn lắc đầu:

- Mạnh Thiên Sư, Mục Thiên Tôn không có bất cứ ràng buộc gì mới là Mục Thiên Tôn đáng sợ nhất. Ngươi bảo trẫm thoáng cái tiêu diệt một nửa dân số Diên Khang, ngươi lại không nghĩ đến, hắn vẫn là đại pháp sư vạn kiếp bất diệt. Dồn ép hẳn, hẳn hồi sinh những người kia, đốt cháy đạo tâm, liều mạng đến cùng với trẫm thì trẫm nên làm gì?

Mạnh Vân Quy nhướng mày, đang định nói, Hạo Thiên Tôn giơ tay lên, lạnh nhạt nói:

- Cái trẫm muốn là một Mục Thiên Tôn giống như con rối, một Mục Thiên Tôn đạo tâm tan rã. Dồn ép quá chặt, trái lại sẽ khiến hắn bùng cháy ý chí chiến đấu, nếu hắn vứt bỏ Diên Khang, dẫn đám người Lăng, Nguyệt, U, Lãng liều chết một trận, ha ha, bên trong Thiên Đình, ai dám nói mình có thể bảo toàn bản thân?

Hắn đứng dậy đi đến:

- Ngươi vẫn luôn không hiểu một đạo lí. Trấm không chỉ muốn giết người diệt tâm, mà còn muốn thu được lợi ích lớn nhất! Cái trâm muốn không chỉ là đạo tâm Mục Thiên Tôn vỡ nát, thân phục dưới chân ta, trẫm còn muốn một Diên Khang hoàn chỉnh!

Mạnh Vân Quy cau mày.

Hạo Thiên Tôn ném thư xin hàng qua, cười nói:

- Ngươi đến đây đọc thư xin hàng của Mục Thiên Tôn thử xem. Một Diên Khang bị phá hủy, không đáng giá một đồng, nhưng một Diên Khang đầu hàng, có thể đảm bảo thiên hạ của trẫm muôn đời thái bình!

Mạnh Vân Quy mở thư xin hàng, đọc cẩn thận, lúc đọc đến "đã đồng sàng cộng chậm' thì không khỏi hơi nhíu mày.

- Mạnh Thiên Sư, ngươi đã thống kê qua Thiên Tệ lưu động, cũng lo nghĩ về kinh tế Thiên Đình, cảm thấy Thiên Tệ sợ rằng sắp mất giá, chèo chống không được trăm năm.

Hạo Thiên Tôn chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói:

- Thiên Tệ mất giá, chư thiên vạn giới sẽ tạo phản làm loạn, không chỉ ngươi đau đầu, trẫm cũng đau đầu. Nhưng chỉ cần Diên Khang rơi vào tay trẫm là có thể lấp bằng cái hố Thiên Tệ này! Không những có thể lấp bằng mà còn có thể nắm giữ hoàn toàn kinh tế và tài nguyên của chư thiên vạn giới! Nắm kinh tế, nắm tài nguyên, ai còn có thể phản kháng được trẫm?

Mạnh Vân Quy khép thư xin hàng lại, cảm khái nói:

- Ý bệ hạ là muốn mượn cơ hội chiếm lấy Diên Khang, hoàn toàn nắm giữ chư thiên vạn giới? Bệ hạ hùng tài vĩ lược, thần không sánh kịp.

Hạo Thiên Tôn cười nói:

- Tầm nhìn của ngươi quá hạn hẹp, ngươi chưa ngồi trên vị trí này của trẫm, cho nên không nhìn thấy những thứ này.

Mạnh Vân Quy trầm ngâm nói:

- Bệ hạ nắm giữ kinh tế và tài nguyên của chư thiên vạn giới, những Thiên Tôn khác có thể đồng ý sao? Tài nguyên Nam Thiên nằm trong tay Hỏa Thiên Tôn, tài nguyên Đông Thiên nằm trong tay thái thượng hoàng, tài nguyên Bắc Thiên nằm trong tay thái hậu, Huyền Đô nằm trong tay Tổ Thần Vương, Tây Thiên nằm trong tay bệ hạ. Sao bọn họ có thể chịu giao quyền lớn?

Hạo Thiên Tôn cười lạnh một tiếng:

- Chỉ cần nắm giữ được Diên Khang thì không phải do bọn họ quyết định! Năm đó, thái thượng hoàng phản kháng Tạo Vật Chủ, mượn sức mạnh của Cổ Thần khác mới san bằng được Tạo Vật Chủ, ngồi lên vị trí Thiên Đế. Hắn cắt đất phong chư hầu, chia vũ trụ Hồng Hoang cho những vị Cổ Thần lập công, giúp những Cổ Thần kia mỗi người cát cứ một phương, không ngừng chiến loạn. Nhưng trãm không giống hắn!
Bình Luận (0)
Comment