Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 2276 - Chương 2323: Chủ Nhân Của Thiên Đô (2)

Chương 2323: Chủ nhân của Thiên Đô (2) Chương 2323: Chủ nhân của Thiên Đô (2)Chương 2323: Chủ nhân của Thiên Đô (2)

Đám người thành đạo trong thành Ngọc Kinh im lặng, không ai dám động đậy.

Tam công tử nhíu mày, sau lưng xuất hiện đạo thụ với chín đạo quả. Hắn bước lên phía trước, đi về phía Tân Mục đang ngồi im bất động.

Tân Mục vẫn nhắm chặt ba con mắt, không hề mở ra.

Tam công tử bước đến trước mặt Tần Mục, khi cách còn khoảng bốn trượng thì bước chân nhấc lên của hắn lại chậm chạp không hạ xuống.

Tứ công tử kinh ngạc ngẩng đầu lên, tiếng đàn trong tay đột nhiên biến đổi. Nó không còn là âm thanh đứt quãng nữa, mà lại trở nên hùng hồn, tràn ngập khí thế sát phạt! Đạo thụ phía sau lưng hắn bắn ra từng tia đạo quang chói mắt. Đạo quang theo sát tiếng đàn đang dao động, sau đó lập tức trở nên vô cùng rực rỡ, dũng mãnh lao thẳng về phía Tân Mục!

Bước chân của Tam công tử hạ xuống. Hắn bước từng bước đến gần, lạnh lùng nói:

- Lúc đối mặt với bọn ta, ngay cả sư phụ cũng không dám khinh thường như vậy! Ngươi đứng lên maul

Tần Mục vẫn ngồi im bất động, không hề đứng dậy.

Tam công tử giơ tay lên, bàn tay lật trời, khiến con sông Hỗn Độn không ngừng dậy sóng!

Hắn lại tiến thêm một bước, bàn tay hạ xuống!

Khí thế sát phạt bên trong tiếng đàn đã trở nên nông đậm hơn bao giờ hết! Tân Mục vẫn nhắm chặt ba mắt, không hề mở ra, mặc kệ bàn tay đang đánh xuống của Tam công tử!

Đúng lúc này, cây thế giới phía sau lưng Tân Mục bỗng dưng lắc lư, kéo theo cành lá đung đưa. Tiếp đến, đạo quả đột nhiên xuất hiện, sau đó nhanh chóng xoay tròn. Thần thông đại đạo của Tần Mục trở nên vô cùng mạnh mẽ, nghênh đón lòng bàn tay của Tam công tử.

Ầm!

Dòng sông Hỗn Độn rung chuyển, sau đó lập tức phẳng lặng, chỉ còn gió lạnh thổi vù vù.

Con mắt dọc giữa mi tâm của Tần Mục chậm rãi mở ra, bên trong con mắt với hỗn độn mênh mông ấy lờ mờ ẩn chứa một tia tử quang đang lấp ló, sắp phóng ra mà cũng chưa phóng ra.

Y phục của Tam công tử bay phân phật. Hắn thu tay, xoay người lại, nặng nề nói:

- Lão Thất, niệm tình sư phụ, lần này bỏ qua cho ngươi, không có lân sau đâu! Chúng ta đi

Hắn phất tay áo rời đi, đám người thành đạo trong thành Ngọc Kinh đều do dự một lát, sau đó mới đồng loạt xoay người nối gót theo hắn.

Có điều nhóm người rời đi này chỉ là một phần trong số bảy mươi hai điện chủ, vẫn còn có một vài người ở lại, đứng sau Tứ công tử.

Tứ công tử nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía con mắt dọc giữa mi tâm của Tần Mục. Chắc chắn Tam công tử không hề thu tay rời đi vì niệm tình chủ nhân Di La Cung, mà là cảm nhận được mối nguy hiểm, cho nên mới chủ động lùi bước, đỡ khỏi mất mặt.

Người có thể khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm nhất định không hề tâm thường.

- Mục đích của ta chỉ có một, đó là phá vỡ đại kiếp hủy diệt, tìm lại thê tử đã khuất.

Tứ công tử đặt đôi bàn tay lên dây đàn, lạnh nhạt nói:

- Ta không giống Lăng Tiêu. Thứ hắn cần là quyền lực và quyền thế vĩnh hằng, hắn muốn sáng tạo ra một vũ trụ mãi mãi không bị hủy diệt, mà ta chỉ có duy nhất một nguyện vọng nhỏ bé như vậy. Ai dám cản ta, ta sẽ giết kẻ đó.

Đôi mắt dọc giữa mi tâm Tần Mục chậm rãi mở ra, sau đó bắn ra một đường ánh sáng. Tứ công tử dùng hết sức đánh đàn, tiếng đàn vang vọng mãnh liệt.

Đột nhiên, tiếng đàn trầm xuống, một sợi dây đàn đứt đoạn.

Tứ công tử hừ một tiếng, đứng dậy cầm đàn lên, xoay người rời đi. Số điện chủ còn lại vội vàng đi theo hẳn, biến mất không còn tung tích.

Dưới tàng cây thế giới, Tân Mục từ từ mở đôi mắt khác ra, sau đó thở phào một hơi nhẹ nhõm:

- Đối với bọn họ mà nói, hoặc là vì quyền lực, hoặc là vì người thân của mình. Đối với ta mà nói, ta lại vì quyên được sống sót của mọi người trong tương lại.

Hắn đứng dậy, đạo quả trên cây thế giới bỗng dưng đứt lìa, rơi xuống, chìm vào dòng sông Hỗn Độn.

Cây thế giới cắm rễ vào sông Hỗn Độn, hấp thụ nguyên khí Hỗn Độn. Một lúc sau, một đạo hoa mới lại từ từ nở bung, kết thành đạo quả.

- Diên Khang, các ngươi vẫn ổn chứ?

Dưới tàng cây thế giới, Tân Mục thì thào.

Kỷ nguyên thứ mười bảy, Chung Cực Hư Không.

Hạo Thiên Đế tối sâm mặt mày. Sau khi đợi một lúc, ba mươi hai Bảo Điện vẫn không hề có bất kỳ động tĩnh gì, cũng không hề có người thành đạo nào giáng lâm.

Một tiếng thở dốc đột nhiên vang lên. Hạo Thiên Đế vội vàng nhìn qua, chỉ thấy Thái Sơ cũng đang dốc hết sức thi triển uy lực của ba mươi tư Bảo Điện, chuẩn bị trấn áp Vân Thiên Tôn và Đại La Thiên Thần Thức, tăng cường Đại La Thiên Nhất Khí để luyện thành đại đạo Thái Sơ!

Thế nhưng trước sự ngạc nhiên của hắn, ba mươi tư Bảo Điện cũng không hề có bất kỳ động tĩnh gì, mối liên hệ sức mạnh giữa Bảo Điện những người thành đạo †rong thành Ngọc Kinh đột nhiên hoàn toàn bị cắt đứt!

Vân Thiên Tôn nhìn ra được sơ hở, lập tức đâm mười ba nhát kiếm xuyên qua mười ba nơi trên nhục thân của Thái Sơ, mà nhát kiếm cuối cùng là đâm xuyên qua mi tâm của hẳn. Thanh kiếm nảy lên, Nguyên Thạch Thái Sơ bên trong mi tâm của hắn lập tức bắn ra ngoài.

Thái Sơ đau đớn, lập tức lùi về phía sau, pháp lực bùng nổ cưỡng ép tách đôi Đại La Thiên Nhất Khí và Đại La Thiên Thần Thức ra.
Bình Luận (0)
Comment