Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2260 - Chương 2307: Cánh Cửa Và Bia Đá (2)

Chương 2307: Cánh cửa và bia đá (2) Chương 2307: Cánh cửa và bia đá (2)Chương 2307: Cánh cửa và bia đá (2)

Cho dù gió lạnh có lôi kéo như thế nào thì cũng không thể khiến nhục thân hắn hóa thành hư vô.

Thế nhưng, thân thông Hồng Mông Hóa Đạo bên trong bảo tháp huyết nhục cũng bắt đầu tấn công hẳn. Việc phải đối phó với hai sức mạnh trong cùng một lúc khiến áp lực của hắn tăng lên gấp bội!

- Phải mau chóng sinh trưởng nhục thân hoàn chỉnh, nếu không thì khó mà đối phó với cục diện trước mắt!

Tân Mục thôi thúc nguyên khí Hồng Mông, uy lực của Kiếp Kiếm cũng lập tức tăng vọt. Mặc dù hiện giờ nhục thân của hắn vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, thế nhưng uy lực thần thông Kiếm Đạo của hắn còn vượt qua cả trước đó, điều này khiến hắn không khỏi vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Tốc độ sụp đổ của đạo liên bên trong bảo tháp huyết nhục càng ngày càng nhanh, chẳng mấy chốc đã phân giải thành đạo văn. Thế nhưng đây là thần thông do Tam công tử tạo ra nhắm vào Tần Mục, cho nên trong thời gian ngắn hắn cũng không thể phá giải được.

Cuối cùng Tân Mục cũng mọc hai chân, thế nhưng chỉ có bắp đùi, bởi vì hắn đã dùng hết sạch nguyên khí Hồng Mông!

Tần Mục mở to ba con mắt, cao giọng nói:

- Ngự đệ, ta đã dùng hết nguyên khí Hồng Mông rồi! Vẫn còn hai chân và nguyên thần chưa biến hóa xong! Làm sao bây giờ?

Lam Ngự Điền đang cảnh giác nhìn xung quanh con mắt dọc, đề phòng gió lạnh xâm nhập, nghe vậy thì vội vàng nói: - Ngươi dùng nguyên khí Hồng Mông để tái tạo nhục thân thì nhục thân đó sẽ mạnh hơn trước rất nhiều, thế nhưng cũng tiêu tốn rất nhiều. Thế nhưng ngươi không phải lo, trong Tổ Đình có mạch khoáng Hỗn Độn, ngươi hấp thụ nguyên khí Hỗn Độn trong đó là có thể tiếp tục sinh trưởng!

Tân Mục thì ngờ nghệch, Lam Ngự Điền thì là một tên không bình thường, nước xa không cứu được lửa gần. Mặc dù lượng nguyên khí Hỗn Độn bên trong mạch khoáng Hỗn Độn của Tổ Đình rất dồi dào, nhưng làm sao bây giờ bản thân hắn có thể bay qua đó được?

Vả lại, muốn biến nguyên khí Hồng Mông thành nguyên khí Hỗn Độn cũng chẳng dễ dàng đến thế.

Có lẽ Lam Ngự Điền biết làm thế nào để chuyển hóa, thế nhưng nếu bản thân Tân Mục học từ hắn thì e rằng sẽ tốn không ít thời gian. Âm ầm!

Phần đỉnh của tòa bảo tháp huyết nhục nổ tung, vô số đạo liên mang theo huyết nhục hệt như những cánh tay khổng lồ càn quét về phía hắn.

Tân Mục vung kiếm liều mạng ngăn cản, chém đứt từng sợi đạo liên, đồng thời cũng dốc sức luyện hóa thần thông Hồng Mông Hóa Đạo, thử kiếm một chút ít nguyên khí Hồng Mông từ tòa bảo tháp này.

