Chương 2222: Đạo hoa trên Kim Thuyền
Chương 2222: Đạo hoa trên Kim ThuyềnChương 2222: Đạo hoa trên Kim Thuyền
Tần Mục với vẻ mặt ảm đạm lẩm bẩm nói:
- Có lẽ là lạc ấn của hẳn. Uy lực của đòn tấn công của Tứ công tử đã tiêu diệt hẳn toàn hoàn, ngay cả linh hồn hắc sa cũng không tồn tại...
- Đệ đệ, ngươi muốn đi xem không?
Tân Phượng Thanh lộ ra vẻ mong chờ.
Mắc dù hắn luôn gọi Tần Mục là đệ đệ xấu xa, nhưng trong lòng hắn luôn cho rằng đệ đệ xấu xa này không có gì là không làm được, hắn rất kỳ vọng Tần Mục có thể tìm được Khai Hoàng, có lẽ đệ đệ xấu xa sẽ có cách cứu Khai Hoàng trở về.
Tần Mục suy nghĩ, gật đầu như có ma xui quỷ khiến.
Lý trí nói với hắn, chắc chắn Khai Hoàng không thể nào sống sót sau một đòn tấn công đó của Tứ công tử, nhưng hắn vẫn muốn tin vào kỳ tích.
Tân Phượng Thanh và Thái Thủy đi trước dẫn đường, Tần Mục đi theo bọn họ đến quần thể cung điện của Kim Thuyền Độ Thế.
Những cung điện này là do chủ nhân Di La Cung xây dựng, mỗi một cung điện tương đương với một chư thiên, không gian bên trong rộng lớn, hơn nữa điều kỳ lạ là, số lượng cung điện không cố định.
Cung điện ở đây sẽ tăng lên tùy theo số người lên thuyền, cho dù con người của cả vũ trụ đi lên chiến thuyền này, chiếc thuyền này cũng có đủ không gian để chứa bọn họ!
Điều kỳ lạ hơn nữa là, ngươi tiến vào một cung điện, sau khi đi ra sẽ phát hiện lại có thêm một cung điện mới, mặc dù ngươi không ngừng tiếp tục tìm kiếm, cuối cùng ngươi vẫn phát hiện trên thuyền có cung điện mà ngươi chưa từng đi qua!
Đây chính là Kim Thuyền Độ Thế do chủ nhân của Di La Cung luyện chết
Mặc dù Kim Thuyền Độ Thế thần diệu như vậy, bên trong có không gian vô tận, nhưng đối mặt đại kiếp vũ trụ hủy diệt, chiếc thuyền cũng không thể bảo vệ được bất kỳ ai.
Tần Mục đi theo bọn họ vào một tòa cung điện, Tân Phượng Thanh nhanh chóng lượn một vòng, nói:
- Không có ở trong này!
Hắn mở cửa điện xông ra ngoài, rồi lại mở một cửa cung điện, nhanh chóng đi một vòng:
- Cũng không có ở trong này!
Từng cánh cửa lớn của các cung diện được mở ra, rất nhiều đại điện màu vàng xuất hiện trên Kim Thuyên Độ Thế. Dần dần, Tân Phượng Thanh đã kiểm tra mấy trăm tòa đại điện, mà số lượng đại điện mới không ngừng tăng lên, Tân Mục chỉ có thể nhìn hắn đi qua đi lại.
Phía xa, những tòa cung điện mà bọn họ từng kiểm tra dần dần biến mất, lại có không ít cung điện mới xuất hiện, Tần Phượng Thanh không ngừng kiểm tra, ngoan cố kiên quyết, không hề nản lòng.
Tần Mục đi theo hắn, không biết qua bao lâu, Tân Phượng Thanh cũng mệt mỏi, mơ màng mở ba con mắt, lẩm bẩm nói:
- Rốt cuộc ở cung điện nào? Rõ ràng bọn ta đã gặp hắn...
Hắn lại mở cửa của một tòa đại điện ra, trong điện vang lên tiếng thở dài não nề, linh hôn của Tân Mục chấn động.
Hắn vội vàng đi vào, chỉ thấy Tần Phượng Thanh đi ra với vẻ mặt thất vọng, lắc đầu nói: - Không phải hẳn...
Tân Mục nghi ngờ, nhìn vào trong điện, thấy một bóng người đi tới, hai người chạm mặt chính diện, nhưng người đó lại đi xuyên qua cơ thể hắn.
Tần Mục hơi ngẩn người, nhìn qua bóng hình đó, đó là lạc ấn của chủ nhân Di La Cung để lại, trên khuôn mặt hắn tràn đầy bi thương, cứ như vậy ra đi khỏi tòa cung điện này.
Tần Mục quay đầu nhìn lại, đột nhiên nhìn thấy trong tòa cung điện này có vô số sinh linh, có thành trì, có kiến trúc.
Bọn họ phát triển ở trong đó, hoà thuận vui vẻ.
Bỗng nhiên, mọi người biến thành xương trắng trong nháy mắt, tiếp theo tất cả thành trì thành quách và các loại kiến trúc biến thành nguyên khí Hỗn Độn trong phút chốc. Những bộ xương trắng đó cũng tự sụp đổ, vỡ vụn, biến thành từng chùm nguyên khí Hỗn Độn.
Tân Mục giật mình, vừa rồi trong điện còn có một thế giới, bây giờ lại không có gì.
Hắn quay người qua, nhìn thấy lạc ấn của chủ nhân Di La Cung đứng ở ngoài điện, ngẩng đầu suy nghĩ thất thần.
Tần Mục đi đến bên cạnh hắn, ngửa đầu nhìn lên trên, nhưng không nhìn thấy hắn đang nhìn cái gì.
Tần Mục nghiêng đầu, nhìn thấy khóe mắt chủ nhân Di La Cung có hai giọi nước mắt hiện lên. Nước mắt của hắn cũng lạc ấn vào trong không gian, biến thành vĩnh hằng.
Tần Mục giật mình, không ở lại chỗ này, đi theo Tần Phượng Thanh và Thái Thủy tiếp tục tìm kiếm.
Kim Thuyền Độ Thế đi về Nam Thiên theo tâm ý của hắn. Kim Thuyền xuyên qua hư không, có lẽ là phải mất một hai tháng mới có thể tới Nam Thiên.
Tân Phượng Thanh và Thái Thủy vẫn đang tìm kiếm trên thuyền, nhưng mỗi một tòa đại điện trên thuyền gần như là không trùng lặp, hắn muốn tìm được tòa cung điện mà gặp được Khai Hoàng thì thật sự là rất khó.
Bọn họ lại gặp lạc ấn của chủ nhân Di La Cung. Hắn là người mạnh nhất trong lịch sử từ trước tới nay, để lại rất nhiều lạc ấn trên thuyền.
Mỗi khi tâm trạng của hắn kích động hoặc là chán nản, bóng hình của hắn sẽ in dấu ấn trên thuyền.
Cùng với càng lúc càng nhiều cung điện được đám người Tần Mục tìm kiếm, dần dần, bọn họ gặp càng nhiêu chủ nhân Di La Cung.
Những lạc ấn đó hoặc là bi thương, hoặc là u buồn, hoặc là phấn chấn tinh thân, hoặc là ủ rũ.