Chương 2233: Giống như lần đầu gặp gỡ (2)
Chương 2233: Giống như lần đầu gặp gỡ (2)Chương 2233: Giống như lần đầu gặp gỡ (2)
Mà giờ khắc này, Thiên Môn đã bị hủy, thần thông của Âm Thiên Tử vừa va chạm với hai nữ tử thì lập tức tan rã.
Âm Thiên Tử hộc máu, bay ngược ra sau, đột nhiên một dải băng bay tới, quấn quanh cổ hẳn, kéo giật hắn trở về.
- Các ngươi lòng dạ độc ác thì đừng trách ta vô tình!
Hung quang trong mắt Âm Thiên Tử dâng trào mãnh liệt. Hắn thi triển thần thông Luân Hồi, thầm nghĩ:
- Cùng lắm thì đồng quy vu tận! Ta kéo các ngươi vào trong luân hồi, cho các ngươi ở trong đó mãi mãi!
Hắn có lòng tin này.
Cho dù Thiên Môn Minh Đô đã bị hủy, nhưng đại đạo Luân Hồi của hắn vẫn còn, loại đại đạo Luân Hồi còn vượt xa cả đại đạo U Đô này chính là vốn liếng lớn nhất của hắn.
Hiện giờ, thực lực tu vi của hắn không bằng Đế Dịch Nguyệt và Thiên Âm nương nương, nhưng khi loại thân thông này kéo hai nàng vào trong luân hồi, xóa bỏ trí nhớ của các nàng, đưa các nàng thành phàm nhân cũng không phải là việc khó.
Hắn càng ngày càng gần hai nữ tử.
Hắn biết mình chỉ có cơ hội ra một đòn, bởi vì thực lực tu vi của Đế Dịch Nguyệt và Thiên Âm nương nương trên cơ hắn rất nhiều. Lúc trúng chiêu, hắn mới có cơ hội đánh trúng các nàng.
Bởi vậy, đây là một chiêu đồng quy vu tận!
Đế Dịch Nguyệt quơ kiếm trên tay, đứng trên một Thiên Môn Luân Hồi khác, áo đỏ bay phần phật. Âm Thiên Tử nhìn thấy áo đỏ tung bay, đó là chiếc áo mà hắn khoác cho Đế Dịch Nguyệt, bất giác nhớ lại quãng thời gian ở chung với Đế Dịch Nguyệt.
Có lẽ đó là quãng thời gian vui sướng nhất của hắn từ sau khi ám sát Ngự Thiên Tôn.
Từ sau khi cùng Hạo Thiên Tôn liên thủ giết Ngự Thiên Tôn, hắn vẫn luôn gặp ác mộng, luôn cảm thấy áy náy khi sát hại Ngự Thiên Tôn. Ngự Thiên Tôn là anh hùng trong lòng hắn, là huynh trưởng của hắn, là nhân vật mà hắn phải ngước nhìn.
Nhưng dưới sự bức bách uy hiếp của Hạo Thiên Tôn, vì tính mạng của bản thân, hắn phải liên thủ với Hạo Thiên Tôn ám sát Ngự Thiên Tôn trên Mạn Hồi Lang Các của Dao Trì.
Sau khi Ngự Thiên Tôn chết, hắn vẫn luôn nhìn hai tay mình, lúc nào cũng cảm thấy trên tay mình dính máu tươi rửa cũng không sạch.
Sau khi sát hại Ngự Thiên Tôn, hẳn không thể không leo lên chiếc thuyền của Hạo Thiên Tôn, biến thành chó săn của Hạo Thiên Tôn. Hắn ngày càng học được vẻ giảo hoạt, âm hiểm hơn, bởi vậy hắn có thể sống sót qua thời đại Long Hán tàn khốc, trở thành Hắc Đế Minh Đô sống đến bây giờ.
Tứ Sắc Đại Đế đã đổi không biết bao nhiêu người, chỉ có hắn là một gốc cây thường xanh sừng sững không ngã.