Thế nhưng thân thông Hồng Mông Hóa Đạo là thứ được Tam công tử Di La Cung sáng tạo ra nhằm vào việc đối phó với thần thông của hắn, hơn nữa điều kỳ lạ chính là đây là một loại thần thông Sinh Vật có thể tự khôi phục, khiến cho quá trì luyện hóa của hắn chậm lại.

Hiện giờ hắn bắt đầu dùng nguyên khí Hồng Mông để tạo ra nguyên thần của mình. Thế nhưng tốc độ chuyển hóa của Hồng Mông Hóa Đạo quá chậm, hơn nữa gió lạnh cũng càng ngày càng mạnh, hắn chẳng dễ dàng gì mới luyện hóa được một chút nguyên khí Hồng Mông thì đã bị gió lạnh thổi bay sạch!

- Cánh cửa!

Tiếng gọi của Lam Ngự Điền vang lên:

- Ca, cánh cửal

- Cánh cửa gì?

Tân Mục đang dốc toàn lực đối phó với thần thông Hồng Mông Hóa Đạo, lúc vô tình nhìn ra ngoài thì quả nhiên thấy được một cánh cửa khổng lồ đang bị gió lạnh thổi bay hệt như một phiến lá cây.

Cánh cửa kia to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Trong lúc nước sôi lửa bỏng, Tần Mục vẫn có thể nhìn thấy được vài chữ kỳ lạ trên cánh cửa, chẳng qua thời gian quá ngắn nên không thể nhìn rõ được.

- Ca! Mau nhặt cánh cửa kia lại. Lam Ngự Điền hưng phấn hét lên.

Tân Mục lao thẳng lên trời dưới áp lực của Hồng Mông Hóa Đạo, sau đó phá tan nóc của bảo tháp huyết nhục, phía sau cơ thể có vô số đạo liên huyết nhục đang uốn lượn đuổi theo.

Tân Mục định nhấc chân chạy thật nhanh, thế nhưng hiện giờ chân của hắn chỉ dài có hai tấc, hoàn toàn không thể nhấc lên được. Hắn thầm mắng một tiếng, thi triển thần thông Hư Không Tái Cực, thế nhưng thần thông vừa xuất hiện thì đã tan rã.

Hắn chỉ đành dùng hai tay điên cuồng lao về phía cánh cửa kia.

Soạt...

Từng sợi đạo liên huyết nhục cuốn chặt lấy hắn, bảo tháp huyết nhục cũng bay lên, âm" một tiếng đè lên cơ thể hắn, ngay cả bàn tay đang bắt lấy cánh cửa của Tân Mục cũng bị đè dưới bảo tháp, nhất thời không thể thoát ra được.

- Tam công tử, thân thông này của ngươi âm hiểm thật đấy!

Tân Mục bị đè đến mức nôn ra máu. Hắn dốc toàn lực nâng bảo tháp lên, cao giọng nói:

- Ngự đệ, trong cánh cửa này có tử khí Hồng Mông hả?

- Không có.

Lam Ngự Điền vội vàng nói:

- Trước đó ta thấy trong Chung Cực Hư Không có một ô cửa, nhưng lại không có cánh cửa, chắc hẳn cánh cửa này thuộc về ô cửa kia, cho nên ta mới bảo ca ca nhặt nó. Ca, ngươi không sao chứ?

- Ta không sao!

Tân Mục nghiến răng ken két, dùng nguyên khí Hồng Mông điều khiển Kiếp Kiếm, dùng khí ngự kiếm đâm thẳng vào trong bảo tháp, sau đó khàn khàn nói: - Phá Kiếp...

Ầm!

Kiếm quang trong bảo tháp nổ tung, sau đó liên tục phá vỡ mười mấy sợi đạo liên huyết nhục. Tiếp đó, kiếm quang bắn ra khỏi bảo tháp đâm phải cánh cửa, thế nhưng trên cánh cửa khổng lồ chỉ xuất hiện một loạt tia lửa, không hề bị Kiếp Kiếm đánh vỡ.
Bình Luận (0)
Comment