Chương 2280: Hai người giống nhau
Chương 2280: Hai người giống nhauChương 2280: Hai người giống nhau
Lần này hắn nhờ vả người trong thiên hạ, thực lực tăng mạnh, tuyệt đối có thể tranh hùng với Hạo Thiên Đất
Nhưng mà ánh mắt dừng lại trên Hỗn Độn Điện của hắn vẫn không khỏi rơi vào trạng thái đờ đẫn.
Chỉ thấy trên dưới trái phải của cung điện phía trước kia đều mờ mịt hỗn độn, không có cửa vào!
Tân Mục bước lên phía trước, rảo quanh tòa đại điện này mấy vòng, nhưng vẫn không tìm thấy cửa ra vào của tòa đại điện này.
Tòa Hỗn Độn Điện này đúng là là danh xứng với thực, không có cửa ra vào, cũng không có cửa sổ, chỉ có dáng vẻ là đại điện, hệt như là do hỗn độn thuần túy tạo thành, không thể tiến vào bên trong, cũng thể nhìn thấy bên trong có cái gì.
Cho dù hắn mở mắt dọc giữa mi tâm ra thì cũng không thể nhìn thấy bên trong điện ra sao.
Nguyên thần Tân Mục duỗi hai tay, cắm vào Hỗn Độn Điện, thử tách đôi hỗn độn, tìm kiếm xem rốt cuộc bên trong có thứ gì, nhưng mà hỗn độn lại dày nặng không gì sánh được, cho dù hắn dùng hết tất cả sức mạnh thì cũng thể tách đôi được tòa Hỗn Độn Điện này!
Hắn nhiều lần thử nghiệm, những vẫn khó mà tiến vào bên trong.
- Có ai không?
Hắn cố gắng đập cửa, nói:
- Người ở bên trong, ta nghe thấy đạo vấn của ngươi. Ngươi hỏi ta nhiều vấn đề như vậy, sao không mở cửa gặp mặt nói chuyện? Bên trong Hỗn Độn Điện không có ai trả lời.
Sau một hồi lâu, Tân Mục ngồi trên thêm đá lằng lặng ngây người, cau mày, thỉnh thoảng quay đầu nhìn toà Hỗn Độn Điện kia một cái, lông mày lại nhíu chặt hơn.
Hỗn Độn Điện ở nơi cao nhất trong Thiên Đình của hắn, cho nên cho dù là ngồi ở phía trước đại điện, hắn vẫn có thể liếc mắt trông thấy rõ mồn một tất cả cảnh vật tráng lệ bao la hùng vĩ của Thiên Đình.
Thiên Đình có ba mươi ba tòa Thiên Cung, có kiến trúc cung điện vô tận, có sơn thủy ầm ầm sóng dậy, có đạo quang hóa thành sông, có đạo tức hóa thành mây, bồng bềnh lơ lửng trôi giữa từng tòa Thiên Cung.
Cho dù là Thiên Cung hay Lăng Tiêu Điện thì cũng nhỏ bé hơn nhiều so với Hỗn Độn Điện này. Trên đỉnh đầu hắn là Huyền Đô. Thiên Công trong Huyền Đô để lộ khuôn mặt che lấp hàng ngàn vạn tinh thân cũng đang nhíu chặt lông mày, quan sát toà Hỗn Độn Điện này.
Thiên Công này sở hữu gương mặt của Tân Mục, là hóa thân một Thần Chỉ của hắn.
Một lúc lâu sau, Thiên Công với gương mặt Tần Mục biến mất.
Trên thềm đá, Tân Mục dùng tay trái chống cằm, chăm chú suy nghĩ, không biết rốt cuộc mình sai ở đâu, vì sao Hỗn Độn Điện có điện không có cửa, không có cách nào tiến vào bên trong.
