Chương 2316: Thám thính (3)
Chương 2316: Thám thính (3)Chương 2316: Thám thính (3)
Tân Mục ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lẩm bẩm:
- Chỉ có việc bọn họ đã đến, Tổ Thần Vương và Hư Thiên Tôn mới có đủ lòng tin.
Hắn thở dài một hơi, nói:
- Cổ Thần Thái Cực thì có Thái Thủy ngăn cản, Thái Sơ có thể nhờ Vân Thiên Tôn chặn lại trong Chung Cực Hư Không, chỉ còn Nguyên Mẫu phu nhân và Hạo Thiên Tôn có thể gây họa lớn cho Nguyên Giới nữa thôi.
Linh Dục Tú thầm kinh hãi, nói:
- Đại quân của Thiên Đình không thể đến nhanh như vậy được!
Tần Mục lắc đầu nói:
- Đương nhiên đại quân Thiên Đình vân chưa tới được, bởi vì nếu đi từ Thiên Hà thì chí ít bọn họ cũng phải cân đến hơn mười năm nữa. Hành động lần này của Hạo Thiên Tôn chỉ là để thám thính trước thực hư của Diên Khang và của ta.
Hắn nhìn về phía Diên Khang, chỉ thấy từng quả cầu khổng lồ bằng bạc bay lên từ mỗi một thần thành, kéo theo một ngọn lửa dài màu xám xuyên thủng trời cao.
Từng quả cầu bạc ấy được cấu tạo nên từ sáu tấm gương. Chúng không ngừng xoay tròn, kéo theo mặt gương trải khắp bốn phía, trông hệt như những tấm gương bằng bạc với vô số Thần Ma đang đứng trên đó.
Ánh sáng trong gương chiếu rọi, bảo vệ khắp nơi trong thành, mà Thần Ma đứng trên mặt gương cũng đang không ngừng sử dụng các loại thần binh đánh xuống dưới, giết chết đám yêu ma quỷ quái đang ùa về khắp các thành các chốn trong Diên Khang. Nhưng đúng vào lúc này, bên ngoài bầu trời đột nhiên sáng rực, một chiếc sa bàn khổng lồ xuất hiện trên không trung, cố gắng cắt đứt kết giới của Nguyên Giới.
Một vầng mặt trời khổng lồ từ Sa Bàn Thái Cực đã nhân lúc Thiên Công đang đại chiến với Tổ Thần Vương bên ngoài bầu trời để lao vào trong kết giới Nguyên Giới, dùng ngọn lửa nóng cháy hừng hực thiêu đốt cả thiên không thành màu đỏ rực!
Bên trong vầng mặt trời ấy, từng con Kim Ô đồng loạt bay ra, kéo theo Kim Ô Thánh Hỏa và từng chiếc chiến xa tiến về phía trước. Hàng trăm con Kim Ô kéo theo hàng trăm chiếc chiến xa, mà trên mỗi chiếc chiến xa có vô số Thân Ma Huyền Đôi
Những tên Thần Ma đứng trên chiến xa giơ cao hai tay, sau đó nhấc tay ném những quả cầu rực lửa hệt như từng vâng mặt trời trong lòng bàn tay xuống Nguyên Giới phía bên dưới!
Bên trong những thần thành của Diên Khang đột nhiên xuất hiện từng khẩu Thân Pháo Xạ Nhật. Từng đường pháo bắn ra từ Thần Pháo Xạ Nhật xé toạc không trung, phát ra thứ ánh sáng chói mắt trên nền trời Nguyên Giới, làm nổ tung Kim Ô và cả chiến xal
Ầm!
Một chấn động dữ dội khác lại truyền đến, vầng mặt trời khổng lồ thứ hai lại tiếp tục xâm nhập vào Nguyên Giới, tiếp đó kết giới trên bầu trời Nguyên Giới không ngừng rung chuyển, vô số vầng mặt trời khổng lồ khác cũng đang đồng loạt xuất hiện.
Vô số Kim Ô kéo theo chiến xa cũng lao về phía Nguyên Giới!
Đúng vào lúc này, Vô Ưu Hương ba mươi ba Trọng Thiên bỗng xuất hiện, vô số Thân Ma của thời đại Khai Hoàng xông thẳng lên trời cao, nghênh chiến với Thần Ma Huyền Đô.
Đại quân chủ lực của Thiên Đình vẫn chưa tới, cho nên nếu chỉ dựa vào đại quân của Huyền Đô và U Đô thì khó lòng đối chọi được với đại quân Thần Ma của Nguyên Giới.
Nhưng nếu như đại quân của Thiên Đình tới đây, vậy thì ngay cả đợt tấn công đầu tiên, lực lượng của Nguyên Giới cũng không thể ngăn cản nổi.
Tân Mục quay đầu qua, nói với Linh Dục Tú:
- Phu nhân, các ngươi mau chóng rời khỏi nơi này, mau chóng quay về Diên Khang tiếp viện. E rằng nơi này không giữ được nữa rồi.
Linh Dục Tú vội vã hồi cung, cao giọng gọi:
- Trưởng thôn, đồ gia gia, chúng ta về Diên Khang thôi! Đám người trưởng thôn đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, mỉm cười nói:
- Quả thật chúng ta không thể nhúng tay vào trận chiến giữa các Thiên Tôn được. Đi thôi đi thôi!
- Mục Nhi cẩn thận!
Tư bà bà dặn dò.
Tần Mục phất tay, ánh mắt nhìn bọn họ rời khỏi Thiên Cung Dũng Giang. Sau đó, hắn quay về Thiên Cung, ngồi xếp bằng trước Lăng Tiêu Bảo Điện.
Một lúc sau, Tân Mục mỉm cười rồi nói:
- Hạo Thiên Tôn.
Hạo Thiên Tôn bước ra từ cửa chính của Thiên Cung Dũng Giang, sau đó nhìn bốn phía xung quanh, thản nhiên nói:
- Đây là một nơi thanh tịnh thích hợp để sống an nhiên tuổi già, thế nhưng những kẻ sống ở nơi đây lại không chịu cam tâm, còn muốn tạo phản. Mục Thiên Tôn, người khiến trẫm quá thất vọng.
Tân Mục nhìn Hạo Thiên Tôn đang bước tới gần, rồi nhìn Nguyên Mẫu phu nhân nối gót bước ra khỏi cái bóng Hạo Thiên Tôn với nụ cười đầy ẩn ý:
- Tiểu oan gia, lại gặp nhau rồi.
Ánh mắt của nàng dừng lại trên đôi chân của Tần Mục. Nàng chỉ thấy Tân Mục mặc một chiếc quần trẻ con, đôi chân ngắn ngủn còn mang một đôi giày bé xíu, cho nên không khỏi kinh ngạc đến bật cười:
- Tiểu oan gia càng sống càng trẻ thì phải!
Tân Mục mỉm cười, Lăng Tiêu Bảo Điện phía sau lưng đột nhiên mở ra, Lăng Thiên Tôn đang vùi đầu múa bút thành văn trong biển kinh thư bao la chợt xuất hiện.
Lăng Thiên Tôn ngẩng đầu, gác bút, đứng dậy. Hạo Thiên Tôn rời mắt khỏi người Lăng Thiên Tôn, chuyển tâm nhìn về phía Tân Mục, quan sát đôi chân bé xíu ngắn ngủn của hắn rồi bật cười thành tiếng: