Chương 2219: Một con chó ngoan
Chương 2219: Một con chó ngoanChương 2219: Một con chó ngoan
Hắn vừa dứt lời, chư vị Thiên Tôn ở lại trong Lăng Tiêu Điện đều trâm mặc xuống, ánh mắt từng người lóe lên, nhìn Hỏa Thiên Tôn xử lý như thế nào.
Hỏa Thiên Tôn nâng chén, ngẩng đầu uống một hơi cạn sạch, nói:
- Bệ hạ nói đùa, thần làm sao dám muốn một nửa thiên hạ? Thần chỉ cần một nửa Diên Khang là được rồi, cái khác, một tấc đất thần cũng không cần.
Hạo Thiên Đế nở nụ cười, bắt gặp ánh mắt Hỏa Thiên Tôn.
- Ha ha ha hai
Hai người đột nhiên cười ha hả.
Các Thiên Tôn khác cũng cười theo, tiếng cười dần dần hạ xuống, Hạo Thiên Đế mỉm cười nói: - Tổ Thần Vương, ngươi muốn Diên Khang không?
Tổ Thần Vương khẽ khom người, cười nói:
- Thần phụng lệnh bệ hạ trấn thủ Huyền Đô, chỉ riêng Huyền Đô bao phủ chư thiên vạn giới, khu vực rộng lớn, đã khiến thần khó xử lý. Thần chưa cần.
Hạo Thiên Đế nhìn về phía Hư Thiên Tôn, Hư Thiên Tôn lắc đầu nói:
- Bệ hạ, thần cũng giống như Tổ Thần Vương, không dám hy vọng xa vời của cải Diên Khang, chỉ mong xử lý tốt U Đô.
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Vậy thì chỉ có trầm và Hỏa ái khanh chia đều Diên Khang.
Thái Sơ cười nói:
- Bệ hạ khoan đã.
Trong Lăng Tiêu Bảo Điện hoàn toàn yên tĩnh, không một âm thanh, từng ánh mắt dừng lại trên người Thái Sơ.
Thái Sơ cười nói:
- Năm đó khi chúng ta còn là một trong mười Thiên Tôn, lợi ích chia đều như nhau, ngày nay thiên hạ thống nhất, đương nhiên không thể hành động giống như trước đây. Toàn bộ vũ trụ Hồng Hoang đều thuộc về bệ hạ, nhưng bệ hạ có thể đăng cơ cũng đều dựa vào các lão huynh đệ nâng đỡ. Bệ hạ đã có được thiên hạ cũng nên luận công ban thưởng, trấn an lòng của lão huynh đệ một chút, không thể khiến cho lòng các lão huynh đệ nguội lạnh.
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Lời của thái thượng hoàng có lý. Trâm vừa mới ngồi lên vị trí Thiên Đế, không thành thạo bằng thái thượng hoàng. Thái thượng hoàng cho rằng nên phân chia Diên Khang như thế nào?
Thái Sơ tiếp tục nói: - Luận công ban thưởng thôi. Cho dù là trận chiến Huyên Đô hay trận chiến U Đô, lão huynh đệ bọn họ đều cố gắng hết sức, cũng rất liều mạng, thậm chí có mấy vị đạo hữu đã ngã xuống. Những người còn sống, tuy công thành danh toại nhưng cũng không thể không chăm sóc cô nhi quả mẫu của người đã chết. Của cải Diên Khang chỉ ít hơn Thiên Đình một chút, dựa theo quy củ trước kia, nếu có phân chia thì bệ hạ cũng không tổn thất gì lớn.
Các vị Thiên Tôn khác khác không nói nhiều, lẳng lặng nghe.
Hạo Thiên Đế nghiêm túc nói:
- Thái thượng hoàng chỉ điểm...
Thái Sơ cười nói:
- Hỏa Thiên Tôn, Thiên Tôn Nhân tộc, hơn nữa từng có hiệp định với bệ hạ. Hư Thiên Tôn, Tổ Thân Vương, Cổ Thần Thái Cực, còn có thái thượng hoàng ta, thậm chí Đông Đế Thanh Long, đều là thần tử có công. Cộng thêm Mục Thiên Tôn quy hàng, ở trong thư xin hàng khóc sướt mướt, nói là muốn xin một nơi ẩn cư cầu phúc cho bệ hạ. Tất cả những chuyện này đều cần bàn bạc một chút.
Hắn cười ha hả nói:
- Hư Thiên Tôn và Tổ Thần Vương không dám muốn Diên Khang, nhưng vẫn nên chia cho một phần của cải. Diên Khang có tiền, lại có nhiều đốc tạo xưởng, nhiều cao thủ thuật số, nhiều cao thủ rèn đúc như vậy, nếu không chia hết, lỡ sau này lại kết nối lại với nhau tạo thành sợi dây làm phản lần nữa thì sao? Vẫn nên chia ra, chia ra.
Hạo Thiên Đế suy tính, liên tục gật đầu, cười ha hả nói:
- Thái thượng hoàng nói rất có lý, có lý...
Hắn liếc nhìn Âm Thiên Tử một cái, Âm Thiên Tử kiên trì đến cùng nói: - Thái thượng hoàng, thần cũng có công, thân cũng muốn được chia một khoản.
Hỏa Thiên Tôn lạnh lùng nói:
- Âm Thiên Tử, trận chiến U Đô, ngay cả đầu ngươi cũng không lộ ra thì có công lao gì?
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Dù sao Âm Triêu Cận cũng là Thiên Tôn, nếu đã là Thiên Tôn thì cũng có thể kiếm một chén canh, nếu không chẳng phải chỉ là danh xuông thôi sao? Tổ Thần Vương và Hư Thiên Tôn, hai vị cũng không cần khách khí, quả thật Diên Khang cũng có một phần của các ngươi.
Tổ Thần Vương và Hư Thiên Tôn liếc nhìn nhau, đồng thời khom người nói:
- Đa tạ ân điển của bệ hạ.
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Vốn dĩ Thiên Đình có mười Thiên Tôn, hiện tại chỉ có Hư Thiên Tôn, Tổ Thần Vương, Hỏa Thiên Tôn, thái thượng hoàng, Âm Thiên Tử và trẫm, xem ra cần phải bổ sung một thêm người mới. Âm Thiên Tử thành Âm Thiên Tôn, Bạch Đế, Xích Đế, Thanh Đế, cũng có thể trở thành người được chọn làm một trong mười Thiên Tôn.
Thái Sơ cười nói:
- Phẩm giá của Bạch Đế, Xích Đế, Thanh Đế vẫn hơi kém một chút. Bệ hạ, Cổ Thần Thái Cực cũng có thể xem như là Thiên Tôn.
Hạo Thiên Đế vuốt ve chén rượu, cười ha hả nói:
- Trầm suýt nữa quên. Trong trận chiến U Đô, Huyền Đô, quả thật hai vị đạo huynh đã bỏ ra rất nhiều công sức, có thể xếp vào hàng ngữ Thiên Tôn. Đã như vậy, chỉ bằng thêm luôn Mục Thiên Tôn, chư vậy vừa khéo có chín Thiên Tôn.
Hỏa Thiên Tôn phản đối: - Bệ hạ, phản tặc sao có thể làm Thiên Tôn?
Hạo Thiên Đế cười nói:
- Chẳng lẽ Hỏa ái khanh đã chọn được người nào khác?