Chương 2338: Hạ xuống (2)
Chương 2338: Hạ xuống (2)Chương 2338: Hạ xuống (2)
Tân Mục giật nảy mình, nhưng cũng dần bình tĩnh lại.
Chắc hẳn những người thành đạo trong chiếc quan tài này không thuộc thế lực của Di La Cung và thành Thiên Đô, cho nên con đường mà bọn họ đi cũng khác với con đường của Di La Cung và thành Thiên Đô.
Thực lực của những người thành đạo này không bằng Di La Cung và thành Thiên Đô, cho nên bọn họ mới dùng gỗ của cây thế giới để làm thành quan tài, sau đó nhốt tự bản thân mình vào trong đó.
Kết quả khi đại kiếp sinh diệt bùng nổ, bọn họ nhờ quan tài được làm từ cây thế giới mà thoát khỏi đại kiếp hủy diệt, thế nhưng lại không thoát được đại kiếp sáng sinh. Trong đại kiếp sinh ra vũ trụ, bọn họ hóa thành một vũng máu, thi thể ngâm trong máu của bản thân biến thành thi yêu.
- Cũng có thể máu trong quan tài không phải của bọn họ, nhiều khả năng là bọn họ đã giết những người thành đạo khác, dùng máu của những người đó làm vật dẫn, còn bản thân nằm trong máu và hy vọng rằng có thể vượt qua đại kiếp sinh diệt.
Tần Mục nắm lấy cánh cửa, sau đó nhún người nhảy lên, giẫm lên từng chiếc quan tài bước tới khung cửa kia. Dưới bàn chân hắn, bên trong những chiếc quan tài vang lên từng tiếng hằm hè đe dọa, hiển nhiên thứ bên trong quan tài cũng chẳng chịu an phận.
- Thế nhưng tại sao sau khi đại kiếp sinh diệt qua đi, bọn họ vẫn không ra ngoài?
Tần Mục chớp mắt, nở nụ cười:
- Rõ ràng việc làm của bọn họ vô cùng quá quất, cho nên mới bị ai đó nhân cơ hội đại kiếp sinh diệt bùng phát mà phong ấn trong quan tài, khiến bọn họ không thể trốn tới vũ trụ mới. Hay lắm!
Tâm trạng của hắn tốt lên rất nhiều, thế là bật cười ha hả, nhảy khỏi chiếc quan tài đầu tiên, đáp xuống khung cửa.
Cánh cửa trong tay hắn bay lên, "cạch" một tiếng khớp với khung cửa.
Tân Mục quay đầu nhìn lại, đáng lẽ khung cửa này phải có hai cánh, mà lúc này đây vẫn còn thiếu một cái.
- Một cánh cửa khác đâu rồi?
Tần Mục không khỏi kinh ngạc. Chắc chắn bảo vật mà Đại công tử Di La Cung luyện chế vô cùng phi phàm, sẽ không có chuyện dễ dàng bị hư hỏng, vậy thì rốt cuộc thứ gì đã khiến hai cánh cửa này bật ra khỏi khung cửa?
Tân Mục bước lên phía trước, định thử gỡ cánh cửa xuống, thế nhưng dù sức mạnh của hẳn cường đại hơn cả Hạo Thiên Đế, song vẫn không thể tách rời cánh cửa khỏi khung cửa!
Tân Mục nhíu mày, buông tay ra.
- Sức mạnh có thể phá vỡ ô cửa này, hoặc là đến từ thế giới bên ngoài, hoặc là đến từ chính nơi này! Trong vũ trụ này gần như không còn ai mạnh hơn ta, chẳng lẽ có người bước ra từ thế giới phía sau cánh cửa?
Hắn quay người lại nhìn thế giới phía sau cánh cửa. Bên trong đó, bia đá như rừng, cao chót vót đến tận tâng mây, trên trời còn có một mặt trời bốc cháy hừng hực phát ra hỏa lực kinh người. Vâng mặt trời kia đứng im không nhúc nhích, không giống những tỉnh thần có tỉnh quỹ riêng khác.
Nơi này là một thế giới hoàn chỉnh!
- Cánh cửa bay ra từ ô cửa, cũng có nghĩa là có hai khả năng, một là cường giả bị trấn áp trong rừng bia đá kia đã thoát ra ngoài, đánh bay cánh cửa, một khả năng khác là người tới từ bên ngoài giật tung cánh cửa, khiến nó văng ra ngoài. Mà tính khả thi của trường hợp thứ hai chỉ có một phần ba, thậm chí còn nhỏ hơn.
Tân Mục đứng trước cánh cửa khoa tay múa chân, cách dễ nhất để phá vỡ cánh cửa này không phải là giật ra từ phía bên ngoài, mà dùng sức phá vỡ cánh cửa từ thế giới phía đằng sau!
Bởi vậy, nhiều khả năng là người bị trấn áp ở nơi đây đã đánh ra ngoài, khiến hai cánh cửa bị bật tung ra!
Tân Mục bình tĩnh lại, rảo bước đi vào thế giới sau cánh cửa.
- Cho dù Đại công tử trấn áp ai ở đây thì ta cũng phải xông pha một phen!
Bóng dáng của hắn biến mất sau cánh cửa, đi vào trong rừng bia đá. U Đô, một vùng hắc ám.
Hư Thiên Tôn đứng giữa trung tâm chư thiên Thiên Hồ. Chư thiên này đã bị nàng kéo vào trong U Đô, đâu đâu cũng là thi thể. Hư Thiên Tôn rảo bước, bàn chân giẫm lên những thi thể này khiến chúng vang lên tiếng 'răng rắc", không biết bao nhiêu bộ xương đã bị nàng giẫm nát.
Những bộ xương trắng này đều là sinh linh của chư thiên Thiên Hồ, trong đó không thiếu thi thể của Thần Ma, thậm chí còn có mấy cường giả cảnh giới Lăng Tiêu. Có điều sau khi kiếp nạn ập đến Thiên Hồ, bất kể là Thần Ma có mạnh mẽ đến đâu thì cũng đều chết dưới thần thông của Hư Thiên Tôn ngay lập tức.
Toàn bộ chư thiên bị tiêu diệt chỉ trong tích tắc.
Hư Thiên Tôn ngẩng đầu lên, ngắm nhìn từng mảnh vỡ Đại La Thiên bay lơ lửng xung quanh chư thiên Thiên Hồ. Bên trên mỗi một mảnh vỡ Đại La Thiên ấy đều dựng đứng một cây cột hình lăng trụ, mà trên bê mặt của cột hình lăng trụ đêu được điêu khắc các loại hoa văn kỳ lạ.
Phía bên trên của những cây cột này là đạo quả bay lơ lửng, bên trong đạo quả là máu đang không ngừng trào ra. Khi dòng máu chảy qua hoa văn trên cột, những hoa văn đó như lập tức được kích hoạt.
Trên bầu trời của chư thiên Thiên Hồ, cây cột hình lăng trụ hình thành nên một mạng lưới đạo liên dày đặc.