Nhưng hắn vẫn luôn sống trong nơm nớp lo sợ, khó cảm nhận được hạnh phúc chân chính, mãi cho đến khi hắn gặp Đế Dịch Nguyệt.
Đó là quãng thời gian hạnh phúc để hẳn buông bỏ tất cả gánh nặng, tất cả đề phòng, hắn thật lòng yêu thương Đế Dịch Nguyệt.
Nhưng khi mười Thiên Tôn nói cho hẳn biết muốn ra tay với Thiên Đình Khai Hoàng, muốn hẳn thừa dịp ngày đại hôn diệt trừ Đế Dịch Nguyệt, hắn do dự, vùng vẫy.
Hắn đã từng tưởng tượng dứt khoát phản lại Thiên Đình, cao chạy xa bay, cùng Đế Dịch Nguyệt mai danh ẩn tích sống bình thản như vậy cả đời.
Thậm chí hắn còn muốn dứt khoát phản lại Thiên Đình, cùng Đế Dịch Nguyệt kết làm phu thê. Trong trận chiến oanh oanh liệt liệt cùng với mười Thiên Tôn, hắn anh dũng chết trận, có lẽ có thể rửa sạch tội nghiệt của bản thân, dành được tiếng thơm sau khi chết!
Nhưng hắn lại nhát gan.
Hắn không dám chống đối lại mười Thiên Tôn, hắn không muốn mất đi địa vị mà bản thân nhọc nhằn khổ sở dùng phản bội, dùng lời lẽ nịnh hót bán mình đổi lấy. Ngay đêm thành thân hôm đó, Đế Dịch Nguyệt xấu hổ đưa lưng về phía hẳn, hắn lại run rẩy giơ kiếm lên, đâm vào giữa lưng tân nương.
Hắn nhìn Đế Dịch Nguyệt đeo mũ phượng, khăn quàng, mặc y phục màu đỏ thẫm, hai người đã rất gần, uy năng Thiên Môn Minh Đô dưới chân Đế Dịch Nguyệt bộc phát, trấn áp tu vi pháp lực của hắn, mà kiếm trong tay nàng sắp đâm vào ngực hắn.
Lúc này thi triển thần thông Luân Hồi, Đế Dịch Nguyệt tuyệt đối không thể tránh thoát!
Âm Thiên Tử giơ tay lên, trên mặt nở nụ cười, đó là nụ cười làm điên đảo vô số nữ tử.
Vụt...
Kiếm quang của Đế Dịch Nguyệt xuyên qua trái tim hắn, màn kiếm như mưa đâm thủng lưng hắn, càn quét Thiên Đình sau đầu hẳn, phá vỡ từng tòa Thiên Cung, khiến từng tòa cung điện đổ sụp, phá hoại căn cơ đạo pháp thần thông của hẳn.
Bàn tay Âm Thiên Tử cũng chạm đến gương mặt Đế Dịch Nguyệt. Hắn đứng trên Thiên Môn, đối diện với Đế Dịch Nguyệt, y hệt lần đầu họ gặp năm đó, hắn nhìn thấy thiếu nữ Thần tộc mỹ lệ, tư thế hiên ngang, ngay sau đó động lòng trêu chọc.
Khi đó, hắn cũng sờ mặt nàng như vậy, mà nàng cũng đâm kiếm qua trái tim hắn.
Khi đó, một tay khác của hắn kẹp lấy kiếm của nữ tử, nhưng lần này thì không.
Nụ cười trên mặt hắn cũng giống như lúc trước, giống như muốn đánh thức kí ức của Đế Dịch Nguyệt, nhưng bàn tay Thiên Âm nương nương đã đánh tới sau lưng hắn. Đòn đánh hung mãnh của nàng lập tức đánh tan nguyên thần của hắn, khiến linh hồn của hắn hóa thành linh hồn hắc sat