Đột nhiên, một giọng vang lên từ phía sau hẳn, ngâm nga nói:
- Hỗn độn truân mông như noãn, hôn hôn mặc mặc doanh không. Hạo nhiên thái tố bão hồng mông! Nhất khí tuân hoàn ngưng trọng! Tân Mục kinh ngạc, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên trong toà Hỗn Độn Điện kia, một chùm tử quang Hồng Mông bao bọc lấy một bóng dáng bước ra khỏi hỗn độn, đang đi về phía ngoài.
Âm thanh kia chính là đạo âm, thứ được dùng kia chính là đạo ngữ. Khoảnh khắc nhắc đến hỗn độn, quả thật có đại đạo Thái Dịch vang vọng giữa đạo âm trong hỗn độn. Khoảnh khắc nhắc đến mờ mờ ảo ảo, dường như vũ trụ vẫn chưa được sinh ra, cảnh tượng hỗn độn của càn khôn vấn chưa mởi
Bóng dáng trong đạo âm kia nhắc đến Thái Tố, đại đạo Thái Tố lập tức lưu chuyển; nhắc đến Nhất Khí, đại đạo Thái Sơ lập tức ẩn chứa trong đó!
Tân Mục đứng dậy, ngơ ngác nhìn bóng dáng đang bước khỏi hỗn độn trong đại điện. Bước chân của người đó nặng nề, thân hình hệt như từ niên đại cổ xưa không gì sánh được bước tới hiện tại. Khoảnh khắc ánh dáng xung quanh hẳn như xuyên qua từng trận đại kiếp hủy diệt, hàn quang trong gió lạnh và hỏa quang trong gió nóng không ngừng đan xen bao lấy hắn.
Trong chớp mắt, Tân Mục lập tức nhìn thấy bóng dáng kia xuyên qua bảy trận đại kiếp hủy diệt, cách nơi này càng ngày càng gần!
Mà giọng nói của người kia cũng hệt như vọng tới từ vũ trụ tiền sử, không phải là vũ trụ kỷ nguyên thứ mười sáu, mà là vũ trụ còn xa xưa hơn!
- Nội ẩn chân thủy chân hỏa, nhân uân bàn kết như băng. Trung tâm nguyên thủy tạo huyền công! Tam khí tề phân thái định.
Bóng dáng kia xuyên qua mười sáu trận đại kiếp hủy diệt, cuối cùng cũng bước tới ranh giới Hỗn Độn Điện của Tân Mục. Khoảnh khắc sắp bước ra khỏi Hỗn Độn Điện, đạo âm vang vọng cũng càng thêm rõ ràng. Hắn thở dài nói:
- Hay cho một một tòa Hỗn Độn Điện! Sừng sững ngay tại thời không cuối cùng, chỉ dẫn ta tới nơi này! Đây là vũ trụ kỷ nguyên thứ mười bảy trong tương lai sao?
Hắn dừng chân trước tầng nguyên khí Hỗn Độn cuối cùng, không cách nào tiến thêm một bước, đi ra khỏi Hỗn Độn Điện của Tần Mục.
Tân Mục kinh ngạc nhìn bóng dáng này, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Hắn không ngờ rằng trong vũ trụ đã hủy diệt lại tồn tại một cường giả vô cùng cường đại, mượn lúc hắn tu luyện tới cảnh giới Hỗn Độn để tới nơi này theo nguyên khí Hỗn Độn trong Hỗn Độn Điện!
Đương nhiên, người này dựa vào môi trường trung gian là nguyên khí Hỗn Độn trong đại kiếp để vượt qua từng trận đại kiếp vũ trụ sụp đổ, đặt chân đến nơi đây. Tình huống của Tân Mục cực kỳ đặc thù. Thân Tàng của hắn đã trải qua không biết bao nhiêu lân sinh diệt, mà cây thế giới bên trong Thân Tàng cũng từng được tiến vào thành Ngọc Kinh Tổ Đình, hấp thu nguyên khí Hỗn Độn trong từng trận đại kiếp vũ trụ sụp đổ để tăng cường cho bản thân, dẫn đến việc Thần Tàng của hắn có mỗi liên kết với từng trận đại kiếp vũ trụ hủy diệt.