Chương 2253: Đại hôn của Mục Thiên Tôn
Chương 2253: Đại hôn của Mục Thiên TônChương 2253: Đại hôn của Mục Thiên Tôn
Ba vị vệ quân hiểu ý, chỉ dựa vào bức tranh của Hạo Thiên Đế mà muốn tìm ra người này thì chỉ sợ không khác gì mò kim đáy biển.
Hơn nữa, ngay cả Hạo Thiên Đế cũng không biết người kia tên gì, vậy lại càng khó tìm.
Vệ quân cáo từ, Diên Phong Đế vội vàng nói:
- Mấy ngày tới, công chúa của tiểu vương sẽ thành hôn với Mục Thiên Tôn, mấy vị thượng sứ đừng nóng lòng trở về, uống rượu mừng trước rồi nói tiếp. Tiểu vương cũng muốn chuẩn bị chút lễ vật, chắc phải mất một hai ngày, hiếu kính thượng sứ.
Ba người liếc nhau, chậm rãi gật đầu, nói:
- Mục Thiên Tôn chính là Thiên Tôn truyền Trường Sinh Pháp, công đức vô lượng, hắn thành hôn, bọn ta nên ở lại dự lễ.
Ba người ở lại, Diên Phong Đế hầu hạ rượu ngon thịt ngon, sai người chuẩn bị đủ loại của ngon vật lạ đưa đến nơi ở.
Diên Phong Đế lại sai người dẫn ba vị vệ quân tới đốc tạo xưởng lớn nhất Diên Khang, để bọn họ thoải mái chọn lựa thần binh mà xưởng đốc tạo tạo ra, ba người rất vui vẻ, thầm nghĩ:
- Diên Phong Đế này là người thức thời.
Diên Phong Đế nói với quốc sư Diên Khang:
- Có lẽ đại hôn của Mục Thiên Tôn sẽ kéo dài một khoảng thời gian, cũng có thể khiến Hạo Thiên Đế buông lỏng cảnh giác. Những ngày này, Thiên Đình sẽ không dùng binh với Diên Khang, việc đàm phán của Thiên Đình với Diên Khang cũng có thể kéo dài thêm mấy năm.
- Bệ hạ đừng lạc quan quá.
Quốc sư Diên Khang nói:
- Ngọc Thần Tử sẽ dẫn theo mấy người ăn nói khéo léo và tài trí của Diên Khang tới đàm phán với Thiên Đình, cứ giữ nguyên kế hoạch là có thể kéo dài thêm mấy năm. Nhưng hiện tại, Hạo Thiên Đế đã diệt trừ Hỏa Thiên Tôn, Thái Sơ không dám thò đầu ra tranh đoạt lợi ích với hắn. Tổ Thần Vương, Hư Thiên Tôn, Cổ Thần Thái Cực càng không cần phải nói! Hiện nay, Thiên Đình chỉ còn một thế lực, đó chính là Hạo Thiên Đết Chỉ e sách lược kéo dài của Ngọc Thần Tử không được việc.
Diên Phong Đế cau mày, nói:
- Bởi vậy Mục Thiên Tôn và Dục Tú mới thoái vị, thành hôn, để chúng ta có hy vọng kéo dài thêm mấy năm. Quốc sư Diên Khang gật đầu, nói:
- Bọn họ thành hôn thoái ẩn để giảm bớt áp lực cho Diên Khang, Tú công chúa vất vả rồi.
Gương mặt Diên Phong Đế méo xệch đi:
- Ta cảm thấy nàng rất vui vẻ, những ngày này cực kỳ thoải mái, gặp ai cũng đắc ý... Đúng là nữ nhi lớn rồi không thể giữ nữa...
Mấy ngày nay, thượng kinh hạ kinh ở Diên Khang đều náo nhiệt lạ thường, người đến người đi, Thanh Ngưu nói với Bá Sơn Tế Tửu:
- Lão gia, đại tỷ mua say trong quán rượu, bàn ở góc tường toàn đặt vò rượu thôi.
