Chương 2343: Thôn xóm nhỏ, món thịt lợn (2)
Chương 2343: Thôn xóm nhỏ, món thịt lợn (2)Chương 2343: Thôn xóm nhỏ, món thịt lợn (2)
- Là sức mạnh trấn áp đến từ rừng bia đá này sao? Cũng không đúng, hắn có thể nhổ tấm bia đá đầu tiên lên, chứng tỏ hắn không hề sợ hãi bố trí của Đại công tử, hơn nữa còn nắm chắc từ trước rồi mới bước vào đây phá trận. Vậy thì thứ khiến hắn sợ hãi đến mức phải rời đi...
Tân Mục nhíu mày, trong đầu xuất hiện mấy suy đoán, thế nhưng đều không chắc chắn lắm.
- Bỏ đi, chỉ cần bước vào trong xem xét một phen là biết được rốt cuộc thứ gì đã khiến vị đại cao thủ kia sợ hãi tới mức bỏ chạy!
Hắn bước đến tấm bia đá tiếp theo. Bề mặt của tấm bia đá này trơn nhẫn như một tấm gương, thậm chí còn có thể phản chiếu lục phủ ngũ tạng và Thần Tàng của hắn.
Nếu như nhìn kỹ thì có khi còn có thể thấy được cấu trúc đại đạo của Tần Mục, thấy được các hạt cấu tạo nên Tân Mục, thậm chí còn có thể thấy được đại não và dòng điện di chuyển khi suy nghĩ trong đại não thay đổi!
Nếu như muốn có lý giải sâu sắc về suy nghĩ của một người, vậy thì cũng có thể thông qua tấm gương của tấm bia đá này để nhìn thấu tất cả suy nghĩ của người đó!
- Ta không hề thấy có bất kỳ phù văn nào trên bề mặt của tấm bia đá này, thế nhưng đây lại chính là điểm kỳ lạ của phù văn Hồng Mông do chủ nhân Di La Cung sáng tạo ral
Tân Mục vô cùng tự tin đứng trước tấm bia đá.
Bởi vì hắn biết phù văn Hồng Mông có vô số chỉ tiết! Hắn đã phát hiện ra điều này ngay từ khi bắt đầu nghiên cứu đạo văn của Di La Cung.
Đạo văn Di La Cung chứa đựng vô số chi tiết, mà nguồn gốc của những chỉ tiết vô hạn này chính là phù văn Hồng Mông.
Cho nên tấm bia đá này nhìn có vẻ không tì vết, có thể chiếu rọi vô số chỉ tiết, nhưng hắn vẫn có thể nhìn xuyên qua cấu tạo của nói!
Bởi vì thật ra số chỉ tiết vô hạn được tấm gương trên bia đá chiếu rọi đều là phù văn Hồng Mông. Khi bê mặt gương của bia đá phản chiếu người hoặc vật, nó có thể thông qua cấu tạo của người hoặc vật để thể hiện ra vô số chỉ tiết của phù văn Hồng Mông!
Phù văn Hồng Mông bao la vạn tượng, có thể hóa thành tất cả thần thông tạo pháp, cũng có thể diễn hóa ra tất cả con người và sự vật. Tân Mục đứng trước tấm gương của bia đá, trông thì có vẻ như đang soi gương, nhưng thực tế thì phù văn Hồng Mông của tấm bia đá đang tạo nên một "hắn" khác trong gương.
- Nếu như muốn khiến trận pháp phù văn Hồng Mông ẩn chứa trong tấm bia đá của Đại công tử xuất hiện, vậy thì biện pháp đơn giản nhất chính là không để nó chiếu rọi được bất cứ thứ gì!
Tân Mục phóng thích số nguyên khí Hồng Mông ít ỏi trong cơ thể mình ra ngoài, hóa thành bốn tấm gương, dựng thẳng xung quanh tấm bia đá!
Nguyên khí Hồng Mông của hắn hóa thành trạng thái phù văn, mà mỗi một phù văn đều vô cùng nhỏ bé, khiến cho tấm bia đá này không thể chiếu rọi được bất cứ thứ gì khác nữa.
Không có vật phản chiếu, phù văn ẩn chứa trong tấm bia đá lần lượt hiện rõ. Tấm bia đá này được tạo nên chủ yếu từ Hỗn Độn Thạch, mà phù văn Hồng Mông được Đại công tử lạc ấn lên Hỗn Độn Thạch lại vô cùng tỉ mỉ tinh xảo hệt như một bức tranh nghệ thuật, thế nhưng cũng vừa phức tạp vừa tinh tế hệt như cấu tạo của một cỗ máy không ngừng thay đổi.
Tân Mục như mê như say mà nghiên cứu những lạc ấn phù văn này. Sự thay đổi của phù văn lạc ấn trên tấm bia đá thể hiện rõ cấu trúc của thuật số, hơn nữa mỗi một thay đổi đều ẩn chứa đạo lý thuật số vô cùng cao thâm.
Cho dù đến từ kỷ nguyên vũ trụ khác nhau, ngôn ngữ chữ viết khác nhau, thế nhưng phù văn Hồng Mông lại tương đồng, đạo ngữ lại tương thông, quan trọng hơn là, thuật số cũng là một loại ngôn ngữ có thể dùng để giao lưu!
Tân Mục có trình độ cực cao trên ba loại ngôn ngữ này, cho nên đối với hắn mà nói, lĩnh ngộ loại thân thông phong ấn Hồng Mông của Đại công tử trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
Nhưng ngay cả khi như vậy, Tân Mục cũng phải mất đến hai ba tháng mới có thể hoàn toàn hiểu rõ phong ấn Hồng Mông trên tấm bia đá.
Thứ hắn muốn làm không phải là dùng sức mạnh để phá bỏ phong ấn được hình thành từ rừng bia đá, mà là để bản thân bước vào rừng bia đá nhưng không bị phong ấn trấn áp.
Vả lại quan trọng hơn là, hắn cần khiến nguyên khí của bản thân mô phỏng theo thứ tự phù văn Hồng Mông trên tấm bia đá, làm cho phong ấn của rừng bia đá này coi bản thân hắn là một phần không thể thiếu!
Tân Mục dừng chân ở rừng bia đá rất lâu, liên tục thôi diễn và kiểm tra sai sót của bản thân hết lần này tới lần khác.
Đợi đến khi hắn không còn tìm ra sơ hở nào nữa thì mới bước vào trong rừng bia đá. Lúc này đây, rừng bia đá vẫn còn đang phát ra sức mạnh trấn áp, thế nhưng lại không thể uy hiếp đến hẳn, trái lại còn giúp hắn như cá gặp nước.
Bóng dáng phản chiếu lên bề mặt gương của từng tấm bia đá không phải là hắn, mà là một tấm bia đá đang di chuyển qua lại!
Đây chính là điểm kỳ lạ mà đặc biệt của phù văn Hồng Mông.