Chương 2257: Che đậy sát cơ (2)
Chương 2257: Che đậy sát cơ (2)Chương 2257: Che đậy sát cơ (2)
Ánh mắt của hắn lóe lên, nói:
- Thái Sơ hoài nghi ta không phải thoái ẩn thật sự, bởi vậy mượn vảy long lân này để xò xét ta. Nếu như ta hồi sinh Đông Đế Thanh Long thì không phải thoái ẩn thật sự, còn có hoài bão chí lớn. Hắn vẫn sẽ đề phòng tal
Hắn cất long lân đi, không hồi sinh Đông Đế Thanh Long, nói:
- Mười Thiên Tôn chính là mười Thiên Tôn, Thái Sơ và Hạo Thiên Tôn chẳng qua là cá mè một lứa. Việc hồi sinh Thanh Long, tương lai nói sau!
- Hạo Thiên Đế cũng đưa không ít bảo vật đến.
Linh Dục Tú tấm tắc lấy làm ngạc nhiên, nói:
-Không ngờ hẳn rất hào phóng. Thiên Công cũng tặng quà, lấy danh nghĩa của Thổ Bá và Thiên Công cùng nhau tặng.
- Hắn đang thúc giục ta gấp rút hồi sinh A Sửu Thổ Bá.
Tân Mục lặng lẽ cất rương búp bê mà Bạch Cừ Nhi đưa đến, ngay sau đó tưởng tượng ra búp bê của bản thân và Linh Dục Tú, đặt vào đó, nói:
- Hắn thẳng thắn thúc giục ta cũng không tốt, cho nên mới mượn tặng quà để nhắc nhở ta.
- Long béo đưa một bộ Hoạn Nhân Kinh đến!
Linh Dục Tú cười hì hì nói:
- Hơn nữa là bản mới, Long béo cũng có lòng, cái này chắc chắn cho taI
Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Tân Mục.
Tần Mục cười ha ha, quay đầu đi chỗ khác, sắc mặt u ám. - Thái Thủy cũng tặng quà, là một mảnh vỏ trứng nhỏ.
Linh Dục Tú hoang mang nói:
- Hắn đưa vỏ trứng làm cái gì...Ngụy sư huynh đưa tới một đống bản đồ địa lý, ngươi phải xem sao?...
Hai phu thê sửa sang lại một hồi, cuối cùng kiểm kê lễ vật của khách khứa xong xuôi, nên giữ lại thì giữ lại, không nên giữ lại trực tiếp đưa đến quốc khố của Diên Khang hoặc bán đi lấy tiền mặt.
Mặt trời lên cao, hai phu thê đi bái lạy phụ mẫu và tám lão thôn Tàn Lão. Tư bà bà chuẩn bị vài con trâu cho Tân Mục, Tần Mục hơi căng thẳng, lặng lẽ nhìn vài con trâu kia, phát hiện là trâu thật, lúc này mới yên tâm.
- Mục Nhi, chúng ta về thôn thôi!
Người mù cười nói.
Thôn Tàn Lão, Dũng Giang, Kê Bà Long đã sớm chiếm lấy nơi này, trở thành bá chủ một phương lân cận, mọi người lên kế hoạch chỉnh đốn lại một phen, đuổi đám Kê Bà Long đi, Tân Mục cười nói:
- Đừng, ta là Thiên Tôn ẩn cư, lưu luyến quyền thế, sao có thể sống ở sơn thôn nhỏ lúc đầu nữa?
Thần thức của hắn tưởng tượng, sau một lúc lâu, một Thiên Cung nguy nga lộng lẫy, cẩm tú thiêm hương, tráng lệ hiện lên ở trên không trung của thôn Tàn Lão. Tần Mục dắt tay Linh Dục Tú cùng vào trong Thiên Cung.
Thiên Cung ẩn hiện trong mây, phía dưới chính là vô số Kê Bà Long ngửa đầu ngước nhìn Thiên Cung, rất hâm mộ.
Thiên Hà ở trên trời chảy qua, Tần Mục dùng pháp lực di chuyển một mảnh lục địa, đặt cạnh Thiên Hà, nuôi thả vài con trâu kia ở bên bờ sông. Cảnh vật phải gọi là non xanh nước biếc, mây trắng lững lờ, rất tình thơ ý hoạ.
Linh Dục Tú đặt hai con cá Côn nhỏ của ngư ông Hàn Đường đưa tới ở trong Thiên Hà, hai con cá Côn nhỏ ngậm lấy núm vú giả ở bên bờ bơi qua bơi lại, không nỡ lòng rời đi.
Linh Dục Tú vừa mới đi thì nghe được hai tiếng răng rắc rất lớn trong Thiên Hà, chỉ thấy hai con cá Côn đỏ khổng lồ dài đến mấy chục trượng nhảy lên mặt nước, há miệng ăn hai con trâu đang ăn cỏ bên bờ, hai con trâu còn lại vội vàng ba chân bốn cẳng bỏ chạy.
Linh Dục Tú nghẹn họng nhìn trân trối, chỉ thấy hai con cá Côn đỏ di chuyển thân thể, chậm rãi chìm vào trong Thiên Hà, lại biến thành hai con cá nhỏ ngậm núm vú giả bơi qua bơi lại.
- Phu quân còn chưa biết việc này, ừm, đi mua hai con trâu bổ sung, hắn không nhìn ra đâu... Linh Dục Tú vội vàng rời đi, mua lại hai con trâu lẫn vào trong đàn trâu bổ sung cho đủ.
Nàng trồng loại hoa mà Lãng Uyển đưa tới ở cạnh Thiên Hà, cũng gieo củ cải của Yên Vân Hề xuống đất. Củ cải vừa gặp đất, phần bị Lữ Tranh gặm mất đột nhiên sinh trưởng, chẳng mấy chốc đã khôi phục như lúc ban đầu, hóa thành một đứa trẻ mới sinh cởi truồng chui ra khỏi đất, nhảy xuống sông tắm rửa.
- Cẩn thận trong sông có cá Côn...
Linh Dục Tú vừa mới nói đến đây, tiếng "răng rắc" lại vang lên, hai con cá Côn đỏ nhảy lên mặt nước, thấy đứa trẻ trần truồng kia siết nắm đấm, ra sức đánh hai con cá Côn đỏ một trận.
Lúc này Linh Dục Tú mới yên lòng lại.
Tần Mục nghiên cứu sách cổ trong lễ vật, lật xem từng quyển. Linh Dục Tú cũng mang đến đủ loại thành quả biến pháp của Diên Khang, có ích rất lớn với hẳn, đồng thời cũng khiến hắn không khỏi ngạc nhiên, thán phục bởi sự phát triển của thần thông đạo pháp ở Diên Khang trong những năm này.
Hắn lật mục lục ba trăm sáu mươi loại đại đạo của Thánh Nhân tiều phu đưa tới, đối chiếu một phen, chân mày hơi nhíu lại.
- Tiều phu lão sư định ra ba trăm sáu mươi loại đại đạo, đây cũng là ba trăm sáu mươi đường của Thiên Thánh Giáo, nhưng Diên Khang đã trải qua cải cách hơn một trăm năm, sao mà đại đạo Hậu Thiên chỉ có ba trăm sáu mươi loại?
Tân Mục gấp sách, đứng dậy. Biến pháp Diên Khang không ngừng ra đời và phát triển ngành nghề mới, mỗi một ngành nghề mới đại diện cho một đại đạo Hậu Thiên mới sinh ra.