Bá Sơn Tế Tửu đột nhiên trở nên căng thẳng, nói:
- Ngươi để ý nàng, đừng để cho nàng gây chuyện. Ta đi nói cho Tư bà bài!
Thanh Ngưu vội vàng chạy đến quán rượu, chỉ thấy một thiếu nữ trong sáng, đáng yêu mười mấy tuổi ngồi ở cạnh bàn rượu hô to gọi nhỏ, để chủ quán đưa rượu lên, chín cái đuôi cáo ở phía sau cái mông đã lộ ra, suýt nữa hiện đã nguyên hình.
Nhưng mà rượu trong quán đã bị nàng uống hết, chủ quán cũng không còn cách nào khác. Hắn nhận ra con sâu rượu này, không dám đuổi nàng đi, đành phải đứng trơ mắt một bên nghe nàng quở trách.
-...Ta cũng bái đường, mặc dù không phải đại phòng, nhưng dù sao cũng là thiếp thất...
Hồ Linh Nhi say khướt, chân tay lóng ngóng trèo lên bàn rượu, một chân đứng trong bình rượu, một chân khác ở bên ngoài, vén tay áo lên, mùi rượu ngập trời, cả áo lông trắng đều dính đây mùi rượu, kể khổ với chủ quán:
- Dù sao lần này cũng phải cho cái danh phận chứ? Ngươi nói có phải không...
Thanh Ngưu vội vàng bước tới:
- Hữu tể tướng say rồi! Nhanh, nhanh! Đưa hữu tể tướng về trong phủ!
- Ta không say, ta nhận ra ngươi, ngươi là lão tam... Hức, là lão tứ, không đúng! Long Phi, Điền Thục và Tê Cửu Nghi kết nghĩa huynh đệ, ngươi là lão lục hay là lão thất...
Hồ Linh Nhi vẫn còn nói năng linh tỉnh, Thanh Ngưu vội vàng mời nàng xuống, hộ tống nàng về phủ tể tướng trong Thượng Thư Tỉnh.
Hồ Linh Nhi đi vào Thượng Thư Tỉnh, mắt say lờ đờ liếc xéo, nhìn thoáng qua tả †ể tướng, cười giễu nói:
- Nơi đây có người đồng bệnh tương liên! Tư Vân Hương, ngươi là nhị phòng, ngươi đến phân xử xem, năm đó mù lão gia làm chủ, bảo hắn lấy cả ba chúng ta, bái đường nữa!
Tư Vân Hương và nàng đều là tể tướng của Thượng Thư Tỉnh, một tả một hữu, quản lý và quyền lực tài chính của Diên Khang, nhưng mà kinh nghiệm những năm này của Tư Vân Hương đã vững vàng hơn nàng rất nhiều. Tư Vân Hương cười tủm tỉm nói:
~- Muội muội say rồi, về nghỉ ngơi trước đi.
Hồ Linh Nhi cười toe toét nói:
- Lão cửu, ai cần ngươi đỡ, ta có thể đii
Dứt lời, nàng đẩy Thanh Ngưu ra, loạng choạng tiến về phía trước, sau đó "bịch" một tiếng ngã vào trong bồn hoa, chỉ có đuôi lộ ra ngoài, nhúc nhích hai cái rồi thôi. Thanh Ngưu dở khóc dở cười:
- Ta tại sao lại biến thành lão cửu rồi?
Tư bà bà nhận được thông báo của Bá Sơn, lập tức cảnh giác, nói:
- Bá Sơn, tìm cho ta vài người, để ý những phần tử nguy hiểm này một chút! Giờ phút này tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì!
Bá Sơn thấy lời nàng nghiêm túc, vội vàng nói:
- Bà bà yên tâm, ta chắc chắn làm thỏa đáng việc này!