Chương 2274: Đạo văn Hỗn Độn Điện
Chương 2274: Đạo văn Hỗn Độn ĐiệnChương 2274: Đạo văn Hỗn Độn Điện
- Nam Tương, các ngươi có quyền sống tiếp, nhưng bọn ta không thể hy sinh tính mạng để tác thành cho các ngươi, để các ngươi sống sót.
Bóng dáng hẳn lướt qua, ảo ảnh của Nam Tương Nguyên Quân nổ tung, hóa thành đạo quang nhanh chóng tán đi, nhưng cũng bị Quy Khư nuốt mất.
Tân Mục đi tới chính giữa thành Ngọc Kinh, bảy mươi hai người thành đạo và đạo thụ của bọn họ đều tiêu tán, thành Ngọc Kinh rực rỡ hẳn lên.
Hắn dừng lại, ánh mắt tập trung trên nguyên khí Hỗn Độn trong thành Ngọc Kinh. Nơi đó là Hỗn Độn Điện, là Bảo Điện do đại đạo ngưng tụ cả đời của hắn mà thành! Những người thành đạo và sức mạnh đạo thụ đạo hoa đạo quả của bọn họ đều hóa thành sức mạnh của hẳn, giúp hắn có đủ thực lực bước vào vùng hỗn độn này!
Tân Mục hít một hơi thật dài, bước vào trong hỗn độn!
- Chắc hẳn Di La Táng Đạo là thần thông hợp kích mà bọn họ lĩnh ngộ ra từ đạo văn Di La Cung hoặc là phù văn Hồng Mông?
Tần Mục bước trong hỗn độn, trong đầu vẫn còn nhớ đòn liên thủ của ảo ảnh sáu mươi bảy người thành đạo.
Đòn đánh kia chắc là cố tình nhằm vào thần thông mà hắn luyện thành. Hắn có thể nhìn ra được, lúc hắn đối mặt với Di La Táng Đạo, tất cả đạo pháp thần thông hoàn toàn vô dụng, dường như hoàn toàn bị khắc chế, không có chút sức lực phản kháng nào.
Nếu đổi lại là những nơi khác, Tần Mục tuy không đến mức phải chết, nhưng không tránh được sẽ bị thương nặng, chỉ e qua hàng trăm năm thương thế cũng không thể khỏi hẳn.
Nhưng bọn họ lại đánh vào vũ trụ Thần Tàng của Tần Mục. Ở nơi đó, ngay cả tư cách khiến Tần Mục bị thương bọn họ cũng không có.
Đương nhiên, toàn bộ đều nhờ trước đó hắn đã trồng được hoa sen Quy Khư, giúp công pháp của bản thân có được sinh diệt thống nhất.
Nếu không, Tần Mục có ở trong vũ trụ Thần Tàng không chết thì cũng bị thương nặng.
- Ở vũ trụ tiền sử có nhiều người không chào đón ta như vậy sao?
Tân Mục khẽ nhíu mày:
- Thành Ngọc Kinh Tổ Đình chỉ có bảy mươi hai Bảo Điện, thế nhưng không ngờ điện chủ của bảy mươi hai Bảo Điện đầu không chào đón ta, hợp sức muốn đưa ta vào chỗ chết!
Hắn không khỏi lắc đầu.
Đường đường là Mục Thiên Tôn, tới đâu mà chẳng khiến người gặp người thích, hoa gặp hoa nở?
Vậy mà khi tới vũ trụ quá khứ lại khiến người người kêu đánh kêu giết?
Lúc này, hắn bước đến tòa Hỗn Độn Điện kia.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy phía trước là một vùng hư vô, mờ mịt hệt như Chung Cực Hư Không.
Hỗn Độn Điện không có thềm đá, chỉ đứng sừng sững trong hư vô, không biết leo lên đại điện kiểu gì.
Tân Mục thoáng chút do dự, bước chân, ngay khi bước chân hắn duỗi ra phía trước, một bậc thêm đá thật dài xuất hiện dưới chân hắn.
Thêm đá giống như được tạo thành từ Hỗn Độn Thạch, đột nhiên xuất hiện.
Khoảnh khắc bàn chân Tân Mục đặt lên thềm đá, một luồng áp lực không thể tưởng tượng kéo tới, từ bốn phương tám hướng tác động trên người hắn!
Luồng áp lực này cực kỳ mạnh mẽ, nguồn gốc hệt như sức mạnh của chính tòa đại điện này, nhưng cũng lại giống như sức mạnh của bản thân Tân Mục trấn áp chính hắn.
Càng kỳ lạ hơn là, bên tai hắn vang lên đạo ngữ đinh tai nhức óc giống như đạo. vấn, tâm linh quát hỏi khiến người ta tỉnh ngội
Đạo ngữ vang lên từ trong Hỗn Độn Điện giống như có người dùng đại đạo đặt câu hỏi cho hắn!
Điều khiến Tân Mục không hiểu là, rõ ràng giọng nói này là giọng nói của chính hắn!
- Trong tòa đại điện kia rốt cuộc có cái gì? Là một "ta" khác hay còn có người khác nữa?
Tân Mục không trả lời đạo vấn mà lấy cứng chọi cứng với luồng áp lực này. Hắn thu cái chân còn lại về, sau đó bước chân ra lần nữa.
Nhưng ngoài dự liệu của hắn là, bậc thêm đá thứ hai không xuất hiện, phía trước vẫn là một vùng hư vô như trước.
Áp lực cũng lập tức tăng đột ngột!
- Có lẽ do ta không trả lời đạo vấn truyền tới từ đại điện, cho nên mới dẫn tới sự thay đổi này!
Tân Mục thu bước chân về, đạo vấn vang lên, lại hỏi một lần nữa.
Hắn để tâm suy nghĩ câu đạo vấn này, khó mà dùng ngôn ngữ phổ thông để diễn tả đạo vấn, cho dù là thân ngữ hay ma ngữ thì cũng lắm cũng chỉ có thể biểu đạt một phần ý nghĩa của đạo, không thể hoàn toàn miêu tả được đạo.
Đạo vấn dùng đạo ngữ, có thể nói loại ngôn ngữ này là ngôn ngữ chính xác nhất, không hề gây hiểu lầm, cũng có thể nói là ngôn ngữ thông dụng nhất.
Đương nhiên, loại thông dụng này nhằm vào người thành đạo và số ít cường giả có đạo pháp thân thông đạt đến trình độ cực cao.
Bọn họ dùng đạo ngữ giao lưu không chút chướng ngại, cũng sẽ không hiểu lầm ý tứ của đối phương. Đây cũng là nguyên nhân Tần Mục có thể giao lưu cùng với người thành đạo thời tiền sử.
Cũng giống như vậy, đạo vấn cũng là một loại thân thông, một loại đại sát khí, nếu tu vi của đối phương không bằng bản thân, đạo tâm còn có sơ hở, vậy thì đạo vấn chỉ cần hét một tiếng là đã có thể khiến đối phương rơi vào trong tình cảnh nghỉ ngờ đạo tâm, phủ định chính mình!
Hạo Thiên Đế đã từng dùng chiêu này hại Tân Mục một lần.