Chương 2237: Hoàng hôn của Hỏa Thiên Tôn
Chương 2237: Hoàng hôn của Hỏa Thiên TônChương 2237: Hoàng hôn của Hỏa Thiên Tôn
Hỏa Thiên Tôn đánh một quyền lên trên người Hư Thiên Tôn Hư Thiên Tôn kêu lên một tiếng, trong miệng phun máu bay ngược ra sau, mà máu của nàng cũng trực tiếp hóa thành hỏa diễm trong tinh không, cháy hừng hực.
- Nhưng chỉ cần ta chiến thắng, dù chỉ còn một mình ta tồn tại thì Nhân tộc chính là chủng tộc tôn quý nhất thế gian!
Sau đầu Hỏa Thiên Tôn, một vùng Thiên Đình hiện lên, nguyên thần tọa trấn trong đó. Hắn thò tay bắt lấy nhục thân Thiên Công, lay động cả Tổ Thần Vương và nhục thân Thiên Công, muốn kéo hắn ra khỏi Huyền Đô, cười giễu nói:
- Chuyện mà Ngự Thiên Tôn không làm được sẽ hoàn thành trong tay ta! Tổ Thần Vương cứng chọi cứng với hẳn, uy năng của Thiên Đạo được thi triển đến cực hạn, dùng thiên hỏa để đối kháng với đạo hỏa.
Hỏa Thiên Tôn dốc hết pháp lực, tầng tầng đạo hỏa sau đầu xoay quanh Huyền Đô, thậm chí ngay cả nhục thân Thiên Công cũng bị vặn vẹo, thân thể kéo dài có xu thế biến thành hỏa diễm luân sau đầu hắn!
Thực lực mạnh mẽ như vậy quả thực là hiếm thấy.
Mà vào lúc này, biên giới Nam Thiên, Hạo Thiên Đế cất bước đi trong tỉnh không, Đại La Thiên Nhất Khí hiện lên, cành lá đạo thụ đung đưa.
Hắn đích thân đến giết chết Hỏa Thiên Tôn.
Ngay thời khắc hắn bước vào Nam Thiên Môn, một vùng Đại La Thiên Nhất Khí khác trong hư không ở phía trước hiện lên. Bên dưới Đại La Thiên Nhất Khí, hai vị Cổ Thân Thái Cực vây quanh Thái Sơ, chặn đường đi của hẳn.
- Hạo Nhị, trận chiến này có thể quyết định đại cục.
Thái Sơ chặn Hạo Thiên Đế lại, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn khuôn mặt Hạo Thiên Đế, thản nhiên nói:
- Từ sau khi thất bại ở thời đại Long Hán, ta đã ý thức được vinh nhục vô thường. Vinh nhục nhất thời khó có thể quyết định thắng bại cả đời của kẻ mạnh. Từ nhỏ, vận mệnh của vi phụ đã thăng trầm, thời còn trẻ ở trong Thần Khoáng Thái Sơ, hồ đồ chẳng biết gì, không biết cái gì gọi là thiện ác đúng sai, chỉ biết luyện hóa mạch khoáng Thái Sơ, mãi cho đến khi Thái Đế đào ta ra khỏi Thân Khoáng.
Hạo Thiên Đế khẽ cau mày, cười như không cười nói:
- Thái thượng hoàng, ngươi thật sự đã già rồi, phụ tử tương tàn còn chưa bắt đầu, ngươi đã nói ra những lời mà người thắng mới có thể nói.
Thái Sơ xua tay, tiếp tục nói:
- Khi đó vi phụ yếu đuối, sợ Thái Đế mạnh mẽ nên bái hắn làm nghĩa phụ. Hắn cướp lại Đế Kiếm Thái Sơ của ta, lại để Tạo Vật Chủ tế tự ta, nhìn như giúp ta tăng sức mạnh, nhưng thực tế lại biết tiềm lực trưởng thành của ta quá lớn, vậy nên mượn Tạo Vật Chủ để hạn chế ta. Ta tiếp tục ẩn nhẫn, từ từ mưu toan, cuối cùng trong trận chiến khu vực Huyết Tú trăm vạn năm trước, ta hoàn toàn đánh bại hắn, khiến hắn trăm vặn năm không thể vươn mình lên được.
Hạo Thiên Đế dù vội nhưng vẫn ung dung, lẳng lặng nghe, không ngắt lời hắn.
- Từ đó vi phụ đăng cơ xưng đế, thống nhất vũ trụ Hồng Hoang, thành tựu vang vọng, tứ hải bát hoang thần phục, Thổ Bá, Thiên Công, Địa Mẫu, cũng lần lượt bị ta nắm điểm yếu, không thể phản kháng ta, Tạo Vật Chủ đã không đáng để lo lắng, thiên hạ khắp nơi thái bình, chủng tộc Bán Thần ngày một phát triển.
Thái Sơ thổn thức nói:
- Lúc này, Ngự Thiên Tôn trong bảy Thiên Tôn nổi dậy, ta lờ mờ nhìn thấy tương lai và sự thống trị của ta bị hủy diệt, xu thế cuồn cuộn sẽ ép ta, ép tất cả Cổ Thần đến tan xương nát thịt, vì thế ta phái người giết Ngự Thiên Tôn, phá vỡ tương lai đáng sợ này. Nhưng ta không thể ngờ, xu thế cuồn cuộn ấy không vì vậy mà kết thúc, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng vi phụ vẫn chôn vùi trong tay ngươi và Vân Thiên Tôn. Trong trăm vạn năm trầm luân, vi phụ không thể không làm bè lũ xu nịnh, mai danh ẩn tích, trà trộn vào trong mười Thiên Tôn.
Hai vị Thái Cực Thiên Tôn cùng thở dài nói: - Lên cao rồi rơi xuống thật sâu, sau khi rơi xuống lại trở nên vĩ đại mới là bản sắc anh hùng.
Vẻ mỉa mai trên mặt Hạo Thiên Đế ngày càng rõ.
Thái Sơ phấn chấn tinh thần, cười nói:
- Thời gian trăm vạn năm, Hạo Nhi ngươi tích góp đại thế. Trước đây không lâu, ngươi đã thành đại thế, dòng chảy cưồn cuộn, khiến cho vi phụ dù đã tìm được nhục thân trở về, dù đã thành đạo, sở hữu Đại La Thiên Nhất Khí cũng không thể không thoái vị, để ngươi leo lên ngai vàng của Thiên Đế. Thậm chí vi phụ không thể không quỳ lạy ngươi, vái ngươi. Phụ thân quỳ lạy nhi tử, việc này nhục nhã biết bao nhiêu.
Hai vị Thái Cực Thiên Đế đồng thanh khen ngợi, nói:
- Không quản thiệt hơn mới là anh hùng. Thái Sơ đỏ mặt, cười nói:
- Hai vị đạo hữu quá khen rồi. Tuy lần đầu ta vô cùng nhục nhã, quỳ lạy nhi tử mình, nhưng ta biết dù gì Hạo Nhi ngươi vẫn còn quá non nớt. Hạo Nhi, ngươi khát vọng quyền lực đến mức ngươi không biết chia sẻ quyền lực. Ví như vi phụ, chỉ cần đám người Thổ Bá, Thiên Công, Địa Mẫu Nguyên Quân thần phục, vi phụ sẽ không động vào một chút lợi ích của bọn họ. Mà ngươi thì khác, ngươi muốn ôm tất cả quyền hành vào tay mình, ngươi vừa lên ngôi đã cắt giảm chư hầu, sao Hỏa Thiên Tôn có thể không phản ngươi?